Chương 7-1: Con nai lạc lối

Hướng Vãn nhận được lời mời kết bạn WeChat của Trần Cảnh Nghiêu trên đường đi làm.

Cô bấm vào ảnh đại diện của anh và nhìn thấy một cánh đồng tuyết trắng xóa rộng lớn.

Nhẹ nhàng kéo phóng to bức ảnh ra có thể thấy ván trượt tuyết được đặt giữa tuyết trắng và có một chú chó Alaska đang đứng cạnh nó.

Ảnh đại diện và anh ở ngoài đời có sự tương phản rất lớn, đây là suy nghĩ phản ứng đầu tiên của Hướng Vãn.

Sau khi lời mời kết bạn WeChat được đồng ý, Trần Cảnh Nghiêu đã không gửi thêm cho cô bất cứ tin gì nữa.

Hướng Vãn ra ngoài và lên tàu điện ngầm.

Trên đường đi, cô nhận được thông báo trên weibo, đây là vlog mới ra mắt của Kiều Khả Hi. Hướng Vãn tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó bấm vào trang chủ weibo của cô để xem.

Ngoại hình của Kiều Khả Hi sinh ra là để đứng trước ống kính. Đôi mắt của cô ấy rất quyến rũ và gợi cảm, đôi môi đỏ và hàm răng trắng, đặc biệt đẹp mắt.

Nội dung video là tập hợp những màn đập hộp và một số những chia sẻ thú vị. Video được biê tập dài bảy đến tám phút và thời gian vừa phải.

Điều duy nhất khiến Hướng Vãn hoài nghi là đoạn video không được quay tại ngôi nhà mà cô ở chung.

Nó giống như trong một khách sạn hơn.

Và những thứ cô đập hộp lần này khá đắt.

Cuộc sống cá nhân của Kiều Khả Hi khác với Hướng Vãn.

Cô ấy tự do và dễ gần. Có tính cách thích vui chơi tức thời, cô đã hẹn hò vài lần trong vài năm qua, nhưng hầu hết đều chỉ yêu ngoài mặt chứ không có cảm xúc trong đó.

Theo cách nói của cô ấy, chỉ cần chọn một người đàn ông vừa mắt chơi bời cho vui là được, sao phải nghiêm túc làm gì.

Hướng Vãn bày tỏ sự tôn trọng đối với quan điểm của cô về tình yêu. Cô không quá lo lắng cô ấy sẽ bị thiệt, bởi vì thường thì cô ấy là người chủ động bỏ người khác.

Hướng Vãn cong môi thoát khỏi trang chủ của Kiều Khả Hi.

Cô đã không hoạt động trên weibo từ lâu, khi ứng dụng mới thịnh hành, cô sẽ thường xuyên đăng bài để ghi lại cuộc sống hàng ngày của mình. Thời gian trôi qua, cảm giác mới mẻ dần mất đi, Weibo cũng trở thành nền tảng để mọi người hóng chuyện, nên cô một năm có khi cũng chẳng vào weibo một lần.

Vì vậy Hướng Vãn có chút kinh ngạc khi hôm nay đột nhiên nhìn thấy mình mới đmình có người theo dõi mới.

Cô nhấp vào dấu chấm nhỏ màu đỏ trong cột người hâm mộ và thấy rằng người theo dõi này đến từ cùng một thành phố với cô.

Dựa vào các bài đăng trạng thái của đối phương, có lẽ là sinh viên đại học đang theo học tại trường điện ảnh.

Hướng Vãn ngả người ra sau, lướt qua từng trang ngẫu nhiên để gϊếŧ thời gian.

Cô gái ăn mặc rất xinh đẹp, thời trang và ghi lại quá trình học tập, cuộc sống hàng ngày. Thành thật mà nói, cô ấy trông không giống một học sinh mới ở trường mà giống một người nổi tiếng trên mạng hơn.

Những bức ảnh toàn là túi xách, quần áo hàng hiệu, đi đến những nơi cao cấp và ngay cả vô lăng điều khiển của xe sang đều lọt vào ống kính một cách cố ý hoặc vô ý.

Điều khiến Hướng Vãn chú ý nhất là giọng điệu hờn dỗi, cách viết như chỉ trực tiếp đối tượng nào đó lại như không.

[Món Nhật anh ấy mang cho tôi ăn hôm nay thực sự rất ngon và đẹp mắt, nó khiến tâm trạng của tôi tốt lên hẳn]

[Tôi thực sự rất thích anh ấy]

[Cái túi mới anh ấy tặng tôi, tôi thích màu sắc này. Anh ấy có mắt nhìn thật tốt, không giống thẳng nam chút nào. Ai có thể cưỡng lại một nam sinh như thế này chứ? ]

Hình ảnh mà cô gái này đăng đều rất không rõ ràng.

Khi là một đôi tay đang lái xe, khi là bóng dáng mơ hồ phía xa xa. Họ đi theo nhóm hai, ba người vào ban đêm nên không thể nhìn rõ và không trực tiếp chỉ ai.

Tuy nhiên, có một bức ảnh khiến Hướng Vãn chợt giật mình.

Đó là một đôi giày thể thao phiên bản giới hạn, Hướng Vãn đã nhờ Kiều Khả Hi mua chúng từ Hong Kong nhân dịp sinh nhật Lâm Tuấn Hào vào năm ngoái.

Chủ nhân của đôi giày đang ngồi hơi dang chân và đeo chiếc đồng hồ Jaeger-LeCoultre.

Hướng Vãn im lặng tắt điện thoại đi, tròng mắt như nóng lên.

Cùng một kiểu giày và đồng hồ không có ý nghĩa gì, nhưng cô vẫn có dự cảm mơ hồ và không lành về nó.

Làm sao có thể có nhiều sự trùng hợp như vậy?

Địa chỉ mà Trần Cảnh Nghiêu gửi là ở đường vành đai thứ ba phía Tây.

Hướng Vãn đi ra ngoài, nhìn thời gian, mới hơn tám giờ, cũng không muộn. Đi một chuyến đến lấy đồ về, ngày mai liền có thể bắt đầu công việc.

Nhưng mãi đến chín giờ cô mới đến nơi.

Khó có thể nói mỗi tấc đất ở nơi đây đều vô cùng quý giá, chỉ riêng cái tên vang dội thôi cũng đã khiến người ta choáng ngợp.

Đầu tiên cô đăng ký thông tin danh tính của mình ở cổng, cổng gọi người vào bên trong xác nhận rồi mới cho cô vào.

Hướng Vãn sau đó nghĩ về điều gì khiến cô cảm thấy yên tâm như vậy về Trần Cảnh Nghiêu.

Có lẽ là vì cô cảm thấy với địa vị của anh và danh tiếng của cô là bạn gái Lâm Tuấn Hào, anh sẽ không làm gì cô.

Với tâm lý này, Hướng Vãn đi vòng quanh khu nhà hơn mười phút và cuối cùng đứng trước cửa căn penthouse của Trần Cảnh Nghiêu.

Nhà được thiết kế 1 thang máy cho mỗi căn hộ, thang máy ngay ngoài cửa. Trên đường đi cô không thấy người khác, yên tĩnh như một ngôi nhà không có người vậy.

Hướng Vãn hít sâu một hơi, đưa tay bấm chuông.

Không có âm thanh đáp lại trong một khoảng thời gian dài.

Cô nhấn nó lần nữa. Cô biết anh ở đó, bảo vệ vừa mới còn gọi điện cho anh.

Lần này cuối cùng cô cũng nghe thấy tiếng bước chân. Cánh cửa vang lên một tiếng mở ra, Trần Cảnh Nghiêu đứng sau cánh cửa, nhìn về phía Hướng Vãn.

Hướng Vãn trầm giọng nói: "Trần tiên sinh."