Chương 14: Hẻm nhỏ da^ʍ tình (3)

La Thành ngẩng cao cổ, quần áo không chỉnh tề nằm ở trong lòng Lâm Phi Nhiên, khóe mắt cong cong biểu lộ bộ dáng mê say tìиɧ ɖu͙© , bên trong tao huyệt sớm đã ẩm ướt rối tinh rối mù, tao thủy làm ướt hết đũng quần, phác thảo hình dạng mờ mở của tiểu nhục côn đang cương.

Hai cánh tay vô lực bám trụ ở trên cổ Lâm Phi Nhiên trên, vội vàng đem đầu của đối phương ấn ở trước ngực của mình, thẳng lưng đem đầṳ ѵú đưa đến miệng người nọ.

“A a ~ a ~ ân ~” Công phu miệng của Lâm Phi Nhiên quả thật rất cao, ngậm đầṳ ѵú đã sưng đỏ kia mυ"ŧ đến chậc chậc rung động, hơn nữa ở cái hẻm nhỏ này tuỳ thời đều sẽ có người đi qua, ; trực giác mách bảo La Thành là cái đầṳ ѵú da^ʍ tao kia mau bị đối phương mυ"ŧ đến tan chảy !

“A ~ a ~ ân a ~ cáp a ~ nhanh lên a ~ nhanh lên ~ mυ"ŧ ~ nga ~ nga ~ quá tuyệt vời ~” La Thành dâʍ đãиɠ vặn vẹo, ngay lúc sắp đến cực hạn khoái hoạt thì đối phương lại đột nhiên buông ra, đầu lưỡi rời đi đầṳ ѵú tạo thành một sợi nước bọt da^ʍ mỹ không chịu nổi.

La Thành mang theo biểu tình vừa nghi hoặc lại vừa khó nhịn, thúc giục nói : “Mau ~ mau mυ"ŧ đầṳ ѵú của ta a ~ khó chịu chết a ~” giọng mũi nồng đậm chứa một chút ý vị làm nũng.

Trong mắt Lâm Phi Nhiên hiện đầy thâm ý nhìn tiểu đầṳ ѵú đã bị mình mυ"ŧ đến sáng bóng , rất là bất đắc dĩ nhún nhún vai: “Đầṳ ѵú của lão sư ăn không ngon, mυ"ŧ không ra sữa !”

“Ô ô ~ ai ~ ai nói ăn không ngon ~” La Thành đôi mắt hồng hồng, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, lại cực lực không để nó chảy xuống, bộ dáng giống như đang chịu rất nhiều uỷ khuất, rõ ràng mỗi lần mấy thằng con trai của y đều tranh nhau muốn ăn đầṳ ѵú mà , có thể ~ tên hỗn đản trước mắt này lại dám ghét bỏ nó ~ bảo bối luôn được người nhà phủng ở trong tay nâng niu , đột nhiên bị người ngoài coi không ra cái gì !

Lâm Phi Nhiên nhẹ nhàng hôn đôi mắt đã hoe đỏ của y , cắn lỗ tai hấp dẫn nói : “Lão sư, em muốn ăn thứ gì có thể chảy nước nha ! Không biết lão sư có phải hay không còn đang cất giấu thứ gì không muốn cho học trò ăn !”

La Thành ánh mắt trừng lớn, vừa định phản bác đối phương là mình nào có thứ gì có thể nước chảy mà cho hắn ăn, đột nhiên lại ý thức được ý tứ trong lời nói đối phương, cả mặt đều hồng đến sắp bốc cháy !

“Lão sư, thật bất công !” Lâm Phi Nhiên vừa nói vừa đem bàn tay mò đến hạ thân của đối phương , cởi bỏ dây lưng, đem quần La Thành kéo xuống dưới !

Trong nháy mắt, một đôi chân trắng noãn bại lộ ở trong không khí, tuy nói là đầu hạ nhưng vẫn mang một chút xíu lạnh, La Thành không tự giác rụt chân lại nhưng lại bị đối phương kéo rộng ra !

Khi nhìn đến La đoá hoa nhi sâu thẳm ở giữa hai chân La Thành thì Lâm Phi Nhiên kinh ngạc đến miệng há to, tuy rằng hắn sớm đã nghe mọi người nó trên đời này có song tính nhân nhưng đây vẫn là lần đầu nhìn thấy, mặc dù trước kia cũng thường xuyên đối với người trước mắt này động thủ động cước, thường thường chiếm tiện nghi, nhưng bởi vì y được ba thằng con trai bảo hộ rất kĩ nên hắn còn chưa nếm qua vị của lão già này , ai ngờ cái đồ lẳиɠ ɭơ này lại cất giấu một bí mật thiên hạ như vậy! Trách không được trước kia hắn đã cảm thấy cái đồ lẳиɠ ɭơ này nhìn không thích hợp, cũng không phải nói hành vi cử chỉ của y quá nữ tính mà là quanh thân phát ra một cái gì đó~ cái thứ mà hấp dẫn nam nhân chà đạp ! Xem ra bây giờ hắn đã có lời giải thích rồi !

Lâm Phi Nhiên cúi xấp vào giữa hai chân La Thành sùng bái nhìn đoá hoa nhi giống như nhìn nơi thần thánh, vô cùng xinh đẹp! Nhan sắc yên hồng tịnh lệ, hoa thần to béo tuyệt đẹp, huyệt động sâu thẳm, xung quanh là những cọng lông nhợt nhạt, mềm mại ngắn nhỏ !

Hô hấp của hắn càng ngày càng nặng nhọc Lâm Phi Nhiên kìm lòng không được thò ngón tay vào , trạc trạc cái tao động thần bí kia, hai mảnh tao lãng đại âm thần như là có cảm ứng vậy lập tức mở ra ngậm ngón tay của hắn, hướng bên trong ra sức mυ"ŧ vài ! Rút ngón tay ra , tao khe ở giữa đại âm thần chậm rãi chảy ra tao thủy trong vắt !

“Lão sư ! Đây là cái gì vậy !”

La Thành bị Lâm Phi Nhiên nhìn chăm chú mà toàn thân mềm yếu, tao huyệt ngứa khó nhịn, dâʍ ŧᏂủy̠ giàn giụa, tư thế cúi xấp sùng bái nhìn chăm chú khiến lòng hư vingh của La Thành nhanh chóng bành trướng, một cỗ kiêu ngạo tự phụ dần dần bốc lên.

“Tao huyệt ! Là tiểu tao huyệt của thầy ~” La Thành cố ý giang rộng hai chân,nâng lên cái mông , đem tao huyệt đưa vào tầm mắt của người kia, bày ra tất cả cái đẹp của mình ! Y rất muốn đối phương mυ"ŧ lấy hoa huyệt của mình ,nếm thử một chút tao thủy tinh khiết tuyệt phẩn kia ! Rồi sau đó ra sức ca ngợi !

Lâm Phi Nhiên nhìn thấy bộ dáng làm nũng như cô giái nhỏ của La Thành chọc cười, tay bắt đầy nhu nắn âm thần đầy đặn, nhướn mày: “Tao huyệt? Đó là cái gì?”

“Ô ô ~ a ~ chính là ~ chính là ~ ô ô ~ a ~ cáp a ~” La Thành đôi mắt đỏ hoe , lòng tự tin bị thương tổn nặng, chính mình dã cố giang rộng hai chân, bày ra tao huyệt triển lãm cho đối phương xem , vậy mà đối phương còn có thể trấn định như thế, nếu nam nhân khác đã sớm nhào đến mà ra sức yêu thương mình ! Chẳng lẽ ~ tiểu lãng huyệt của mình bị mấy thằng con trai dùng quá độ, đã không có phong thái như trước ? Không còn khả năng hấp dẫn ánh mắt cùng nước miếng của nam nhân nữa?

“Lão sư không nói này tao huyệt là cái gì thì học trò làm sao dùng nó được !” Nói xong một ngón tay thô dài ở bên trong nội bích quấy động thịt non !

“A ~ ô ô ~ cáp a ~ ân a ~ nhanh lên ~ a ~ sáp ~ sáp hoa tâm của ta a ~ ô ô ~ tao huyệt là ~ là để cho đại nhục bổng sáp đến cao trào ~ ô ô ~ đại nhục bổng cắm ở vào bên trong tao huyệt thật thoải mái a ~ a ~ ”

“Ha ha ! Đại nhục bổng cắm ở bên trong tao huyệt thì đại nhục bổng thoải mái hay là tao huyệt thoải mái ?”

La Thành bị hỏi như vậy đột nhiên ngây ngốc, hai mắt mơ màng, y chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này. Lúc này, y chỉ biết là không có đại nhục bổng thì tao huyệt rất không thoải mái !

“Tao huyệt sướиɠ quá~ a ~ a ~ ân a ~ cáp a ~ thật thoải mái ~ tao huyệt thật sướиɠ ~ nga ~ nga ~ hung hăng vào ~ dùng lực một chút ~” La Thành đang rêи ɾỉ phóng đãng đột nhiên cảm giác được ngón tay bên trong tao huyệt bất động !

Ô ô ~ vì sao không sáp tiểu tao huyệt của ta ~

“Lão sư ! Bên trong tao huyệt chảy nước !” Lâm Phi Nhiên tỏ ra vẻ kinh ngạc hét lớn, “Có phải hay không bị bệnh? Nếu bên trong tao huyệt chảy nước thì em không thể sáp nó ! Nhỡ may sáp hỏng tiểu tao huyệt của thầy thì làm sao, tại sao lại chảy nhiều nước như vậy?”

La Thành rất khó giải thích cho hắn vấn đề này, bên trong tao huyệt làm sao mà có thể chảy nước ? Tiểu tao huyệt chỉ cần có cái gì đó đút vào đương nhiên là sẽ chảy nước ! nên chẳng có lý do tại sao cả !!!

“Tao thủy kia có thể ăn sao?” Lâm Phi Nhiên vừa gảy lộng âm thần vừa hỏi !

“Đương nhiên ~ đương nhiên là có thể ăn !” La Thành cảm giác IQ của đối phương có vấn đề , tao thủy đương nhiên có thể ăn rồi ! Không thì tại sao ba thằng con trai của y mỗi lần đều đem tiểu lãng huyệt hấp vừa sưng vừa đỏ vẫn là không chịu buông tha !

La Thành càng nới rộng chân ra một ít, bên trong tao huyệt nước đã chảy giàn dụa, nhưng đối phương lại coi như không thấy ! Thật sự là khốn kiếp ! Lãng phí quá !!!