Chương 19

Trường Tuế suy nghĩ nói: “Chờ khi quay về tôi sẽ vẽ cho cậu ấy một lá bùa trấn an đeo trên người.”

Mập Mạp vội nói: “Cô cũng vẽ cho tôi một lá!” Hắn tận mắt nhìn thấy cô bé mặc váy hoa, dù không thấy rõ mặt, nhưng hắn nhớ rõ gương mặt trắng bệch kia, nghĩ lại đều thấy sợ hãi.

Bà Tần nói: “Ông Tần gần đây mất ngủ, lá bùa an thần kia, cô có thể vẽ cho ông ấy một lá hay không?”

Chính mắt bà nhìn thấy hai thi thể được đào ra từ tầng hầm, nên bây giờ bà rất tin tưởng Trường Tuế.

Trường Tuế nói: “Đạo diễn Tần bị âm khí nhập vào cơ thế, mang bùa an thần đã không còn tác dụng, mọi người hãy vào ở trong chùa ở vài ngày, đúng lúc căn nhà này tạm thời không thể để người ở được nữa, chờ tôi siêu độ cho ác quỷ, mọi người hãy trở về sau.”

Bà Tần vội nói với đạo diễn Tần: “Đúng rồi! Ông cùng tôi đến chùa thanh tĩnh mấy ngày, ăn cơm chay mấy ngày.”

Trải qua mấy ngày này, đạo diễn Tần đúng là nghĩ đến mà sợ, đồng ý chờ sau khi lo xong hậu sự của bà cụ rồi đến ở trong chùa.

Trường Tuế không do dự mỉm cười nói: “Bà Tần có thể đưa đạo diễn Tần đến chùa Thanh Sơn ở vài ngày, nơi đó rời xa thành phố sầm uất, rất thanh tĩnh, hơn nữa khách hành hương ở trong chùa không nhiều lắm, quan trong nhất là, cơm chay ăn rất ngon.”

Chùa Thanh Sơn bởi vì vị trí hẻo lánh, sau khi đại sự Tuệ Viễn viên tịch, mấy năm nay khách hành hương càng ít, hương khói trong miếu có hơi không có tác dụng, khoản thu vào cũng ngày càng ít, một số chỗ cũ nát trong chùa cũng chưa có tiền sửa chữa.

Có cơ hội như vậy, Trường Tuế tất nhiên không thể bỏ qua.

“Thật tình cờ khi còn nhỏ tôi đã từng đến chùa Thanh Sơn, tôi nhớ rõ ở đó có rất nhiều cây, bây giờ đúng lúc đưa ông ấy qua nhìn xem.” Bà Tần mím môi cười, lại nói với Tần Nhất Xuyên: “Tiểu Xuyên, con cũng cùng bố mẹ đến đó ở vài ngày nhé.”

Tần Nhất Xuyên lập tức nói: “Con không đi.”

Bà Tần cũng không ép buộc cậu ta.

Buổi tối hôm nay chắc chắn không thể ở lại chỗ này, mọi người lên tầng dọn đồ chuẩn bị đi khách sạn ở.

Trường Tuế vẽ hai lá bùa trấn an, gấp thành những ô vuông nhỏ, nhét vào một túi vải nhỏ, lấy chỉ đỏ đeo lên cô cho Tần Nhất Xuyên và Mập Mạp.

“Đeo bảy ngày rồi bỏ ra, đừng để bị ướt.”

Tần Nhất Xuyên nhét túi vải nhỏ kia vào trong cổ áo, cảm thấy thoải mái không thể giải thích được.

Trường Tuế bảo Mập Mạp xách ba lô cho cô, chào bà Tần, đạo diễn Tần rồi rời đi.

Trường Tuế vừa thắt dây an toàn, Tần Nhất Xuyên đã đuổi theo lại đây, cậu ta rất cao, cúi người xuống nhìn Trường Tuế trong xe: “Ghi số điện thoại của tôi, khi nào cô lại đây gọi điện cho tôi.”

Trường Tuế nhìn cậu ta một cái, nói: “Không cần, bà Tần đã cho tôi chìa khóa. Tần tiểu thiếu gia vẫn nên cách xa những việc này một chút mới tốt.”

Mập Mạp: “…”

Lời này lọt vào tai Tần Nhất Xuyên, giống như cô đang bảo cậu ta cách xa cô một chút, lớn như vậy đây là lần đầu tiên cậu ta bị ghét bỏ như vậy khiến cậu ta hơi hụt hẫng, vô thức siết chặt điện thoại, những nét đẹp trên khuôn mặt không còn nữa, bao phủ bởi sự mất mát: “…Ồ.”

Mập Mạp vội nói: “Cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi, có chuyện gì tôi sẽ gọi cho cậu.”

Hai người thêm wechat cho nhau qua Trường Tuế.



Ở trong xe, Mập Mạp không nhịn được dạy dỗ Trường Tuế.

“Trường Tuế, tại sao thái độ của cô đối với Tần Nhất Xuyên lại lạnh nhạt như vậy? Còn tức giận với cậu ta sao? Ài, quả thật cậu ấy không phải cố ý, hơn nữa tôi nhìn thấy, cậu ta cũng rất áy náy, khi cô ngủ ở trên sô pha, cậu ấy còn lấy chăn đắp cho cô, còn cách một lúc lại vào nhìn cô.”

“Cậu ấy chính là con trai duy nhất của đạo diễn Tần, trong vòng có bao nhiêu người muốn bám lấy cậu ấy còn không được đâu, vừa rồi cậu ấy chủ động đưa số điện thoại cho cô mà cô còn không cần. Nếu cô có quan hệ tốt với cậu ấy, lọt vào vòng bạn bè của cậu ấy, tài nguyên sau này còn lo ít hay sao? Cơ hội tốt như vậy mà cô không nắm lấy…”

Trường Tuế nhắm mắt nghỉ ngơi không trả lời lại hắn.

Mập Mạp tiếp tục lải nhải: “Trong cái vòng này chính là cần có EQ, trừ khi kỹ thuật diễn xuất của cô cực tốt, đạt đến trình độ của Hạ Luật, mới mười chín tuổi, đã đi đến đỉnh cao của kim tự tháp, cô có thể không quan tâm bất kỳ ai, còn có một nhóm người tới cửa xin cô đóng phim. Nếu không phải giống Triệu Thần An gặp lúc sáng nay, bối cảnh đủ lớn, gia sản nhiều, cũng không cần quan tâm đến sắc mặt của bất kỳ ai. Nhưng người giống như chúng ta vậy, vừa không có bối cảnh, còn không có thực lực của người mới, mới tiến vào vòng này phải học được giao tiếp với người khác như thế nào, gặp người khác đều phải gọi là anh chị, đây là điều cơ bản nhất…”

Mập Mạp lải nhải một lúc lâu, quay đầu lại, phát hiện Trường Tuế đã nghiêng đầu ngủ rồi.

“Được rồi.” Hắn lẩm bẩm nói: “Nhưng đúng thật là không có nhiều kỹ năng, bởi vậy, vai diễn của đạo diễn Tần chắc là không phù hợp.”