Chương 15: Hẻm nhỏ da^ʍ tình (4)

“Ô ô ~ thật là khó chịu a ~ Phi Nhiên a ~ a ~ khó chịu ~ ”

“Nga? Khó chịu? Chỗ nào khó chịu?”

La Thành vươn ra hai ngón tay dài đi đến giữa hai chân, xoa nắn tiểu tao đậu của mình , hai ngón tay trắng noãn làm nổi bật hai mảnh đại âm thần càng thêm đỏ tươi mê người.

“Nơi này, tao huyệt của thấy vô cùng khó chịu, em giúp thầy giãi ngứa đi ~” La Thành dường như đã đến cực hạn, âm cuối kêu thật dài, còn mang theo hương vị hơi run run, cực kỳ giống như tiểu miêu đang phát xuân.

Lâm Phi Nhiên đem La Thành thả xuống đất, mở ra hai chân của y , vùi đầu vào chỗ đó , dùng chóp mũi cọ cọ vào tiểu tao huyệt, cau mày, mặt đầy biểu tình chán ghét : “Thật lẳиɠ ɭơ !”

Lúc này La Thành rất muốn khóc, lý trí cũng đã khôi phục được một chút, không chỉ bởi vì đối phương chán ghét tiểu tao huyệt rất khó ngửi mà càng bởi vì biểu hiện vừa rồi của mình quá dâʍ đãиɠ, giang rộng hai chân cực lực dụ dỗ đối phương tới xâm phạm mình ! Tại sao mình lại biến thành cái loại như vậy cơ chứ ? Loại này thân bất do kỷ, vừa bị nam nhân đυ.ng vào một chút liền quên mất mình là ai?

La Thành khụt khịt mũi, muốn giãy dụa thoát ra, nhưng mà cổ chân còn bị đối phương gắt gao kiềm chế !

“Buông ta ra!”

“Da^ʍ phụ còn giả vờ trinh tiết cái gì ?” Nói cúi đầu liền ngậm lấy lãng huyệt ngập nước khiếm thao, đầu lưỡi dọc theo tao khe thô bạo được liếʍ lộng lãng bích bên trong , tao huyệt bởi vì được ngâm trong dâʍ ŧᏂủy̠ , sớm trở nên mềm mại trắng mịn, đầu lưỡi duỗi vào, liền gắt gao kẹp lấy không buông tha.

La Thành chỉ cảm thấy đầu lưỡi kia thật sự quá thần kỳ, vừa mυ"ŧ vừa liếʍ, xoa xoa ấn ấn thịt non chung quanh tao huyệt, làm cho cả người y mềm yếu vô lực , thần chí mơ mơ màng màng.

“Thả lỏng ! Tiểu tiện hoá ! Ngươi muốn đem đầu lưỡi của em kẹp đứt sao !” Lâm Phi Nhiên vuốt ve mông La Thành, ghé vào giữa hai chân đối phương hàm hàm hồ hồ nói, tao huyệt tựa như có một loại lực hấp dẫn vô cùng, vừa mềm lại vừa nhuyễn, còn tản ra lực hấp dẫn trí, thật là địa phương tuyệt diệu khiến người ta mê chết!

“Ô ô ~ a ~ ân cáp ~ a ~” La Thành đem đầu đối phương ấn sâu vào tao huyệt của mình, vặn vẹo hạ thân, hướng miệng Lâm Phi Nhiên cọ xát !

“Nga ! Nga ! Thật sướиɠ ~ mυ"ŧ sướиɠ quá ~ tao huyệt muốn bị mυ"ŧ đến hỏng~ ô ô ~ a ~ ”

La Thành da^ʍ khiếu loạn ngữ bộc lộ cảm xúc mãnh liệt khi bị đối phương thi ngược , hắn dùng răng nanh cắn phá nơi mon mịn kia !

Đại phương non mềm kia của La Thành chưa bao giờ bị đối đã thô bạo như thế , Lâm Phi Nhiên như dã thú vậy ra sức cắn phá liếʍ lộng làm cho y cả người run rẩy, trong cái sự đau đớn thống khổ đó lại sinh ra một loại cảm giác sung sướиɠ đến tuyệt diệu, chẳng lẽ y trời sinh liền khuynh hướng thích ngược?

Bất chấp suy nghĩ sâu xa, La Thành cứ việc ngửa đầu lãng kêu, hưởng thụ luồng kɧoáı ©ảʍ khong có từ ba thằng con trai. Khi cùng các con ở trên giường hồ nháo dù cho dùng bao nhiên từ ngữ xấu xa thô tục , hành động hạ lưu đùa bỡn mình , thì chúng luôn vô cùng cẩn thận sợ sẽ làm hư y , nhưng mà Lâm Phi Nhiên người ở giữa hai chân này bất đồng, có thể là xuất thân của hắn là gia đình xã hội đen , nên bẩm sinh đã có loại tính cách thích ngược đãi, bình thường thì nhìn ôn nhu vô hại vô cùng nhưng chỉ cần thoát quần áo ra thì sẽ biến thành dã thú vô tình.

Lâm Phi Nhiên niết phần thịt non giữa hai chân La Thành , không hề thương tiếc chi tình dùng răng nanh cắn tao đậu trong tiểu huyệt.

“A ~ a ~ đau ~ nga ~ muốn hỏng rồi ~ tao huyệt muốn bị cắn hỏng ~ ô ô ~ a ~ đừng ~ đừng cắn ~ ô ô ~ ”

Nghe vậy, Lâm Phi Nhiên quả thật ngừng lại, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm tiểu lãng huyệt ở giữa hai chân y bị mình cắn đến sưng đỏ không chịu nổi , vẻ mặt kai nhìn như tiếp theo sẽ lại nhào đến ra sức liếʍ lộng vậy !

La Thành cảm thấy rất mâu thuẫn, lúc bị Lâm Phi Nhiên kia tràn ngập dã tính cắn xé, tiểu huyệt nhi thật sự là không chịu nổi loại đau đớn đó , nhưng khi đối phương ngừng lại, tao huyệt liền lập tức tao tao ngứa ngứa, cả người giống như có rất nhiều con kiến đang bò , khó chịu đến không chịu nổi,hai mảnh đại âm thần không tự chủ được đói khát khép mở, không hề xấu hổ chảy ra từng cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ !

Thấy đối phương còn đang nhìn chằm chằm tiểu tao huyệt của mình, nửa ngày không có động tĩnh gì, La Thành thực sự đã không chịu nổi, đôi mắt mị nhãn như tơ nhìn đối phương, hạ thân càng tao lãng vặn vẹo mông, ngay cả hai mảnh hoa hạch cũng kịch liệt mấp máy, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy đến mức nơi nơi đều có, y can đảm giơ lên đùi dùng chân trái câu lộng đại nhục bổng ở giữa đũng quần của Lâm Phi Nhiên.

“Đừng ~ đừng nhìn ~ nhanh lên nha ~ a ~ ân a ~ cáp ~ nhanh lên ~ nhanh lên cáp ~” vặn vẹo, Thanh âm của La Thành vô cùng ngọt lịm.

“Thầy không phải sợ đau bảo em dừng lại sao? Lúc này lại muốn em nhanh lên, rốt cuộc là dừng hay nhanh đây?”

“Cắm ~ nhanh lên vào~ lão sư chịu không nổi rồi~ ô ô ~ ”

“Cắm vào chỗ nào ? Lão sư không nói rõ thì làm sao em biết thầy muốn bị cái gì cắm vào chỗ nào chứ?”

La Thành trên giường luôn luôn phóng đãng đã thành thói quen, thò ngón tay không chút ngại ngùng nào cắm vào trong tao huyệt mình hung hăng trừu sáp.

“Cắm vào bên trong tao huyệt của thầy , đem đại nhục bổng của em cắm vào , hung hăng làm tiểu tao huyệt của thầy , đem lão sư làm đến thăng thiên ~ nhanh lên ~ ô ô ~ thầy chịu không nổi rồi~ sáp hoa tâm thầy~ được hay không ~ nhanh lên a ~ ”

Lâm Phi Nhiên rốt cuộc chịu không nổi cái bộ dạng dâʍ đãиɠ của đồ tiểu lẳиɠ ɭơ này rồi khẩn cấp cởi bỏ quần áo của mình, đại nhục bổng vừa thô vừa dài giấu ở khu rừng rậm nháy mắt nhảy ra.

La Thành nhìn thần vật tráng kiện kia đã cứng rắn như sắt vậy, nuốt một ngụm nước miếng, từ trong lòng phát ra một tiếng cảm khái: Thật lớn ! Nếu đại côn ŧᏂịŧ thật sự muốn cắm vào trong tiểu lãng huyệt của mình, vạn nhất đem hoa tâm thao hỏng thì làm sao đây? Nghĩ đến thế , La Thành khẩn cấp khó nhịn cái cảm giác dục tiên dục tử khi tiểu huyệt bị đại nhục bổng cắm vào !

Lâm Phi Nhiên ngồi xuống dưới đất, giống như đại gia chỉ vào côn ŧᏂịŧ của mình đang chĩa thẳng lên trời nói: “Lại đây liếʍ nó, hầu hạ nó đến thư thái thì nó mới dùng sức chọc tiểu tao huyệt của thầy !”

Nghe vậy, La Thành quyệt mông, quỳ ở giữa hai chân Lâm Phi Nhiên hai tay cầm lấy đại nhục bổng to như cánh tay trẻ con, vươn ra cái lưỡi đinh hương tinh tế liếʍ lộng.

Chỗ đó của Lâm Phi Nhiên vừa thô vừa dài, xấu xí dữ tợn, còn có rất nhiều lông rậm rạp, La Thành không chỉ không ghét bỏ nó mà còn coi nó giống như bảo bối, ôm chặt không chịu buông tay !

“Hô ~ lãng miệng tiểu tiện hoá thật sự rất biết cách liếʍ, sâu hơn một chút ~ đúng ! đúng ! Chính là như vậy !” Lâm Phi Nhiên ngửa đầu hắn bị tiểu lãng miệng mυ"ŧ đến vô cùng thoải mái.

“Mông lay động đi nào ! Giống mẫu cẩu xoay đi cho em xem !” Lâm Phi Nhiên ra lệnh, bàn tay mò đến cái mông của đối phương, xoa nắn hai cánh mông vừa tròn vừa mềm lại rất nhiều thịt !

“Ngô ~ ngô ~ ân ~” La Thành miệng ngậm đại nhục bổng , mông ra sức vặn vẹo , bởi vì động tình nên ỗ đít nhỏ cũng bắt đầu tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, chung quanh tiểu cúc huyệt dính đầy chất lỏng trong suốt tỏa sáng, yên hồng da^ʍ mỹ, khép mở lộ ra tiểu động sâu thẳm ở bên trong.

Lâm Phi Nhiên một bên cử động hạ thân đem đại nhục bổng hướng vào trong tiểu lãng miệng hung hăng đâm chọc, một bên dùng lục vạch ra hai cánh mông của đối phương, đem tiểu cúc huyệt bại lộ ở trong không khí, một ngón tay mang theo dâʍ ɖị©ɧ cắm vào trong tiểu động sâu thẳm kia.

Hai người đang say mê chơi chuyện dâʍ đãиɠ, ai ngờ hành động của bọn họ sớm đã bị người qua đường nhìn thấy !

Lão Lý là một nông dân công hơn 40 tuổi , tuổi này ước chừng cũng đã có con đàn cháu đống rồi, nhưng hắn vẫn cô đơn một mình, trên đường về nhà tất phải đi qua con hẻm nhỏ này, hẻm nhỏ này bình thường cực kỳ yên tĩnh , hôm nay lại vô cùng khác , từ xa đã nghe thấy một trận rêи ɾỉ phóng đãng làm người ta đỏ mắt tía tai !

“A ~ ân a ~ a ~ ân a ~ cáp ~ cáp a ~ sáp ~ ngô ~ ân a ~ ngô ~ ngô ~ ”

Lão Lý nét mặt già nua đỏ bừng đi về phía trước, tiếng rêи ɾỉ ân a a không dứt ở bên tai, càng ngày càng rõ. Lão Lý chung quy vẫn còn là một tráng niên, mà lại chưa có vợ, bình thường hắn rất ngại đi đến kỹ viên nên đều là dùng tay phải giải quyết nhu cầu sinh lý của mình, tiếng rêи ɾỉ ngọt lịm này làm hắn thật sự xuân tâm nhộn nhạo, đại nhục bổng ở hạ thân kia không an phận bắt đầu rục rịch !

Nhịn không được sự hiếu kì, lão Lý dọc theo góc tường hướng bên trong mò tới, vừa nhìn thấy cả người liền cứng đơ ! Một cánh mông tuyết trắng liền xuất hiện ở trước mắt mình !

Chỉ thấy người nọ cong mông đối với mình, chiếc mông dâʍ đãиɠ vô cùng đang loạn xoay, c̠úc̠ Ꮒσα đỏ tươi mê người còn cắm hai ngón tay, ngón tay kia ở trong c̠úc̠ Ꮒσα ra ra vào vào, mang theo một ít mị nhục bên trong đi ra, cặp đùi tuyết trắng sớm đã bị tao thủy làm choướt nhẹp, hình ảnh đó da^ʍ mỹ đến cực điểm !

Kia hai ngón tay kia thật sự có thể thỏa mãn được c̠úc̠ Ꮒσα tao lãng đó sao ? Xem cái bộ dạng c̠úc̠ Ꮒσα kia đói khát nuốt hết toàn bộ ngón tay, khẳng định đang hi vọng có thứ gì đó lơn lớn đi vào ! Lão Lý nghĩ như vậy đại nhục bổng ở hạ thân càng cứng rắn ! Thật muốn đem đại nhục bổng móc ra nhét vào trong cái c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ kia!