Chương 13

Bây giờ là buổi trưa.

Cô xếp những lá bùa vừa mới vẽ xong lại cho vào túi nhỏ rồi nói: “Tôi đói rồi, đi ăn cơm thôi.”

Mập Mạp nghĩ đến sức ăn của Trường Tuế, không khỏi run lên, biết rằng không thể tránh khỏi, dứt khoát làm một việc nghĩa, nhiệt tình mời Tần Nhất Xuyên: “Nhất Xuyên, cậu còn chưa ăn cơm trưa đúng không? Nếu không cùng nhau ra ngoài ăn một bữa cơm?”

Trường Tuế nói: “Nhà cậu ấy có người nấu cơm.”

Vốn dĩ Tần Nhất Xuyên muốn từ chối, nhưng Trường Tuế nói như vậy, cậu ta sinh ra ý nghĩ đối đầu với cô: “Được thôi, cùng nhau đi ăn đi.” Nói xong còn khiêu khiếc liếc nhìn Trường Tuế một cái.

Trường Tuế lười quan tâm đến cậu ta, lấy một túi nhỏ gì đó từ trong ba lô ra, lập tức đi về hướng nhà vệ sinh, cô đi vào nhà vệ sinh, sau đó mở túi ra, từ bên trong lấy ra hai sợi dây, xuyên qua cái lỗ tối tăm trên tường đi vào.

“Đó là cái gì?” Mập Mạp hỏi, mỗi đồ vật Trường Tuế lấy ra hắn đều rất tò mò.

“Tịnh phấn.” Trường Tuế trả lời ngắn gọn.

Bên trong âm khí quá nặng, thể chất của cô đặc thù, có thể bị âm khí ảnh hưởng khiến cho hồn phách không ôn định, loại bột nghiền bằng đá lửa đỏ này có thể hấp thụ một phần âm khí.

Mập Mạp hỏi: “Nó dùng để làm gì?”

“Nói cho anh thì anh cũng không hiểu.” Trường Tuế nói, mở vòi nước rửa sạch tay, sau đó đi ra ngoài.

Mập Mạp không nhịn được tò mò, đi về phía cái lỗ trên tường nhìn thử, lập tức ngửi được một mùi mốc rất nặng, sau đó nhìn ra phía sau cái lỗ trên bức tường, có bậc thang đi xuống kéo dài, cái này giống như tầng hầm, đen kịt, không nhìn thấy rõ, nhìn lâu rồi lại cảm thấy bên trong như có thứ gì muốn chui ra…

Mập Mạp đột nhiên run run, da gà lại nổi ên, trong lòng có hơi sợ hãi, không dám nhìn lâu, hắn vội vàng đuổi theo Trường Tuế đã rời đi.

...

Vốn dĩ Mập Mạp dự định nếu chỉ có hắn và Trường Tuế sẽ tùy tiện tìm một quán ăn nhỏ, nhưng có Tần Nhất Xuyên ở đât, hắn muốn lôi kéo tình cảm với người ta, mặt mũi vẫn phải giữ.

Mọi người cùng đến một nhà hàng khá nổi tiếng.

Hắn vừa cầm thực đơn, trước tiên đưa cho Tần Nhất Xuyên để cậu ta chọn trước, dựa theo thói quen trước đây của Tần Nhất Xuyên, sẽ để cho phụ nữ gọi món trước, cậu ta nhìn Trường Tuế, tùy tiện gọi hai món, sau đó đưa thực đơn trả lại cho Mập Mạp, Mập Mạp khẽ cắn môi, trực tiếp đưa thực đơn qua cho Trường Tuế.

Trường Tuế nhìn thực đơn, lại chỉ tùy ý gọi ba món, sau đó đưa thực đơn trả lại cho Mập Mạp.

Mập Mạp kinh ngạc nhìn Trường Tuế, sau đó lại gọi thêm hai món mới trả lại thực đơn cho người phục vụ.

Mặc dù lần này Trường Tuế không gọi một bàn đồ ăn lớn như vậy, nhưng cô vẫn ăn ba bát cơm lớn, sức ăn khiến cho Tần Nhất Xuyên kinh ngạc.

Ở vòng bạn bè của cậu ta, hầu như mỗi cô gái đều ăn rất ít, rất khắt khe ở phương diện ẩm thực, luôn treo trên miệng việc phải giảm béo, lần đầu tiên nhìn thấy Trường Tuế cô gái còn ăn nhiều hơn so với đàn ông.

Hôm nay cậu ta ăn cơm không thấy ngon, mới ăn một bát cơm đã thấy no rồi.

Ăn cơm xong, một hàng ba người từ trong bàn đi ra ngoài, Mập Mạp chuẩn bị đến quầy tính tiền, Nhất Xuyên gọi hắn lại, nói để cậu ta đi.

Mập Mạp cảm ơn cậu ta một tiếng.

Tần Nhất Xuyên nhìn phản ứng của Trường Tuế theo bản năng.

Kết quả phát hiện có hai nam sinh đẹp trai đang đứng trước mặt Trường Tuế, đang cầm điện thoại muốn xin Wechat của cô.

Nhìn Trường Tuế có biểu tình hơi ngơ ngác.

Tần Nhất Xuyên nhíu mày, trực tiếp kéo người lại đây, sau đó ánh mắt hàm chứa cảnh cáo liếc nhìn hai nam sinh kia.

Hai nam sinh kia cho rằng Tần Nhất Xuyên là bạn trai cô, nói câu xin lỗi rồi hậm hực rời đi.

Trường Tuế chớp mắt, mơ hồ nhìn Tần Nhất Xuyên.

Tần Nhất Xuyên buông cánh tay của cô ra, có hơi không được tự nhiên nói: “Không cần cảm ơn tôi.”

Trường Tuế: “?”

Mập Mạp uống rượu xong, lá gan cũng lớn hơn, yêu cầu mãnh liệt muốn cùng Trường Tuế đi nhìn xem ác quỷ kia lớn lên có bộ dạng như thế nào.

Trường Tuế quay đầu nói với Tần Nhất Xuyên: “Tần tiểu thiếu gia, anh có thể đi tìm đạo diễn Tần và bà Tần, căn nhà ở bên kia cứ yên tâm giao cho tôi.”

Tần Nhất Xuyên nhìn Mập Mạp nói: “Không phải anh ấy uống rượu sao, tôi có bằng lái, tôi lái xe đưa các cô về trước.”

Không đợi Trường Tuế có ý kiến, Mập Mạp lập tức nói: “Vậy làm phiền cậu rồi, hôm khác tôi nhất định sẽ mời cậu ăn cơm.” Sau đó đưa chìa khóa xe cho Tần Nhất Xuyên.

Tần Nhất Xuyên gật đầu, nhận lấy chìa khóa, đi đến bên ngoài bãi đỗ xe, lịch sự mở cửa ghế lái phụ.

Trường Tuế lập tức đi đến ghế sau, sắc mặt Tần Nhất Xuyên hơi ngưng lại, Mập Mạp nhìn thấy, lập tức duỗi tay bắt lấy cánh tay của Trường Tuế, nhét cô vào ghế phụ, còn trừng mắt cảnh cáo Trường Tuế một cái.

Trường Tuế mờ mịt trừng mắt lại hắn.

Mập Mạp cười với Tần Nhất Xuyên: “Tôi ngồi ở phía sau.”

Tần Nhất Xuyên đóng cửa xe, vòng đến ghế lái ngồi vào.

Cậu ta tiện tay kéo dây an toàn chuẩn bị cài vào, mu bàn tay không cẩn thận chạm phải mu bàn tay Trường Tuế để ở dây an toàn,

Thật lạnh.

Tần Nhất Xuyên theo bản năng liếc nhìn Trường Tuế một cái, cảm giác vừa nãy như là ảo giác của hắn, nhiệt độ cơ thể của con người làm sao có thể lạnh như vậy.

Mập Mạp nói: “Ôi, Nhất Xuyên chắc cậu còn chưa đến hai mươi nhỉ? Lái xe lâu như vậy?”

Tần Nhất Xuyên ừ một tiếng: “Tôi vừa mới thành niên đã thi bằng lái.”

Không biết vì cái gì, cậu ta luôn muốn xem phản ứng của Trường Tuế.

Ánh mắt liếc qua nhìn cô, lại phát hiện khuôn mặt cô vẫn không có biểu cảm như trước, giống như đang ngẩn người.

...

Xe dừng lại trước sân.

Trường Tuế mở cửa xuống xe, lập tức đi vào sân.

Hai người Tần Nhất Xuyên và Mập Mạp cũng xuống xe.

Tần Nhất Xuyên đưa chìa khóa cho Mập Mạp, ánh mắt không tự chủ được lại nhìn vào sân.

Mập Mạp lại trò chuyện vài câu với Tần Nhất Xuyên, cũng đi vào sân.

Tần Nhất Xuyên đứng ở bên ngoài, qua một lúc lâu, mới lái xe của mình rời đi.

Trường Tuế cũng đuổi bảo mẫu đi.

Biệt thự to như vậy, cũng chỉ còn lại hai người là cô và Mập Mạp.