Chương 83: Sáng tỏ

Lăng Lạc Dạ cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ suốt ruột như thế này, không thấy La Thành ! 3 ngày trước đã không thấy tăm hơi, sáng hôm đó đối phương còn lấy lòng mình muốn ra ngoài . Trong lòng cậu lúc đó đã thấy nghi nghi nhưng cậu lại không đành lòng nhìn thấy bộ dáng đau lòng vắng vẻ của y , nên đã đồng ý. Từ sáng sớm cậu vẫn luôn chờ y trở về , chờ đến hơn 4 giờ chiều vẫn không thấy thân ảnh của đối phương đâu.

Cậu tức giận đập phá hết tất cả đồ đạc trang trí trong phòng , sắc mặt một mảng âm trầm! Cậu chưa từng nghĩ tới, bản thân mình như thế mà bị một lão già nhìn ngây ngô như thế kia đùa giỡn ! Cũng đúng ! Y có thể phản bội con trai của mình , thì chuyện phản bội cậu cũng là lẽ dĩ nhiên thôi !

Lăng Lạc Dạ nắm chặt tay, xương khớp phát ra một thanh âm giòn vang , xem ra mình đối với lão già kia quả thật là tốt quá ! Làm cho lão ta quên mất bản thân là ai ! Nếu như bị cậu bắt được , cậu nhất định sẽ trói y ở trên giường ! Nhất định không cho phép y bước chân ra ngoài nửa bước!

Thế nhưng, Rốt cuộc thì y đang ở nơi nào?

Mấy ngày hôm nay, y không có lên lớp , cậu đã vận dụng tất cả các mối quan hệ thân lực ra ngoài tìm kiếm . Theo lý thuyết , La Thành chỉ là người bình thường cho dù có bản lĩnh thông thiên thì cũng đã bị cậu tìm thấy rồi chứ ! Huống chi người này ngay cả gà còn trói không chặt!

Lăng Lạc Dạ đứng ở bên cạnh cửa sổ , ảnh ngược của thân thể hoà vào trong bóng đêm , bóng đổ dài càng làm ban đêm thêm vắng vẻ, càng dễ dàng suy ngẫm , cậu càng nghĩ càng thấy không đúng !

Đúng lúc này, trong đầu đột nhiên xuất hiện một thân ảnh cô gái đang ở trong kho hàng ẩm ướt âm u , cả người cô gái bị trói vào một cột nhà , gương mặt sợ hãi.

“Lăng đại thiếu gia thật là quá si tình ! Thật không biết nếu như lăng lão giao biết con trai mình yêu thích thầy giáo của mình , hơn nữa còn là một lão già hơn 40 tuổi thì sẽ biểu lộ ra vẻ mặt gì ? Kinh ngạc ? Phẫn nộ ? Bất quá thật đáng tiếc, ngày đó thiếu chút nữa đã bị lăng lão gia phát hiện đây! Để tôi xem đén ngày đó thì Lăng thiếu gia muốn mang người trong lòng kia đi đâu ?”

Chính là câu uy hϊếp này, mình mới đem cái đồ nữ nhân không biết tốt xấu dạy dỗ một phen, nhưng bây giờ nghĩ đến ít nhiều lại có chút huyền cơ.

Tâm lý của Lăng Lạc Dạ lạc một nhịp ! Biểu tình trên mặt càng ngưng trọng thêm.

Chẳng lẽ là ba ba? Người đàn ông một mực căm hận đồng tính luyến ái!

Lăng Lạc Dạ cười nhạt, hoá ra chỉ là ngụy quân tử mà thôi! Nếu như chỉ là căm hận đồng tính luyến ái, như vậy một màn kia khi còn bé cậu nhìn thấy nên giải thích như thế nào!

Thân thể Ba ba cường tráng đem một người đàn ông khác đặt ở dưới thân, hung hăng chiếm đoạt!

Thế nhưng, nếu như nói là ba ba chính là người đem y đi . Thế tại sao lại không đến cảnh cáo mình . Ông ta bắt người của cậu đi không phải là để cho cậu đi vào con đường chính đạo sao ! Thế nhưng nhiều ngày trôi qua rồi , mà một chút động tĩnh của phụ thân cũng không có !

Một chút động tĩnh cũng không có!

Đúng là một chút động tĩnh cũng không có, an tĩnh quá làm người ta không thể tưởng tượng nổi! Mấy ngày nay, ngay cả tin tức của ba ba cũng không nghe qua.

Lăng Lạc Dạ hít sâu một hơi, kềm chế nhịp tim của mình, nếu như chính như bản thân còn nghĩ như vậy, thế thì chuyện này quả thực là đáng sợ!

Mặc dù dây mơ rễ má nhưng thật sự là quá phức tạp, có thể không có rễ vẫn có thể cứu chữa được , thế nhưng hoàng loạt các chuỗi sự kiện xuất hiện đã làm hết thẩy đều sáng tỏ!

Tại sao La Thành chưa từng nói đến vợ mình ? Mấy người con của y là từ đâu đến , đương nhiên cậu cũng không tin cái lý thuyết La Thành đã cùng vợ mình ly hôn ! Hơn nữa La Thành còn là người song tính , như vậy mấy người con kia có thể là do La Thành sinh ra ! Như vậy người cha là ai?

Tại sao mỗi lần cậu nhìn thấy La Bân –La nhị công tử , sẽ lại có một cảm giác cảnh giác sinh ra , cái cảm giác này hoàn toàn giống như sự sợ hãi tường thành đối với phụ thân !!

Tại sao La Thành tình nguyện đeo tội danh lσạи ɭυâи trên lưng cũng phải cùng mấy người con một chỗ?

Mà lần này, tại sao phụ thân lại đột nhiên đem La Thành bắt đi! Có thể nghĩ là, nguyên nhân căn bản không phải là cậu! Mà chính là La Thành!

Như vậy, cũng có thể giải thích tại sao bao nhiêu năm qua phụ thân lại căm hận đồng tính luyến ái đến như vậy ! Vậy căn bản không phải là căm hận , mà sự thật chính là nội tâm đang sợ hãi , một người đàn ông hèn yếu sợ hãi nguỵ trang thành một người đàn ông kiên cường.

Lăng Lạc Dạ cố gắng bình tĩnh lại bản thân , đồng hồ vừa điểm đúng 12 giờ. Cậu cầm áo khoá và chìa khoá xe, lưu loát chạy vội xuống dưới lầu , lái xe vυ"t vào trong màn đêm . Khoảng chừa nửa tiếng sau , xe đậu ở bên cạnh hoa viên dưới một khu nhà , cậu cầm điện thoại lên ấn một dãy số.

“Này?” Thanh âm của đối phương sâu trầm từ tính rõ ràng mang theo một chút uể oải.

“Tôi là Lăng Lạc Dạ.”

“Tại sao lại là cậu? Cậu kiếm ở đâu ra số điện thoại của tôi” Khẩu khí của người bên kia rõ ràng là không vui.

“Chúng ta cùng nhau tâm sự, hiện giờ tôi đang ở dưới lầu nhà anh .”

“Cậu không chịu thôi đúng không? Tôi không có thời gian để chơi với cậu!” Ngay thời điểm đối phương gần muốn cúp điện thoại, Lăng Lạc Dạ lại mở miệng nói:

“Là chuyện liên quan đến baba của anh , tôi biết ba ba anh ở nơi nào.”