Chương 6-1: Bể bơi play đại bụng play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Tiểu Bạch nhìn quần áo hôm nay trợ lý đưa lại đây, thập phần phát sầu.

Đây là một kiện áo tắm.

Vải phi thường thiếu.

Màu xanh biển giản dị, hai đầu. Mặt trên là đoản ngực, che khuất hai vυ", giữa ngực một cái tâm hình động lớn, vừa vặn có thể lộ ra nhũ mương. Phía dưới là một cái tiểu qυầи ɭóŧ, bất quá từ diện tích tới nói, hẳn là không tính quần, chỉ là mấy cọng dây, một tiểu khối hình tam giác vừa lúc che khuất hoa huyệt. Bên trái bên phải cùng mặt sau đều là một cọng dây, ba cọng giao nhau cố định tiểu vải dệt đằng trước, liền mông đều che không được, cùng quần chữ Đinh (丁) quả thực như nhau.

Tiểu bạch kiểm má ửng đỏ, nhìn chằm chằm hai điểm tiểu vải dệt, tay cũng không biết đặt nơi nào.

Nhưng Lục tiên sinh đã phát WeChat nói trở về phải mặc cho hắn xem.

Tiểu Bạch cuộn tay không biết thế nào cho phải.

Lúc đang lo, Lục tiên sinh đã trở lại, nhìn dáng vẻ là tan ca sớm.

Hắn đi vào phòng khách liếc mắt một cái liền nhìn đến Tiểu Bạch mặt đỏ đến muốn tích thủy, biết là quần áo dọa cậu rồi, liền đi qua ôm người đến đầu gối, yêu thương hôn hôn cái miệng nhỏ, vuốt gáy cậu.

“Bảo bảo hôm nay làm sao vậy? Không thích lễ vật ba ba đưa?”

Tiểu Bạch vươn tay vòng cổ hắn, vùi đầu ở ngực cọ cọ, lại ngắm vải dệt, mới nhược nhược nói:

“Quá…… Quá bại lộ……”

“Thân thể bảo bảo ba ba nơi nào không thấy qua?”

Lục tiên sinh nâng lên khuôn mặt nhỏ, hôn hôn chóp mũi, cười nói.

Tiểu Bạch nhíu nhíu mày, tựa hồ là nghĩ tới cái gì, mặt càng đỏ hơn: “Không phải tính như vậy……”

Lục tiên sinh cũng không ép, biết người này cũng đủ bảo thủ, chỉ là cố tình mang theo điểm đáng tiếc thở dài:

“Khó được ba ba tan ca sớm trở về, còn tưởng rằng có thể thu được kinh hỉ của bảo bảo đâu.”

Dứt lời liền buông Tiểu Bạch, đứng dậy chuẩn bị đi thư phòng.

Tiểu Bạch trong lòng hoảng hốt, vội vàng duỗi tay bắt lấy góc áo Lục tiên sinh, mở to đôi mắt ướŧ áŧ, giương miệng vài lần, mới rốt cuộc nói đến:

“Em mặc……”

Lục tiên sinh lộ ra một cái mỉm cười tán thưởng, sờ sờ tóc cậu, “Kia ba ba giúp em mặc?”

“Không…… Không cần……”

Tiểu Bạch ôm quần áo như chạy trốn vào phòng tắm.

Qua hơn mười phút, Lục tiên sinh đều hút xong một điếu thuốc, Tiểu Bạch mới run rẩy chân che che dấu dấu đi ra.

Vải dệt xanh lam đích xác phi thường hiện lên màu da, dưới phòng khách thông thấu dương quang thân thể Tiểu Bạch trong suốt như tuyết, phi thường bại lộ áo trên, vừa lúc đem ngực cup D hoàn toàn đột hiện, hơi chút động là muốn căng bạo quần áo. Chính giữa gãi đúng chỗ ngứa lộ ra nhũ mương sâu như biển, xem nhiều hai mắt đều cảm thấy hô hấp khó khăn. Dưới eo thon là tiểu hoa như ẩn như hiện, vùng tam giác đã có điểm dính ướt, phỏng chừng lúc mặc cọ xát đến, làm tiểu hoa lại mẫn cảm hộc ra chất lỏng. Tiểu Bạch cũng hai chân dài tuyết trắng phi thường ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn Lục tiên sinh. Lại phát hiện Lục tiên sinh hoàn toàn nhìn cậu ngây người, trong mắt lóe quang mang thú tính, hạ thân lấy tốc độ có thể thấy được nhanh chóng phồng lên.

“Ngô…… Ba ba……”

Tiểu Bạch nhu nhu nhỏ giọng kêu, nhìn đến ba ba cương cứng làm cậu có điểm vui vẻ lại có điểm ngượng ngùng. Quả nhiên ba ba thích chính mình, tuy rằng mặc như vậy, nhưng ba ba thích liền hảo.

Lục tiên sinh cảm thấy mũi có điểm nóng, hắn xoa xoa, phát hiện có chút vết máu, không thể tưởng được chính mình gặp qua các kiểu vưu vật, cuối cùng vẫn là bị Tiểu Bạch thanh thuần gợi cảm một kích. Cho dù hai người đã giao hợp vô số lần, vẫn là sẽ vì thân thể cậu mà vạn phần kích động, thậm chí liền thời điểm sơ thể nghiệm đều không có thử qua chảy máu mũi.

Lục tiên sinh hít hít cái mũi, bước nhanh đi qua một phen bế lên Tiểu Bạch liền hướng bên ngoài bể bơi.

“A…… Ba ba…… Không đi trên giường?”

“Chúng ta còn không có thử qua bể bơi đi?”

Lục tiên sinh gợi lên nụ cười, hôn hôn trán Tiểu Bạch.

“Ngô……”

Tiểu Bạch chui đầu vào ngực hắn, hít khí vị của Lục tiên sinh, có điểm chờ mong nhưng không dám trả lời.

Ào một tiếng, Tiểu Bạch bị ném vào bể bơi, Lục tiên sinh nhanh chóng cởi ra áo sơmi cùng quần tây, liền quần bơi đều không mặc, trần trụi thân thể cũng nhảy vào hồ, Tiểu Bạch mới vừa bò dậy lại bị bắn một đầu nước.

Sau khi vào nước, Lục tiên sinh trước lặn xuống phía dưới hai ba cái liền cởϊ qυầи Tiểu Bạch, ở cậu giật mình giãy giụa, một ngụm ngậm lấy hoa huyệt, hung hăng hút vài cái. Đầu lưỡi liếʍ hoa đế tả hữu khıêυ khí©h, hai tay ở tuyết đồn tùy ý xoa nắn, hưởng thụ xúc cảm non mềm tế hoạt.

“A………… Ngô………… Không cần…………”

Tiểu Bạch ở trong nước xoắn thân thể, lại trốn không thoát môi lưỡi đùa bỡn. Hai chân loạn run lại sợ đá đến Lục tiên sinh, chỉ có thể biên độ nhỏ giãy giụa, lộ ra một cổ thẹn thùng dục cự còn nghênh.

Lục tiên sinh chơi một hồi, khí trong miệng dùng hết, liền một đầu đi lên, lau mặt, ôm Tiểu Bạch trao đổi một cái hôn sâu.

“Nếm thử hương vị chính mình.” Hắn ở môi răng nói.

“Ngô………… Ân………… Ngô…………”

Tiểu Bạch phát ra tiếng rên động lòng người, mở ra cái miệng nhỏ tiếp nhận Lục tiên sinh lần lượt mãnh liệt công thành đoạt đất. Đầu lưỡi mềm mại đuổi theo nam nhân, nuốt ăn đại lượng nước bọt, miệng tất cả đều là khí vị Lục tiên sinh cùng nước bể bơi.

Nam nhân đè nặng eo thon làm hai người hạ thể chặt chẽ tương dán. Dương cụ hoàn toàn cương cứng ở đáy chậu không ngừng trước sau cọ xát. Hoa huyệt cơ khát phân bố dịch nhầy, giương đôi môi giữ lại. Lục tiên sinh biết cậu động tình, lại vẫn như cũ không dao động xuyết hôn miệng phía trên, cảm thụ xúc cảm cự nhũ mềm mại đè ép ngực.

“A………… Ba ba………… Ngô………… Nhanh lên…………”

Tiểu Bạch đấm ngực hắn, không ngừng thúc giục, tiểu huyệt ấp a ấp úng hút lộng côn ŧᏂịŧ, hai chân cũng tự giác quấn lên eo hắn.

Lục tiên sinh hôn đủ, mới chậm rãi rời khỏi, vuốt mặt nhỏ ửng hồng, lại lần nữa hút môi dưới sưng đỏ vài cái, mới cười nói: “Bảo bối gấp như vậy, kia tự mình ăn vào đi thôi?”

Tiểu Bạch nghe lời ôm chặt Lục tiên sinh, hơi hơi cau mày híp mắt dùng hoa huyệt qua lại cảm giác côn ŧᏂịŧ, nhẹ nhàng lắc lư eo. Bộ ngực cũng tùy theo lay động, lúc này môi anh đào khẽ nhếch, toàn thân Tiểu Bạch ướt đẫm như một mỹ nhân ngư, thân mật ở trong lòng Lục tiên sinh cầu hoan. Thần thái dung hợp thanh thuần cùng dâʍ đãиɠ làm Lục tiên sinh cương cứng đến chưa từng có. Qυყ đầυ dữ tợn hùng dũng oai vệ mà chọc, khí thế dọa người.

Nhưng hoa huyệt trơn trượt lại ở trong nước vài giây mới chuẩn xác tìm được qυყ đầυ. Hai làn môi phân ra, âm đế nhẹ nhàng chạm đến qυყ đầυ, như là đang xác nhận cái gì. Lục tiên sinh bên này đã nhịn không được, eo mông liền mãnh lực hướng vào đĩnh. Nhục côn mang theo đại lượng nước bể bơi từng chút đâm vào chỗ sâu nhất. Tiểu Bạch trừng lớn hai mắt phát ra khí âm ngọt nị.

“A………………”

Lục tiên sinh bắt lấy một cặp chân dài, làm hai người không còn khe hở. Nhục vật tùy theo đâm đến càng sâu, hôn cái miệng nhỏ nói: “Tôi muốn động.”

Tiểu Bạch trả lời là ôm chặt đầu Lục tiên sinh, mặt dán cổ hắn, một bộ thuận theo tùy thao lộng.

“A……………… Quá nhanh……………… Nước vào được……………… A………………. Hảo đầy……………… Chậm một chút……………….. Chậm một chút…………….. A…………….. Ba ba chậm một chút…………….. Không cần…………….”

Lục tiên sinh mạnh mẽ đĩnh động eo hông, cự bổng không hề khe hở lấp đầy đường đi, thao đến lại nhanh lại tàn nhẫn, hoàn toàn làm lơ lực cản trong nước. Có mặt khắp nơi ở vách tường toàn bộ mở ra, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cọ xát chuyển hóa như điện lưu, từ nhục bích thượng nhanh chóng truyền đi, cả người cậu đều tê dại bủn rủn, trong lòng lại một mảnh ngọt thanh.

“A……………… Thật thoải mái……………… Muốn chết……………… Hảo tê dại……………… A………………”

“Mông kẹp chặt chút.”

Lục tiên sinh hưởng thụ nhục bích khẩn trí, lại không khỏi yêu cầu càng nhiều. Đại điểu dựa vào bản năng giống đực không ngừng đảo làm, giảo chất lỏng bên trong rối tinh rối mù. Hung mãnh nghiền nát chỗ sâu trong cái miệng nhỏ. Vô luận thao qua bao nhiêu lần, nơi này đều là ướt chặt như thế. Cho dù suốt đêm trải qua hai chân đều khép không được vẫn như cũ có thể co rút lại thành nguyên trạng nhỏ hẹp. Năng lực co dãn cùng khôi phục làm Lục tiên sinh không khỏi cảm thán thật là khó được danh khí. Nhưng nghĩ lại, cái này tao lãng ra thủy lại chỉ thuộc về chính mình, chỉ có côn ŧᏂịŧ hắn mới có thể làm cậu không ngừng nước chảy, ở chỗ sâu nhất phun ra tinh hoa. Làm bẩn cậu, dấu hiệu cậu, thậm chí làm cậu hoài thượng hài tử!

Cảm giác thỏa mãn bị đẩy đến lớn nhất, nhưng càng làm cho Lục tiên sinh vừa lòng chính là, theo càng ngày càng nhiều giao hợp, Tiểu Bạch cũng dần dần lột xác, trở nên càng thêm mị hoặc, càng thêm thuận theo.

Lúc Lục tiên sinh hai mắt đỏ lên kịch liệt xỏ xuyên, Tiểu Bạch luôn phát ra rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ. Không ngừng cổ vũ nam nhân càng dùng sức càng hung ác càng kéo dài mà lấp đầy chính mình. Hoa môi bị cắm làm hồng thịt lộ ra, như hai mảnh trai thịt thục thấu dính nhớp mà dán chặt hành thân. Bị trứng trứng no đủ thật lớn va chạm đến run rẩy loạn run, cậu biết khí quan nữ tính của mình phát dục cũng không hoàn toàn, nhưng mỗi lần bị làm đến chỗ sâu nhất đều sinh ra cảm giác sẽ bị làm đến mang thai.

Mãnh liệt như vậy, thường xuyên lao tới, đặc sệt phun ra, nếu có thể bị Lục tiên sinh gieo xuống hạt giống, sinh hạ hài tử cùng huyết mạch hắn, nên là chuyện làm người cỡ nào thỏa mãn. Mỗi khi nghĩ đến đây chỗ sâu trong hoa huyệt liền có một loại mãnh liệt tê dại gần như run rẩy, giống như bên trong một hắc động đột nhiên sinh thành, khát vọng đại lượng va chạm, khát vọng no đủ bỏ thêm vào, khát vọng bị rót đầy bắn bạo!

“A………… Cho em………… Ba ba bắn cho em……………… Làm em hoài thượng hài tử ba ba………… A………………”

Theo nhiều lần giao hợp Tiểu Bạch phát hiện chính mình càng ngày càng không thỏa mãn với bị Lục tiên sinh đơn thuần cắm làm. Cậu muốn càng nhiều, lúc nào cũng muốn Lục tiên sinh, muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ người này vây quanh chính mình, đổ đầy bên trong thân thể. Mỗi khi hắn rút ra, một cổ hư không liền tràn ngập toàn thân, trong đầu luôn có một loại ảo giác người này sẽ rời đi. Nởi vậy ở tình sự cậu dùng khả năng thuận theo hắn, khıêυ khí©h hắn. Dùng hắn thích nhất thuận theo giữ lại hắn, làm hắn nhiều dừng lại một giây, nhiều phun ra một giọt cũng hảo. Loại độc chiếm dục gần như hắc ám làm cậu sắp nổi điên. Cậu muốn Lục tiên sinh vĩnh viễn chỉ thuộc về mình, vĩnh viễn không rời đi. Hoa huyệt hậu huyệt thậm chí bất luận bộ vị gì chỉ cần Lục tiên sinh thích, đều có thể tận tình mà thao, thao đến hư phá đều có thể.

“Ba ba cho em………… A……………… Thao hư tiểu huyệt……………… Làm em hoài thượng……………… A………………”

Thấy Lục tiên sinh vùi đầu khổ làm không có phản ứng, Tiểu Bạch lại khóc lóc nói lời càng da^ʍ mĩ. Thân thể vặn vẹo không ngừng tới gần Lục tiên sinh, một đôi hào nhũ đã bị ép tới bẹp bẹp chống ngực chắc nịch. Hai tay vòng đến gắt gao, hai chân khắc chế bị thao làm mềm mại giao nhau khóa trụ eo Lục tiên sinh. Hận không thể cả người toàn bộ dán ở trên người Lục tiên sinh không bao giờ rời đi.