Chương 13: Giao hòa

Lời chàng nói là thật, trong lòng Ninh Nhứ vô cớ chua xót, nhất thời nói không nên lời.

Dạ Chỉ ngồi dậy, để nàng ngồi lên đùi mình, động tác vuốt ve lại càng dịu dàng thương yêu, chàng cúi đầu nói: “Nhứ Nhi, để ta thương nàng, được không?”

Ninh Nhứ biết chàng muốn gì, nàng cũng chưa từng nghĩ rằng trái tim mình có thể bị vài ba câu của chàng làm cho loạn nhịp, nàng vùi mình vào ngực chàng, gật gật đầu.

Dạ Chỉ cởi hết y phục của hai người, động tác có chút gấp gáp. Ninh Nhứ thấy dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân chàng đã cương cứng vểnh cao liền biết chàng đang khó chịu, nàng để mặc bàn tay to thô ráp của chàng mơn trớn thân thể mềm mịn của mình, hai má vốn hồng hồng lại bị hơi thở dồn dập từ miệng chàng hun đến đỏ bừng.

Ninh Nhứ vừa mới khóc, đôi mắt sáng trong ướŧ áŧ hiện tại mang chút dáng vẻ yếu ớt đáng thương, càng làm cho Dạ Chỉ ruột gan nóng bừng. Chàng không nhịn được thẳng lưng, đâm mạnh một cái lên bụng nhỏ của nàng.

Môi anh đào của nàng khẽ hé, phát ra tiếng thở hổn hển mỏng manh mà quyến rũ, thân trên ngã về phía trước, núʍ ѵú đυ.ng vào l*иg ngực rắn chắc của chàng, vυ" mềm bị đè bẹp, tạo ra từng đợt gợn sóng.

Khi rũ mắt nhìn xuống, qυყ đầυ to tròn đã tràn ra chất lỏng trắng đυ.c tanh ngấy, bị chàng chà xát lung tung vào giữa đùi nàng, hạ thân nàng cũng đã nước chảy dầm dề. Khuôn mặt mềm mại dựa sát vào chàng để chàng dễ dàng hôn, liếʍ rồi cắn chiếc cổ trắng mịn, hơi thở hai người hòa quyện vào nhau, thân thể quấn lấy nhau như đôi uyên ương câu cổ.

Ngực Ninh Nhứ phập phồng, hô hấp hỗn loạn, cứ như người say thổi ra một khúc nhạc lộn xộn. Bàn tay Dạ Chỉ lướt qua vòng eo nhỏ lả lướt của nàng, nâng cặp mông đầy đặn mềm mại lên, chàng thở dốc di chuyển thân thể nàng lên trên dươиɠ ѵậŧ, ngón tay thon dài chà xát khe hở, thu hoạch được không ít dịch hoa.

Dạ Chỉ thả nàng xuống, vật thô cứng đẩy vào trong mật huyệt của nàng một chút, Ninh Nhứ khẽ nũng nịu rêи ɾỉ như đang cào tới cào lui trên ngực chàng.

“Ưm hưm…” Lòng bàn tay mềm mại của Ninh Nhứ áp lên ngực chàng, vô thức siết chặt, chà xát núʍ ѵú chàng.

Trên cổ Dạ Chỉ tràn ngập hơi thở nóng hổi của Ninh Nhứ, trước ngực lại bị nàng mặc sức sờ soạng, chàng hạ thấp cổ, tiến gần đến cắn dái tai nàng: “Ngoan nào…”

Ninh Nhứ cảm nhận được nhịp tim như sấm của chàng, chớp chớp đôi mắt sáng ngời, bỗng dưng lại muốn nổi loạn, nàng ấn mạnh lên núʍ ѵú của nam nhân.

“Ưm…” Dạ Chỉ rên một tiếng, tay cũng hơi thả lỏng, vật to cứng đột nhiên húc mạnh vào hoa huyệt, mông nàng đập vào đùi chàng, vang lên một tiếng “bộp”.

“Dạ Chỉ!” Ninh Nhứ bị nhấp vào ngang ngược khiến toàn thân nàng run rẩy, cứ như bị một lưỡi dao sắc đâm, nàng hét to tên chàng.

Dạ Chỉ cảm thấy tên mình được nàng gọi cực kỳ êm tai, chàng cắn cái miệng nhỏ kiều diễm ướŧ áŧ, từ tốn mυ"ŧ hôn đến mức nàng không thở được, nghẹn đến hai mắt ửng đỏ.

Dươиɠ ѵậŧ sưng to vùi vào tiểu huyệt, nóng hầm hập lại như vật sống khẽ nảy lên cọ xát vách trong trơn bóng mềm mại của nàng. Ninh Nhứ không nhịn được giật giật người, nhưng sự cọ xát bên trong hoa huyệt không ngờ lại khiến nàng thoải mái, nàng khẽ lắc lư thân thể, tiểu huyệt mềm mại co rút cắn chặt dươиɠ ѵậŧ của chàng.

“Gấp rồi? Hửm?” Đôi mắt nhuốm đầy du͙© vọиɠ của Dạ Chỉ nhìn nàng, Ninh Nhứ đỏ mặt như thể mình đã làm sai điều gì.

Dạ Chỉ đỡ eo nàng, nhẹ nhàng thong thả cọ dươиɠ ѵậŧ thô to vào tiểu huyệt yêu kiều của nàng, Ninh Nhứ theo nhịp đẩy của chàng phát ra tiếng “ưm a” vừa đáng thương cũng vừa đáng yêu, chẳng bao lâu sau nàng đã mồ hôi đầm đìa, nước mắt lưng tròng.

Dạ Chỉ vuốt ve mày liễu, vén mái tóc đen nhánh đã dính mồ hôi của nàng lên, ban đầu khi nhấp vào chàng có khống chế lực đạo, nhưng sau đó động tác cũng rối loạn, chàng chỉ lo dùng hết sức đẩy eo vào tiểu huyệt non nớt của nàng.

Hai người càng lúc càng dựa sát vào nhau, mồ hôi hòa vào một chỗ, Ninh Nhứ dù cưỡi trên người chàng tốn sức hơn hẳn nhưng da đầu tê rần vì kɧoáı ©ảʍ mới mẻ mãnh liệt này. Hai tay nàng luồn sâu vào tóc chàng, nhẹ nhàng vuốt ve, thân thể nàng cũng chủ động di chuyển lên xuống, tham lam nuốt lấy vật kia, không muốn chia lìa.

Chàng càng ra sức húc vào trong, không chút nể tình đâm thọc thủy huyệt khiến nàng nũng nịu rêи ɾỉ. Dạ Chỉ nhéo hạt hồng phấn trên ngực nàng, xoa đi xoa lại, khi nghe được âm thanh ngọt ngào của nàng, chàng càng vui sướиɠ dễ chịu.

“Ưm… a ưm… hức…”

Sức nóng toàn thân dồn hết xuống bụng dưới, Ninh Nhứ dựa vào cơ ngực dày rộng rắn chắc của chàng cứ như người sắp chết đuối, bàn tay nhỏ cào loạn lên, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ tích tụ trong người nàng đang chờ được giải phóng.

Huyệt đạo nàng hút chặt, Dạ Chỉ càng dùng sức thâm nhập, chàng xảo quyệt ngang ngược húc vào phần thịt mềm ở nơi sâu hơn làm nàng toàn thân bủn rủn không còn sức lực, chân cũng bị kéo căng.

Dạ Chỉ cắn răng, nhấp mạnh một cái bắn ra dương tinh nóng rực trong cơ thể nàng, nàng khẽ thở dốc, ngọc huyệt co giật đến khi cao trào.