Chương 4-1: Suối nước nóng thổ lộ play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Ngày tháng sau đó Tiểu Bạch đều như ở trong mộng. Mỗi ngày bị Lục tiên sinh dịu dàng thắm thiết mà thao tỉnh, “chào cờ” tinh hoa luôn uy cậu đến no no. Sau đó dùng bàn chải đánh răng tình nhân cùng nhau đánh răng, lại trao đổi một cái hôn sâu mang theo vị bạc hà. Hoa huyệt bị dạy dỗ càng ngày càng mẫn cảm, chỉ hôn môi cũng có thể phun ra một đại sóng ướt dịch, làm Tiểu Bạch mỗi ngày đều phải đổi qυầи ɭóŧ rất nhiều lần, thậm chí bị Lục tiên sinh trêu đùa nói hẳn là mua băng vệ sinh cho cậu dùng lót.

Lục tiên sinh vẫn luôn không cho Tiểu Bạch đi làm công, nuôi người ở nhà, ăn ngon uống tốt mà uy, gần hai tuần uy đến sắc mặt hồng nhuận. Hơn nữa mỗi ngày vất vả cần cù tưới, cả người bày biện ra một cổ phong tình mê người, vì thế Lục tiên sinh càng không yên tâm cậu đi ra ngoài, liền kêu cậu ở trên mạng báo mấy chương trình học, trước một ít học lên.

Tiểu Bạch năm nay bất quá hai mươi tuổi, đúng là thời điểm phải học đại học, đáng tiếc cha mẹ mặc kệ. Cậu học xong chín năm bắt buộc liền không lên trên. Ngày thường chỉ có thể dựa vào chính mình nhìn sách, còn phải một bên làm công duy trì sinh hoạt. Thật sự không có hưởng thụ qua ngày lành hiện tại, trong lòng đối Lục tiên sinh càng thêm cảm kích, ở tình sự cũng buông thả vài phần. Đã không còn ngượng ngùng lúc trước, dần dần có thể phối hợp Lục tiên sinh các loại chơi.

Như đạt được chí bảo Lục tiên sinh trước sau lại chơi rất nhiều lần biến trang play, làm đến tiếp viên hàng không, hộ sĩ, lăn qua lộn lại ăn thấu Tiểu Bạch. Gần nhất cả người đều nét mặt toả sáng, lộ ra một cổ tính sự hài hòa cảm thấy mỹ mãn.

Tuần này vừa vặn đúng dịp một tiểu nghỉ dài hạn, Lục tiên sinh nghĩ cùng Tiểu Bạch ở chung lâu như vậy cũng chưa đi ra ngoài chơi, liền làm trợ lý định một hội sở suối nước nóng cao cấp thành thị phụ cận, mang theo Tiểu Bạch lái xe liền hướng bên kia chạy đến.

Tiểu Bạch dựa vào trên ghế phụ một đường vui vẻ nhìn cây xanh ngoài cửa sổ không ngừng. Hội sở suối nước nóng này bên trong một khe núi, không có bị khai phá quá độ, hoàn cảnh phi thường tốt. Vì là chế độ hội viên, cũng phi thường thanh tĩnh, ngày thường nhiều nhất chỉ đồng thời tiếp đãi bốn năm khách nhân, phòng cũng là hình thức biệt thự đơn lập, phi thường tư mật. Bởi vậy rất được giới thượng lưu trong thành hoan nghênh, vẫn luôn là thắng địa nghỉ phép.

Tới nơi, Lục tiên sinh ôm Tiểu Bạch hướng hội sở thanh u đi, đi không bao lâu gặp đường đá, thời điểm định chui đầu vào bên tai Tiểu Bạch liếʍ hôn, đối diện đi tới một tên nhà giàu nhận thức, ôm một mỹ nhân phong nhũ chân dài mặt nhỏ. Hắn một bên dùng ánh mắt ta hiểu đánh giá Tiểu Bạch, một bên làm mặt quỷ cười nói, Lục huynh ta còn tưởng rằng ngươi là Liễu Hạ Huệ nguyên lai chẳng qua là vấn đề giới tính.

Tiểu Bạch có chút ngơ ngác phản ứng không kịp, Lục tiên sinh lại kéo lôi cậu ta phía sau, chặn tầm mắt tên kia, sau đó lễ phép cùng hắn hàn huyên hai câu, liền lôi kéo cậu bước nhanh vào hội sở, check in xong lập tức tiến vào phòng.

Xuyên qua đình viện kiểu Nhật, đi qua hành lang gấp khúc thật dài, mới vừa đóng lại cửa giấy, Tiểu Bạch đã bị Lục tiên sinh phác gục trên tatami, vùi đầu ở giữa cổ cậu nặng nề thở dốc, tựa hồ đang ấp ủ cái gì. Tiểu bạch vỗ vỗ lưng hắn, khó hiểu hỏi:

“Làm sao vậy?”

Thật lâu sau, Lục tiên sinh mới chậm rãi mở miệng, ngữ khí không giống bình thường bình tĩnh, mà là mang một chút chần chờ:

“Em không cần nghe người nọ vừa rồi nói bậy, tôi không có loại ý tứ đó, cũng sẽ không coi em như vậy.”

Tiểu Bạch cười, nguyên lai là để ý vừa rồi người nọ nói cái gì tìm như vậy tới chơi xem ra ngươi cũng thực hưởng thụ lời thô tục linh tinh. Cậu đã sớm biết bọn họ loại người này khẳng định không phải là đối chính mình nghiêm túc, chẳng qua Lục tiên sinh vẫn luôn biểu hiện tôn trọng ra ngoài cũng làm cậu lòng mang cảm kích, siêng năng một mặt hô hấp. Tựa như người may mắn ở trong núi không ngừng nhặt bảo vật, có thể nhặt nhiều hay ít, rốt cuộc có lần sau hay không, có thể ngốc bao lâu toàn bằng ý trời.

“Ân, em đều đã quên hắn nói cái gì.”

“Tiểu Bạch.”

Lục tiên sinh ngẩng đầu lên cùng cậu đối diện, đỡ mặt cậu, nghiêm túc nói: “Tôi có cùng em nói tôi thích em sao?”

“!!”

Tiểu Bạch bị những lời này làm thành Định Thân Chú, mắt trừng đến đại đại, miệng khẽ nhếch, sắc mặt nhanh chóng phiếm hồng.

“Cái gì?!! Ngài nói cái gì?”

Lục tiên sinh đột nhiên thổ lộ làm cậu chân tay luống cuống, thích mình?

Tuy rằng không phải yêu, nhưng thích cũng rất quan trọng a, vì cái gì sẽ thích chính mình?

Hai bàn tay trắng, thân thể lại kỳ quái đáng giá hắn thích sao?

“Đúng vậy, thích đến vừa thấy em liền muốn mang em về nhà.”

Lục tiên sinh ngậm lấy môi đỏ ôn nhu liếʍ láp, vén lên hàm răng thâm nhập thuần thục mà phiên giảo. Tiểu Bạch lập tức phản xạ có điều kiện cuốn đầu lưỡi cùng hắn phối hợp, môi lưỡi tương triền hơi thở tương dung, lại trao đổi một cái hôn.

“Thích đến mỗi ngày đều muốn nghe em kêu ba ba, làm hai cái miệng nhỏ đều ướt ngượng ngùng, rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tôi.”

Lục tiên sinh ở bên tai nói lời âu yếm ướŧ áŧ hạ lưu, làm cậu xấu hổ đến đánh hắn vài cái, lại bởi vì loại trực tiếp đùa giỡn này mà ướt hạ thân. Rõ ràng đã đã làm rất nhiều lần, thân thể cũng đã sớm hưởng thụ quá nhiều lần vô thượng vui thích, lại bởi vì câu thổ lộ tới muộn mà tâm hoa nộ phóng. Hạnh phúc tràn ngập, cười đến mi mắt cong cong, từ trong ra ngoài đều tràn ra vui vẻ.

Lục tiên sinh lại cậu hắn vài cái, tay không an phận tiến vào quần áo vuốt eo, hạ thể nhẹ nhàng cọ động. Tiểu Bạch chủ động hôn lại một hồi, đưa thân mình cho hắn vỗ về chơi đùa. Mặc quân ngắt lấy, thuận theo ngoan ngoãn lại làm Lục tiên sinh nhịn không được trở nên thú tính bừng bừng.

Hai người rất nhanh thoát đến tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở tatami giao triền. Buổi sáng trước khi xuất phát đã đến một lần, hậu huyệt giờ phút này hàm chứa một cái khiêu đản nho nhỏ, hoa huyệt cũng ướt ngượng ngùng không kịp rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙. Sáng sớm tình sự xong Tiểu Bạch nghe lời đáp ứng ngậm khiêu đản ngồi xe, lại lấy lòng Lục tiên sinh đến ở trên bàn cơm ôm bắn một phát. Cảnh tượng vừa ăn bữa sáng vừa đỉnh lộng nhớ tới đều ngượng ngùng, sau lại phát hiện thời gian qua quá nhanh lại không tới liền phải trì hoãn đến buổi chiều, mới vội vội vàng vàng mà xuất phát. Vì thế không kịp rửa sạch ái dịch chờ đến lúc này mới bị khai quật.

“Có không thoải mái hay không?”

Lục tiên sinh đột nhiên có điểm trách cứ chính mình, đều là hắn quá mức cầm thú. Mỗi lần Tiểu Bạch ngoan ngoãn liền nhịn không được, hiện tại ngậm hơn hai giờ, cũng không biết có thể tiêu chảy hay không.

“Ngô, không có không thoải mái. Ba ba không cần lo lắng.”

Tiểu Bạch vươn cánh tay ngọc ôm lấy lưng Lục tiên sinh dày rộng, như an ủi vỗ về hắn.

“Tiểu da^ʍ oa thích ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy, ba ba hôm nay uy nhiều chút.”

Hắn nâng lên thân mình liền nương chất lỏng một lần nữa đảo lộng đi vào. Vô luận làm bao nhiêu lần đều như cửu biệt gặp lại hoa huyệt cùng dươиɠ ѵậŧ lẫn nhau thân mật chào hỏi. Miệng nhỏ co rụt lại thuần thục xuyết hút cán cây, lại giống mưa nhỏ bắt đầu phân bố dịch nhầy. Lục tiên sinh tạm dừng đều không lập tức liền động tác lên, nâng chân Tiểu Bạch đặt lên bả vai, ngồi quỳ cắm lộng, thao một đôi hào nhũ sóng gió mãnh liệt.

“A…………… Thật nhanh……………….. Chậm một chút……………….”

Huyệt khẩu buổi sáng mới bị yêu thương hiện giờ càng uy ăn uống càng lớn, giờ phút này lại tham lam giương miệng nhỏ liếʍ mυ"ŧ càng nhiều. Chỗ sâu trong huyệt đạo vẫn luôn có chất lỏng chảy ra ngoài. Hoa môi càng thao càng đầy đặn, sớm bị nhiễm một mảnh đỏ thẫm, giống hai tay nhỏ ôn nhu theo nhục côn xuất nhập từng cái ấn đáy. Loại đại pháp hấp thu trực tiếp này làm Lục tiên sinh sướиɠ đến thô suyễn ra tiếng, lại biến hóa góc độ bắt đầu đỉnh lộng vách trong mẫn cảm. Tiếng nước cùng tiếng rêи ɾỉ không dứt bên tai.