Chương 11

Thang Tư Lan mặc đồ thể thao, đôi chân dài sải ra ép trên lan can khiến người ta ước ao.

Cô làm như không thấy người phụ nữ đang khoanh tay châm chọc khıêυ khí©h mình bên cạnh.

Tạ Lâm vừa trở về từ đoàn làm phim "quỷ kiếm tiên" , hôm nay tới chỗ đạo diễn Hồng thử một vai phụ. Lúc được thông qua cô ta còn nghĩ mình có thể có khả năng lớn hơn.

Trên đường về, cô ta nghe thấy tin Thang Tư Lan diễn một nhân vật quan trọng khác thì vừa cề công ty đã đến thẳng cửa châm chọc cái người được "bao" nào đó mới nhận được vai.

"Thang Tư Lan, phim của đạo diễn Hồng cũng không dễ đóng như thế. Mong cô còn mạng mà quay về. Tôi nghe nói nhân vật lần này còn nhiều cảnh đánh nhau hơn "quỷ kiếm tiên" gấp mấy lần."

Cô ta nhìn khuôn mặt và dáng vóc của Thang Tư Lan, kiểu gì Tạ Lâm cũng không ép được lòng ghen tỵ đang sôi trào, lời nói lại càng lộ liễu hơn: "Sao, có phải bị tôi nói trúng rồi không? Cùng một công ty mà tài nguyên của cô nhiều hơn tôi gấp mấy lần. Thang Tư Lan, cô dám nói cô không dùng thủ đoạn để nhận được vai không?"

"Nhận lời khen nhé! Tôi cũng cảm thấy mình rất có năng lực, không phải ai cũng tùy tùy tiện tiện dùng thủ đoạn là lấy được. Khiến cô ghen tỵ là lỗi của tôi. Lần sau tôi gắng để ở mức cân bằng, cố không chèn ép người khác quá đáng như thế." Để tránh đè ép chỉ số thông mình của cô quá.

Thang Tư Lan ép chân, nhẹ nhàng phản kích.

Mặt Tạ Lâm cứng đờ: "Không biết xấu hổ!"

Thế mà còn có người thẳng thắn thừa nhận thủ đoạn mình cao siêu. Bị người ta bao nuôi còn vui vẻ như vậy, Thang Tư Lan đúng là một con khốn đê tiện!

Thang Tư Lan nhìn Tạ Lâm bại trận rời đi, chậc chậc.

Ồn ào!

Sáng sớm hôm nay, Thang Tư Lan vừa vào công ty đã cảm nhận được ánh mắt cực ác ý của người xung quanh. Cô nói với Ban Giai Giai: "Đã xảy ra chuyện gi?"

Ban Giai Giai đang cúi đầu xem điện thoại.

Cô ta bị Thang Tư Lan vỗ vai một cái thì sợ hãi ngẩng đầu, ấp a ấp úng.

Thang Tư Lan cướp điện thoại, liếc thấy tấm hình trên trang nhất hôm nay, là khi quay cảnh cuối cùng của "quỷ kiếm tiên", mình không cẩn thận ngã vào lòng Úc Cảnh Nhuận.

Không cần xem bình luận trên mạng Thang Tư Lan cũng có thể tưởng tượng được cảnh tượng mình bị thiên quân vạn mã chỉ trích.

Úc Cảnh Nhuận là tiểu thịt tươi trên mây, còn cô là nữ phụ ác độc trong đống bùn.

Một cô gái "ác độc" như thế ngã vào lòng nam thần mà fan tha thiết mơ ước, có thể tưởng tượng sẽ bị xé đến mức nào.

Câu bảo cô "cút khỏi giới giải trí" nhiều vô kể.

"Tư Lan, làm sao bây giờ? Có cần bảo công ty xử lý không?" Ban Giai Giai cẩn thận hỏi.

"Kệ đi."

Bảo công ty xử lý?

Một ngôi sao nhỏ như cô không bị đóng băng đã không tệ rồi, bộ phận PR của công ty cũng không phục vụ cho nhân vật nhỏ như cô.

Ban Giai Giai nhìn tấm ảnh trên di động, chớp chớp mắt. Nếu Thang Tư Lan đã không thèm để ý thì một trợ lý nhỏ như cô ta cũng vui vẻ vờ như không thấy.

Thậm chí có lúc cô ta nghĩ nếu có thể có cơ hội rời khỏi Thang Tư Lan thì cũng không tồi.

"Giang tiên sinh, đây là năng lượng mặt trời hàng đầu, chỉ còn phần cuối cùng nữa là có thể hoàn thành." Nhân viên đang làm việc trên cao, bên dưới có giám đốc đang không ngừng giải thích cho người đàn ông ngồi trên xe lăn về thành quả mấy năm gần đây của họ.

Người nước ngoài thích mua thuyền nhỏ và du thuyền của họ đều là vì họ có thực lực mạnh mẽ thuyệt đối, Công ty Tàu thuyền Giang Thị bọn họ luôn dẫn đầu vượt xa. Thân là người làm công, họ cũng cảm thấy tự hào vì sự tiên phong này.

Sự kiêu hãnh ấy được vị giám đốc này thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Giang Hải Lâu ngồi im trên xe lăn. Ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng đang gõ khẽ vào phần chuôi như thể đang lặng im suy nghĩ, lại như thể đang nghe giám đốc thao thao bất tuyệt.

"Ông chủ, tin tức truyền về từ phía Nam Thành."

Quản Tông Thịnh đưa máy tính bảng trong tay cho Giang Hải Lâu bị liệt chân.

Đôi con ngươi đen nhánh của Giang Hải Lâu rơi xuống máy tính bảng, không chớp mắt lấy một lần, ngón tay thon dài trượt một cái.

Một tin tức nhảy ra rất không đúng lúc.

Quản Tông Thịnh nheo mắt, cảm thấy mình nên ngăn cản.

Nhưng anh ta không có can đảm vươn tay ra nhận lấy.

Anh ta liếc xuống, nhìn trộm sườn mặt kinh diễm của Giang Hải Lâm đang xem tấm hot hit nọ. Một nam một nữ ôm ấp nhau trên không trung, trông có vẻ rất thân thiết.

Cũng rất gai mắt.

Vì khoảng thời gian trước Quản Tông Thịnh cũng lấy một phần tài liệu của cô gái này từ tay Phí Vụ.

Thang Tư Lan, vốn tên là Vương Thuấn Tuệ, chỉ số thông minh không rõ.

Con gái riêng của nhà họ Thang ở Nam Thành, không rõ mẹ là ai.

Năm nay mười tám tuổi, bốn năm trước được đón về nhà họ Thang.

Nhà họ Thang ở Nam Thành cũng được coi là một trong số ít nhà quyền thế. Con gái nhà họ Thang mở một công ty bảo vệ, việc làm ăn khá tốt.

Con trai thì đi theo bố Thang kinh doanh một công ty đã lên sàn.

Kỹ thuật diễn của Thang Tư Lan được công nhận là rất giỏi!

Nếu không có kỹ thuật diễn ổn áp này thì cô sẽ không diễn ra được nhân vật gì.

Vì diễn quá giỏi nên phần lớn mọi người ngoài đời thực đều có cảm giác bị cuốn vào.

Cô rất xinh đẹp, kỹ thuật diễn giỏi, cũng có không ít người bằng lòng ra giá để nâng cô. Có điều không biết tại sao cô vẫn cứ luôn diễn kiểu nhân vật không ra gì như thế.

Con đường phát triển vẫn luôn bị vây khốn.

Nói cô gái này sạch sẽ, Quản Tông Thịnh chắc chắn không tin.

Cho nên khi ông chủ dời mắt khỏi người phụ nữ này thì đám bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm.

Trước mắt, phát triển sự nghiệp và gia tộc mới là việc ông chủ nên để ý!

Có điều với tư cách là trợ lực đắc lực, họ vốn không thể nhúng tay vào chuyện riêng của ông chủ.