Chương 5: Buổi tiệc kén rể

“Chỉ Y!” giọng người đàn ông lạnh lẽo gọi từ phòng làm việc, khiến cô chết lặng. “Vào đây ta có chuyện nói với con.”

Bụng cô quặn lên, vì ông ấy hiếm khi muốn nói chuyện riêng với cô. Thông thường, người cha của cô sẽ chỉ yêu cầu anh trai cô bàn việc trong phòng làm việc sau bữa tối.

Hứa Mộ Thư trông cũng lo lắng như cô khi cô trao đổi ánh mắt với cô ấy.

Cô đứng dậy và ủi phẳng chiếc váy của mình, hắng giọng để cố gắng dừng lại.

“Ai đó đang gặp rắc rối kìa” Hứa Đình trêu chọc.

Cô lườm em gái út. “Tôi không bao giờ gặp rắc rối.”

Hứa Thấm ném cho cô một cái nhìn ớn lạnh. "Đó là những gì chị nghĩ."

Cô cố gắng phớt lờ hai đứa em của mình, hai đứa đó có thể đang quậy phá. Tuy nhiên, cô không thể rũ bỏ cảm giác rằng họ biết điều gì đó mà cô không biết.

“Chỉ Y, đừng bắt ta đợi,” ông ấy gọi.

Cô bước ra khỏi phòng ăn và bước vào phòng làm việc liền kề, tim đập thình thịch. Bố cô đang ngồi trên ghế sofa với ly rượu Scotch (Loại rượu Whisky của Scotland) trên tay và tờ Bưu điện trải dài trên đùi ông.

"Bố muốn nói gì?" Tôi hỏi.

Quai hàm ông nghiến chặt trước giọng nói của cô. "Ngồi xuống đi." Ông ra hiệu cho chỗ bên cạnh.

Có một cốc rượu Scotch khác trên bàn, ông ấy với lấy và đưa cho cô. “Cùng ta uống một ly.”

Có điều gì đó không ổn vì ông ấy không thường đưa đồ uống cho cô. Cô cầm ly, nhưng không khỏi cảm thấy hoang mang về ý định của cha mình. Nhắm mắt lại, cô nhấp một ngụm. “Chuyện này là thế nào?”

Hứa Tân Lập hắng giọng và định nói thì giọng nói lanh lảnh của mẹ cô cắt ngang lời anh.

“Tân Lập đâu? Hứa Tân Lập, trả lời tôi đi.”

Ông thở dài não nề. “Ta đã hy vọng tránh để mẹ con ở đây vì cuộc nói chuyện này.” ông ném cho bà một cái nhìn sắc bén khi bà bước vào phòng làm việc. “Anh đã bảo là đừng ngắt lời chúng ta mà, em để anh nói chuyện với con bé.”

Cô có thể cảm thấy sự khó chịu ngày càng tăng, vì bà ấy đang tỏ ra khó hiểu. “chuyện gì mà nghe nghiêm trọng vậy?”

“Chúng ta cần bạn thực hiện nghĩa vụ của mình đối với gia đình này.”

"Nhiệm vụ?" Cô hỏi, cảm thấy hơi khó chịu.

Bố cô gật đầu. “Đúng, ta muốn con chọn một người chồng từ một vài người đàn ông đủ điều kiện từ các gia đình quyền lực mà ta đã xem xét kỹ lưỡng.”

Cái nhìn lạnh lùng trong mắt bố khiến cô rùng mình. Cô biết rằng điều này có nghĩa là ông ấy sẽ không từ bỏ việc này. Ông ấy muốn tôi chọn một người giống như ông ấy, tội phạm, mafia, giết người,… để ép buộc kết hôn.

“Tại sao lại là con?” Rốt cuộc, Hứa Mộ Thư là con gái lớn kia mà. “Còn chị con thì sao?”