Chương 2: Cách để cung cấp pheromone

Quý Bác Nhiên đang chăm chú nhìn omega trước mặt.

Hương chanh, anh rất thích nó.

Nhưng chủ yếu lại là phong lan, nhẹ như người trước mặt này.

Trên thực tế, Quý Bác Nhiên đã cân nhắc, nếu người cung cấp cho anh là một omega độc thân, như vậy lấy điều kiện và thân phận của mình, thu hút omega đó hiển nhiên không thành vấn đề. Nhưng đáng tiếc, Thời Thủy tuy độc thân nhưng đã có con, trong quá trình điều tra sơ bộ, cậu rõ ràng đã bác bỏ ý tưởng tìm kiếm một alpha khác.

Cho nên anh không thể đường đột, nhất là trước mặt bây giờ lại là một cái omega đang trong thời kì cho con bú, đáng được ưu đãi.

“Được rồi, cậu yên tâm, tôi sẽ bịt mắt lại, giảm thiểu tối đa sự tiếp xúc thân thể giữa chúng ta.” Anh lấy ra tấm lụa đã chuẩn bị sẵn, trực tiếp buộc lên mắt. Đó là một mảnh lụa đen dày, không cần lo lắng anh nhìn thấy thứ không nên nhìn, "Thời tiên sinh, cậu còn có yêu cầu gì khác không."

Thời Thủy chớp chớp mắt, có chút sững sờ.

Cậu không bao giờ ngờ rằng, vị Quý tiên sinh này lại cư xử như một quý ông như vậy.

Phải nói rằng điều này thực sự đã giúp cậu giải tỏa lo lắng, mặc dù cậu vẫn phải vượt qua trở ngại tâm lý khi cho một alpha bú sữa, nhưng ít nhất nó dường như không quá khó chấp nhận. Cậu lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, cũng không quá câu nệ: "Không có, tôi chỉ là đang suy nghĩ, có lẽ đứng không tiện?"

Cậu là một omega, nhìn qua thì thấp hơn alpha trước mặt ít nhất mười cm.

Quý Bác Nhiên gật đầu: "Vậy để tôi ngồi đi, cậu ngồi trên đùi tôi là được."

Đây là một văn phòng rất rộng rãi, tất nhiên có đủ khoảng trống giữa ghế và bàn để có thể đi qua. Lúc này không nên căng thẳng hay e dè, nhất là bảo bối của cậu vẫn còn đang ở nhà trọ và giao phó cho bà chủ nhà. Thời Thủy có chút lo lắng, nếu quá lâu không được cậu chăm sóc, tiểu gia hỏa sẽ bắt đầu khóc, nếu khóc khàn giọng sẽ rất tệ.

Cậu đi tới, suy nghĩ một lúc rồi ngoan ngoãn ngồi xuống.

Đây là một công việc.

Cậu chỉ đang làm công việc của mình.

Chân alpha rất khỏe, cơ bắp mang theo hơi ấm, khiến cho chân cậu không khỏi căng thẳng. Nhưng căng thẳng hơn rõ ràng vẫn còn ở phía sau – cậu cần cởi cúc áo ngực. Cậu là omega nam nên ngực không nở nang như omega nữ, chỉ có hình vòng cung nhỏ hơn lòng bàn tay. Nhưng do tiết sữa liên tục dễ làm bẩn quần áo nên cậu đã dán một miếng ngăncách lên ngực để đảm bảo sữa không tùy tiện tràn ra ngoài.

Quý Bác Nhiên cảm nhận được omega ngồi xuống, mùi hương nhàn nhạt càng thêm rõ ràng.

Anh rất quy củ, hai tay đặt ở hai bên, chưa từng động đến omega này một chút nào. Lưng anh luôn thẳng, duy trì khoảng cách giữa anh và Thời Thủy. Tay Thời Thủy khẽ run, đang cởi từng cúc áo sơ mi. Chiếc cổ trắng nõn dần dần lộ ra một đường cong mảnh khảnh, bầu ngực bên dưới cũng trắng nõn, nhưng lại hơi gầy, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng của xương quai xanh.

Phần núʍ ѵú ở hai bên đã căng mọng và căng phồng do lượng sữa dồi dào.

Nửa trên của chiếc áo không được cài nút, và để lộ bộ ngực, hai má cậu không khống chế được mà nóng bừng. Alpha trước mặt gần như vậy, tuy rằng không có nồng nặc mùi pheromone alpha, nhưng vẫn có thể nghe được tim đập thình thịch. Quý Bác Nhiên bịt mắt, từ đầu đến cuối không nhúc nhích, nhưng bởi vì thân thể quá gần, cho nên vẫn có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể cực nóng vị alpha này.

Hai chân Thời Thủy lại siết chặt.

Một omega ngồi trên người alpha với tư thế như vậy chắc chắn là một cử chỉ thân mật.

Quý Bác Nhiên yên lặng chờ đợi, không có bất kỳ sự thúc giục nào.

Nhắm mắt lại, những cảm giác khác sẽ trở nên rõ ràng hơn, cho nên anh cũng biết omega trước mắt đang căng thẳng. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, đối phương quả thực có chút ngượng ngùng.

Pheromone lại nồng đậm hơn một chút.

Bởi vì Thời Thủy đặt ngón tay lên miếng dán sữa nho nhỏ kia, và lột ra một góc.

Sữa căng đầy đã tràn ra một chút, khi nó tràn ra, pheromone trong không khí đột nhiên trở nên đậm đà hơn. Ngón tay cậu vẫn không tự chủ được run rẩy, rồi cậu cởi hẳn mảnh nhỏ tròn trịa kia ra, để lộ đóa hoa anh đào màu hồng phấn đang dựng đứng vì hồi hộp, trên đó còn đọng một giọt sữa trắng đυ.c. Đương nhiên, Thời Thủy đã quen với pheromone của chính mình, vì vậy cậu không biết hơi thở từ giọt sữa này sẽ có bao nhiêu cám dỗ đối với Ji Quý Bác Nhiên. Cậu có chút xấu hổ, vẫn đang suy nghĩ xem nên nói với Quý Bác Nhiên một tiengs hay không, hay là tự mình đưa đến miệng anh…

Não của alpha đã bị hỏng hoàn toàn.

Hương hoa lan nhàn nhạt vừa rồi cũng đã khiến anh không thể không dùng lý trí khống chế chính mình, giờ khắc này, trong nháy mắt lại nồng đậm cơ hồ như tràn ngập hắn khoang mũi. Anh vẫn luôn biết rằng pheromone mà anh thiếu chính là hoa lan, anh cũng từng ngửi ngửi qua rất nhiều mẫu pheromone của trung tâm kết hợp pheromone nhưng không có mẫu nào có thể khiến anh cảm thấy ham muốn cơ thể như bây giờ.

Hóa ra thứ anh muốn không phải là một bông lan bình thường.

Nó được pha trộn với hương chanh, nhưng vẫn nhẹ nhàng và thanh lịch như hoa lan.

Hô hấp của Alpha trở nên nặng nề hơn, nhưng bởi vì ý chí mạnh mẽ của mình, anh vẫn không mất bình tĩnh. Chỉ có bản thân anh mới biết được những làn sóng cảm xúc hỗn loạn lúc này, cũng như sự chiếm hữu không thể kiểm soát thuộc về bản năng alpha. Điều anh muốn làm tuyệt đối không đơn giản như hấp thụ pheromone, cơ thể mỗi người đều sẽ bám lấy thứ có thể cứu mình khi hấp hối và anh muốn có nó mãi mãi.

Omega trước mặt, anh muốn hoàn toàn đánh dấu, muốn làm hết bản năng bẩm sinh của alpha.

Nhưng Quý Bác Nhiên.

Không phải là một tên alpha kém chất lượng chỉ biết huýt sáo với omega.

"Quý tiên sinh. . . xong rồi." Thời Thủy vẫn là lên tiếng, khẩn trương làm cho giọt sữa lắc qua lắc lại, "Ngài có thể. . . "

Quý Bác Nhiên gật đầu: "Đường đột."

Anh là một quý ông hoàn hảo, nền giáo dục quý tộc đã được phản ánh một cách hoàn hảo ở anh. Sau khi nghe được lời nói của omega, anh khẽ hé môi, thuận theo hơi thở mà mυ"ŧ sữa một cách chuẩn xác, ngậm những giọt sữa đã dụ dỗ anh vào trong miệng. Pheromone cuối cùng đã được hấp thụ, phản ứng của cơ thể anh càng trở nên kịch liệt hơn, khiến anh háo hức nhấp thêm một ngụm nữa. Nhưng đồng thời, anh có thể cảm nhận được những hạt sữa giữa cánh môi mình, thật nhỏ và thật mềm.

Đây là cơ thể của một omega sao?

Quý Bác Nhiên nhắm mắt lại, vẻ mặt không thay đổi.

Thời Thủy căng thẳng đến mức tim sắp nhảy ra ngoài.

Cậu có con, chắc chắn đây không phải là lần đầu tiên cậu cho người khác bú, thậm chí có lúc anh còn phải dọn dẹp nhà cho trọ trong khi vừa bế con vừa cho con bú. Nhưng rõ ràng khi bảo bối bú, cậu không có cảm giác gì, không ngại ngùng cũng không lo lắng như bây giờ...

Omega ngậm chặt miệng, không cho phép mình phát ra bất kỳ âm thanh không nên phát ra.

Chỉ cần không nhìn, chỉ cần không nhìn là tốt rồi.

Đôi môi của Alpha lại mυ"ŧ lấy, hút ngụm sữa đầu tiên từ người cung cấp pheromone của mình.