Chương 2. Sự nghiệp

Du Trúc về đến nhà, mẹ cô bước nhanh tới, vẻ mặt lo lắng: “Tiểu Trúc à, mẹ Bác Hãn nói với mẹ, con cùng Bác Hãn chia tay? Tại sao vậy? Có phải nó bắt nạt con không? Có muốn mẹ với ba đi lấy lại công đạo cho con không?”

Vấn đề của lão mẹ nhiều giống như lửa đạn đánh phá vào mặt Du Trúc, khiến cô không biết nên trả lời cái nào trước.

Sắp xếp lại suy nghĩ, cô kiên nhẫn đáp: “Con với anh ấy tính cách không hợp, không có ai bắt nạt ai cả. Mẹ cũng đừng lo lắng.”

Nói, cô còn quay một vòng, cho mẹ nhìn trạng thái tinh thần tốt đẹp của mình: “Mẹ xem, con một chút việc cũng không có. Chúng con là chia tay trong hoà bình.”

“Được rồi.” Mẹ cô nửa tin nửa ngờ, vẫn là không nhịn được thêm một câu quan tâm, “Con nếu có chuyện gì không vui, nhất định phải nói với mẹ, biết không?”

Du Trúc trong lòng ấm áp, ngoan ngoãn gật gật đầu.

Quả nhiên, bất kể ở thế giới nào đi nữa, cha mẹ đều là người quan tâm mình nhất.

Du Trúc đi lên lầu tắm rửa, nhìn thấy bản thân trong gương không khỏi dừng bước chân, nhìn trái nhìn phải hết nửa ngày. Thật ra ngũ quan hiện tại với chính cô ban đầu không có thay đổi quá lớn, mắt hạnh nhân, khuôn mặt trái xoan, mũi nhỏ cao vểnh lên. Nhưng nơi nào cũng tinh xảo hơn một ít, dẫn đến vốn là sáu phần tiểu mỹ nữ đột ngột nâng lên chín phần nữ thần.

Chờ đến khi cởi hết đồ bước vào bồn tắm, Du Trúc tâm tình tốt lại lên thêm một bậc thang mới. Chiều cao 1m65, tỉ lệ hoàn mỹ giống như người mẫu, bộ ngực lại chừng cúp D đi, khiến nguyên thân cô là sân bay vừa chua xót vừa kinh hỉ.

Không hổ là nữ chính, thật sự là bạch phú mỹ bản đẹp!

Chẳng qua vị thiên kim này toàn bộ quần áo đều là tạo hình hoa lệ phức tạp, cùng khuôn mặt nhỏ thanh thuần nhu mỹ không phải rất hòa hợp, thật sự là lãng phí điều kiện bên ngoài của cực phẩm này. Du Trúc quyết định lúc rảnh rỗi phải đi mua sắm, đem quần áo từ từ thay đổi thành phong cách tiên khí nhẹ nhàng!

Game thời trang trong thế giới thật, có tiền tùy hứng.

Kỳ tích Trúc Trúc, online liền nạp 648!

Trong tiểu thuyết Du Trúc là bông hoa thố ti(1) não luyến ái(2), ngày thường cắm hoa, đi dạo phố, cũng không nghề nghiệp. Du gia đại nghiệp lớn, lại có hai anh trai ở trước cô gánh, tất cả mọi người đều cưng chiều cô, không cầu cô có tiền đồ gì lớn.

Nhưng Du Trúc xuyên tới lại không muốn làm dân thất nghiệp lang thang, cô cảm thấy tìm chút chính sự để làm nhân sinh mới có ý nghĩa được. Mà nhân sinh mới có ý nghĩa, mới có thể khiến cô thực sự hạnh phúc.

Buổi tối sau khi lão ba trở về, Du Trúc đưa ra ý tưởng muốn đi làm với ông. Cha Du rất cao hứng, đem chức vị cùng sản nghiệp tập đoàn Du thị thích hợp với cô đều cho cô nhìn một lần. Hai cha con bận đến hơn nửa đêm, quyết định vào viện điều dưỡng cao cấp Du thị xây dựng ở ngoại ô thành phố.

Cho cô chức nghiệp đã cá mặn lại còn khí phách —— phó viện trưởng!

Viện điều dưỡng là Du Trúc tự mình chọn, cô lúc ấy là nói như vậy: “Con chăm sóc sủng vật rất có một tay! Cho nên, đối với chăm sóc người trong viện điều dưỡng hẳn là cũng có thể giúp đỡ.”

Cha Du cảm thấy cô đang vũ nhục nhân loại, nhưng ông không có nói.

Sau khi chuyện đã định, Du Trúc liền bắt đầu chuẩn bị.

Đầu tiên là chuyển nhà.

Bởi vì viện điều dưỡng ở ngoại ô thành phố, mỗi ngày lái xe từ nhà đến bên kia cần hơn hai giờ đồng hồ, quá phí thời gian. Cho nên Du Trúc một mình dọn tới một căn hộ cao cấp phụ cận viện điều dưỡng, một phòng ngủ một phòng khách, hoàn cảnh tiểu khu an tĩnh dễ chịu.

Tiếp theo, đó là đổi tạo hình.

Điểu ti(3) Du Trúc thật sự thưởng thức không nổi phong cách danh viện hoa lệ này của nguyên chủ, lúc chuyển nhà quần áo cũ một bộ cũng không mang, tủ quần áo thêm vào không phải tiểu thanh thuần thì là giả thanh lịch OL. Tóc màu nâu nhạt cuộn sóng lớn cũng bị cô để thầy giáo Tony kéo thẳng cũng nhuộm thành màu chocolate, nổi bật lên khuôn mặt nhỏ càng thêm thanh lệ bức người.

-

(1) Trong tiểu thuyết cô gái được ví như loài hoa thố ti, là chỉ người phụ nữ đó thuộc tính yếu đuối nhu nhược như hoa, hoa thố ti ký sinh trên cây khác rồi hấp thụ chất dinh dưỡng của chúng để sống, người thì cần phụ thuộc vào người khác để sống.

(2) Não luyến ái chỉ người xem tình yêu là tối cao, đem tất cả tinh lực đều dùng trên người mình yêu, việc hẹn hò yêu đương, những thứ khác bỏ lại phía sau.

(3) Diaosi (điểu ti) là tiếng lóng, chỉ những người thua kém mọi mặt: không tiền, không chỗ dựa, sự nghiệp nhợt nhạt, yêu đương thất bại.