Chương 4-2: Suối nước nóng thổ lộ play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Kỳ thật Lục tiên sinh muốn cho Tiểu Bạch trước sướиɠ một lần lại đi suối nước nóng hảo hảo cọ xát, bất quá vưu vật này thật sự quá câu nhân. Mỗi lần đều dùng tư thái thuần khiết làm ra mị hoặc mời, làm hắn nhịn không được, cũng kìm nén không được lần lượt áp đến thao lộng. Tự chủ nhiều năm gặp được Tiểu Bạch liền sụp đổ, thật là nhân vật trời cao phái tới chuyên trị hắn.

“Tới, đi phía trước.”

Lục tiên sinh lại lần nữa vỗ nhẹ mông thịt cậu, dưới thân đỉnh lộng, ý bảo cậu liền quỳ bò đi phía trước.

“A………… Ha…………… Hảo đau………… Chân mềm…………”

Tiểu Bạch nhất quán nghe lời liền nị đâm nhập đi phía trước dịch một bước, sau đó bị kɧoáı ©ảʍ làm tê dại thân mình, lại mềm một chút quỳ rạp trên mặt đất, không đứng dậy nổi.

Lục tiên sinh lại đỉnh lộng đúng cách khiến cậu bò đi phía trước. Tiểu Bạch vừa mềm vừa thở dốc gian nan bò nửa ngày, mới bò đến cửa giấy, Lục tiên sinh trái phải đẩy, liền lộ ra suối nước nóng ngoài trời. Suối nước nóng ngâm một chút chanh vàng, dưới đèn l*иg trong đá ấm áp, bầu không khí mộng ảo lại điềm mỹ.

Lục tiên sinh lúc này mới duỗi tay bế cậu lên, tư thế biến hóa làm cự căn trong cơ thể nuốt đến càng sâu, tựa hồ muốn phá bụng đâm vào dạ dày. Tiểu Bạch sướиɠ đến hét lên một tiếng, tay không tự chủ ấn bụng mình, cảm thụ được hình dạng đại điểu cách một tầng thịt, ngữ không thành điều:

“Muốn…………. Xuyên…………… A………….. Hảo sâu…………..”

Lục tiên sinh ổn thỏa ôm người, từng bước vào nước suối, cự bổng theo nện bước tự nhiên đỉnh lộng đến chỗ sâu nhất. Mới đi vài bước nhân nhi trên người cọ thành một bãi bùn, chỉ biết ngửa đầu không ngừng kiều suyễn, tay cũng không chịu lực mà mềm như bông rũ ở hai bên. Sắc mặt ửng hồng như phát sốt, tiểu thịt hành trước người phun ra một cổ bạch dịch thanh đạm, hiển nhiên là lại đến. Cái miệng nhỏ dưới thân tùy theo hút đến càng khẩn, làm Lục tiên sinh nện bước cũng không khỏi dừng một chút, hít sâu một hơi định thần.

Lục tiên sinh thật vất vả đến bên cạnh ao, ở một khối thềm đá có điểm nhô lên ngồi xuống, mυ"ŧ cổ nhân nhi mẫn cảm xụi lơ. Tay cũng vẩy nước ôn tuyền lên hai vυ" ướt mồ hôi, dưới háng chậm rãi đỉnh lộng, nhợt nhạt rút ra, lại làm Tiểu Bạch ưm một tiếng, từ như tắt thở thô suyễn phục hồi tinh thần.

“A…………… Ha………….. Ba ba chậm một chút……………”

“Chúng ta trước ngâm một lát.”

Lục tiên sinh dịch chỗ ngồi, ôm Tiểu Bạch làm hai người đều ngâm mình ở suối nước nóng qua vai, còn lấy chanh trôi nổi hướng Tiểu Bạch kiểm trêu đùa, làm nhân nhi cười khúc khích, quay đầu mềm mại cầu hôn hôn.

Hôn hôn không khí lại biến chất, vốn dĩ bộ vị thân mật tiếp xúc bắt đầu hấp dẫn lẫn nhau, một nuốt vừa phun, nhất đỉnh nhất lộng. Không ngâm bao lâu nước ao lại tạo nên gợn sóng. Tiểu Bạch bị ôm vào trong ngực theo động tác dưới thân lắc lư. Hai mắt híp lại, miệng nhỏ khẽ nhếch, vυ" no căng bị một đôi tay cường lực hoàn toàn khống chế, khe hở ngón tay tràn ra tuyết thịt. Cổ thon dài che kín từng đóa dấu hôn đỏ thẫm, mà người tạo ra hết thảy còn ở trong nước nỗ lực cày cấy, như thi đua trước sau vẫn duy trì đỉnh lộng cùng tốc độ.

“A…………… Nước đi vào…………… A………… Nóng quá……………”

Theo động tác hoa huyệt hút nước suối ấm áp, cảm giác quá mức tiên minh, làm Tiểu Bạch nhịn không được nắm chặt cánh tay Lục tiên sinh ôm ở bên hông. Lục tiên sinh cười một chút, động tác không ngừng mang vào càng nhiều nước ấm, ở bên tai cậu nói:

“Tới, đưa dinh dưỡng tiểu huyệt, hảo hảo ăn.”

“A………….. Nóng…………..”

Như vậy đưa nước đưa dinh dưỡng mà chơi một lúc, Tiểu Bạch dần dần bắt đầu bị ngâm đến thần trí mơ hồ. Lục tiên sinh thấy cậu hừ thanh càng ngày càng nhỏ, biết thể lực cậu sắp hết rồi, liền thay đổi tư thế, mặt hướng chính mình ngồi ở trong lòng ngực. Hai vυ" mềm mại đè nặng ngực, một mảnh ôn hương nhuyễn ngọc, chân dài quân bên hông. Hoa huyệt ướt dầm dề lại lần nữa tiếp nhận kê kê cương cứng kéo dài. Lục tiên sinh quyết định không hề nhẫn nại, trực tiếp uy no Tiểu Bạch bảo bảo.

“A……………… Ha……………… Ba ba……………… Bắn cho em……………..”

Mỗi lần đều phải cầu xin mới có thể bắn, Lục tiên sinh nghe câu rêи ɾỉ ngọt ngào lại thống khổ liền nhanh hơn động tác, gắt gao thủ sẵn cái mông non mềm, làm khoảng cách hoa huyệt cùng cự long lần nữa ngắn lại. Mỗi một chút đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, đâm cái miệng nhỏ mất khống chế phun ra càng nhiều thanh dịch, toàn bộ nước ao đều bị hắn làm cho lung tung rối loạn. Chanh trôi đi bị cái gì đuổi theo, thủy dịch mạnh mẽ đánh ra, bắn ướt một tảng lớn cạnh ao. Sau một phen động tác lớn, rốt cuộc nghe được nam nhân gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ bắn tại huyệt nhân nhi kiều mỹ.

Tiểu Bạch được như ước nguyện ngửa đầu hét một tiếng, tay ở lưng Lục tiên sinh cào ra vài đạo vệt đỏ. Thân thể bị lực độ như xoa tận xương huyết khóa ở trong ngực, hai người chặt chẽ tương dán tựa hồ trời sinh hòa hợp nhất thể. Miệng nhỏ hút chặt, ngậm tinh hoa nồng đậm ở bên trong, không nỡ thả ra một chút.

Sau khi lêи đỉиɦ hai người như cũ thân mật ôm. Lục tiên sinh theo lưng đi xuống câu động kẽ mông, đem khiêu đản vẫn luôn bị quên đi ở hậu huyệt chậm rãi rút ra. Ngón tay nương nước suối tiến vào trong an ủi, như vậy qua lại vài cái. Tiểu Bạch lại hừ hừ kêu vài tiếng, được sảng khoái, cái mông hơi lắc, mặt chôn cổ hắn lại cọ vài cái, muốn.

Lục tiên sinh không khỏi nghĩ, về sau đến đi tập thể hình nhiều hơn, bằng không tốc độ này thật đúng là khiêu chiến người.

“Ngô………… Thật thoải mái……………… Ba ba……………… Tiếp tục………………”

Tiểu Bạch mềm mại thúc giục không nghĩ nhiều như vậy, chỉ biết hậu huyệt thực hư không, rất muốn đồ vật nóng bỏng tới xỏ xuyên qua. Lục tiên sinh còn ở khôi phục chỉ có thể phát huy công phu tay. Nương nước suối khép lại ba ngón khai khoách thành ruột, một bên cúi đầu hôn tiểu nhân đầy đầu ướt mồ hôi, thân mật nói sang chuyện khác:

“Hoa huyệt bảo bảo hảo hút, hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba nhiều như vậy, có thể mang thai hay không?”

“Ngô………… Tiểu Bạch là nam sinh………… A………… Sẽ không hoài…………”

“Sinh tiểu bảo bảo cho ba ba đi, nhất định giống em đáng yêu như vậy, làn da trắng trắng, xúc cảm thực hảo.”

Lục tiên sinh tiếp tục đùa giỡn cậu, côn ŧᏂịŧ nửa mềm ở hoa huyệt bị mấp máy mát xa thập phần thoải mái. Cực đại qυყ đầυ như cũ đứng vững chỗ sâu nhất. Tuy biết Tiểu Bạch không có tử ©υиɠ, nhưng ý niệm thao người hoài thượng một kho phát không thể vãn hồi. Tựa như người này bị chính mình hoàn toàn dấu hiệu, từ trong ra ngoài của cậu hắn đều là chúa tể, hoàn toàn thuộc về hắn. Nhục bổng dưới suy nghĩ như vậy cư nhiên lại nhảy lên bắt đầu trướng lên.

“Ngô……………… Lại lớn……………… Ba ba uy mặt sau………… Mặt sau đói…………”

Tiểu Bạch co rút hậu huyệt mẫn cảm, ngẩng đầu lên ướŧ áŧ nhìn Lục tiên sinh. Nơi này là chỗ cao trong núi rừng, che đậy không nhiều lắm, không khí tươi mát mây đạm. Lúc này trăng lên giữa trời, có thể rõ ràng nhìn đến nửa vầng trăng cong soi sáng trong trời đêm, ánh nước ao lân lân ánh đèn. Trong mắt Tiểu Bạch tựa hồ có tinh quang chớp động, sáng lấp lánh, tràn đầy yêu thích cùng ỷ lại. Lục tiên sinh bị ánh mắt ngây thơ trắng ra chấn đến như mao đầu tiểu tử bị người tình đầu thổ lộ tim đập như nổi trống. Máu toàn thân đều hướng hạ thân, dương cụ sung huyết cương cứng, hướng chỗ sâu trong hoa huyệt va chạm, đâm nát Tiểu Bạch ánh mắt tinh quang, môi đỏ lại phun ra rêи ɾỉ thoải mái.

Đêm thuộc về hai người, còn rất dài rất dài.

“Hô, Tiểu Bạch càng ngày càng hút, hút đến ba ba quá sướиɠ.”

“A……………… Ha…………… Ba ba hảo động……….. Hảo trướng………………”

“Đợi lát nữa đến suối nước nóng lại bắn cho em được không? Nước ôn tuyền nơi này thực bổ dưỡng, cho cái miệng nhỏ một lần hấp thu dinh dưỡng.”

“A………….. Ha…………… Loạn nói………. Nước ôn tuyền…………… Còn không phải là nước………….”

Tiểu Bạch cơ hồ là bị đảo dẫn theo tư thế, cái mông lên không, chỉ có lưng cùng đầu dựa vào tatami. Từ dưới nhìn lên tuấn mỹ nam nhân trên người mình rong ruổi, loại khí chất thành thục tìиɧ ɖu͙© trung bừng bừng phấn chấn làm cậu lần nữa trầm luân. Lục tiên sinh là điển hình mặc đồ nhìn gầy cởi đồ có thịt, cơ ngực no đủ hông hữu lực mỗi lần đều có thể làm cậu chết đi sống lại, rất nhiều lần bị thể lực đáng sợ làm vựng ở trên giường. Kết quả tỉnh lại phát hiện còn ở vùi đầu khổ làm. Thân thể thật là làm cậu lại yêu lại hận, cảm thấy chính mình rốt cuộc sẽ bị hắn đùa chết ở trên giường, nhưng nội tâm lại cảm thấy nếu là Lục tiên sinh nói cái gì đều có thể… Lúc phân thần mơ màng, Lục tiên sinh lại bất mãn cố tình nhanh hơn tốc độ, dươиɠ ѵậŧ tím đen hoàn toàn đi vào rút ra. Huyệt khẩu vẩy ra chất lỏng, bắn ướt cằm Lục tiên sinh, làm hắn liếʍ môi dưới cười nói Tiểu Bạch bảo bảo làm ba ba dơ, phải phụ trách nga.

“A……………… A……………… Ba ba tùy tiện chơi……………. A……………. Tiểu Bạch là…………… Của ba ba…………….”

“Đây chính là em nói.”

Lục tiên sinh cười đến càng sâu, hắn ở tư thế tiện lợi thâm nhập đảo làm mấy chục cái, liền dừng lại rút ra cự bổng ướt đẫm chụp đánh thịt đùi ý bảo Tiểu Bạch xoay người. Cậu nghe lời khép lại hai chân nhũn ra, thân mình đổi thành tư thế nằm sấp xuống đất, còn tự giác lắc mông duỗi tay gợi lên hoa huyệt mời phía sau, chọc đến Lục tiên sinh thấp một câu tiểu da^ʍ oa lại đâm vào.

“A……………… Hảo mạnh………… Sắp phá………………”

“Ai dạy em! Mê người như vậy! Bảo bảo học hư!”

Ngữ khí Lục tiên sinh như phụ thân tức giận, còn tích cực bạch bạch bạch chụp đánh cái mông, đánh Tiểu Bạch đến nhũ sóng thịt đùi loạn run, làm nhân tâm thần trí phóng đãng.

“A………… Ha……………… Ba ba dạy……………… Thích sao………………”

“Hài tử nói dối sẽ không có cơm ăn.”

Nói còn cố tình đỉnh chỗ mẫn cảm nghiên lộng, làm thủy dịch một đợt một đợt giống như lũ bất ngờ bùng nổ.