Chương 1: Mùi hoa lan trộn chanh

"Tên?"

"Thời Thủy. . ."

"Tuổi?"

"Hai mươi bốn tuổi."

"Tình trạng hôn nhân?"

"A... Độc thân, nhưng tôi có một đứa con, hiện tại được nửa tuổi. Xin hãy yên tâm, đứa bé là một mình tôi chăm sóc, cô bé không có cha, cho nên đừng lo lằng việc tôi tự ý dời khỏi..."

Thời Thủy có chút khẩn trương, thân là một omega không thể bình thường hơn, cậu tuyệt đối không có tư cách bước vào tòa nhà thương mại xa hoa nhất thủ đô này. Cậu còn là một omega độc thân có con, nếu không phải cậu tham gia hiến máu tình nguyện trên đường phố để lấy một gói khăn ướt cho trẻ sơ sinh, thì cậu đã không có cơ hội phù hợp pheromone với Quý tiên sinh và được trả lương cao như vậy mà công việc lại nhẹ nhàng.

"Được rồi, yêu cầu của Quý tiên sinh rất đơn giản. Ngài hy vọng có được nguồn cung cấp pheromone cả đời từ cậu, sáng trưa tối ba lần. Tất cả mọi thứ đều dựa trên nguyên tắc đảm bảo cung cấp pheromone.. Tình hình của Qúy tiên sinh ngài cùng hiểu rõ, đối với chứng thiếu hụt pheromone cụ thể, nếu pheromone của người cung cấp tạm thời được đưa vào rồi lại dừng lại sẽ mang lại nhiều gánh nặng cho cơ thể Qúy tiên sinh." Nữ thư ký beta trước mặt Thời Thủy ghi chép thông tin xong, đậy nắp bút lại và lộ ra lớp trang điểm tinh xảo, khiến cô trông vừa bình tĩnh vừa nghiêm túc, "Về phần con của cậu, cậu có thể tự mình chăm sóc nó, ngài Quý không có yêu cầu gì đối với việc này. Nếu cậu cần thuê thêm bảo mẫu chăm sóc đứa trẻ cũng có thể đề nghị bất cứ lúc nào, chỉ cần cung cấp tốt pheromone, chỉ càn không chạy loạn là được."

"Thật sao, vậy thật sự rất cảm ơn." Thời Thủy nghiêm túc nói cảm tạ, trong lòng như có một tảng đá lớn rơi xuống.

Điều cậu lo lắng nhất là về đứa con của mình.

Đứa bé đến một cách ngoài ý muốn, cơ hồ là từ trên trời rơi xuống cuộc sống của anh, nhưng trừ khoảng thời gian ban đầu hoảng hốt khi biết mình mang thai, Thời Thủy chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ rơi cô bé, cho dù cậu là một omega độc thân mang theo một đứa trẻ đã khó khăn đến mức không tìm được mootjt công việc tử tế.

Nhưng bây giờ, cậu đã có một công việc.

Và đồng thời có thể chăm sóc con bé mà không phải lo lắng về tất cả các áp lực tài chính trong quá khứ.

Bởi vậy cho dù nội dung công việc có chút xấu hổ, Thời Thủy cũng nguyện ý.

“Được, không có gì, mong sau này có thể hợp tác vui vẻ.” Thư kí beta trước mặt câu đưa tay ra, rất có tư thái công việc bắt tay với cậu.

Thật ra, công việc của Thời Thủy không khó, cậu chỉ cần chịu trách nhiệm cung cấp pheromone cho Quý tiên sinh cũng chính là giám đốc của công ty lớn nổi tiếng Qúy Bác Nhiên. Hơn nữa pheromone kỳ thật cũng không phải thứ rất trân quý, dưới tình huống bình thường, toàn bộ dịch trong cơ thể omega tiết ra đều chứa thành phần pheromone. Đương nhiên, cho dù có mang theo pheromone thì một số chất thải trong cơ thể vẫn là chất thải mà thôi, hiển nhiên không thích hợp để điều trị hội chứng thiếu hụt pheromone. Nhưng vừa đúng lúc, Thời Thủy là một omega đang trong thời kì cho con bú——

Bác sĩ của đề nghị bổ sung pheromone trực tiếp qua sữa.

Nghĩ tới đây, hai má Thời Thủy đỏ lên.

Thư ký đã đứng dậy dẫn cậu vào phòng làm việc của Qúy tổng, đồng thời tiếp tục dùng giọng nói bình tĩnh giải thích tình huống cho omega phía sau: “Cậu cũng nên biết, pheromone sau khi bài tiết ra khỏi cơ thể sẽ tiêu tán rất nhanh, trung bình khoảng sáu mươi giây sẽ bị đi khoảng một nửa. Chúng tôi cũng rất hy vọng có thể sử dụng một phương pháp đơn giản hơn, nhưng xét đến khả năng cung cấp của cậu và số lượng mà ngài Qúy có thể thu được, cuối cùng chúng tôi đã quyết định thông qua phương pháp truyền tải trực tiếp..."

"Tôi biết điều này có hơi khó chấp nhận."

Mặt Thời Thủy càng đỏ hơn.

Lý do của thư kí đưa ra thật sự rất chính đáng, nhưng dưới những câu chữ kia, kỳ thực chỉ là một câu rất đơn giản.

Cậu cần cho Qúy tổng bú sữa.

“A, không, không… Tôi… có thể.” Cậu hơi lắp bắp, dù sao mức lương cao như vậy, sau khi cầm tiền cũng không thể không làm tốt công việc này.

"Được rồi, vậy cậu có cần thay quần áo không? Nếu như không có vấn đề gì, phía trước là phòng làm việc của Quý tổng, Quý tổng đang chờ cậu."

Thư ký dừng lại, không tiến lên.

Trong lòng Thời Thủy căng thẳng.

Cậu chưa bao giờ gặp vị Quý tổng kia, không biết đối phương là người như thế nào.

Cậu cũng đã từng nghe nói về một số người mắc chứng thiếu hụt pheromone nhất định, hầu hết họ đều ở trong tình trạng tồi tệ, ngay cả khi tìm được người cung cấp pheromone thích hợp thì người cung cấp đó thường không thể cung cấp pheromone cả đời và kết quả cuối cùng là điều hiển nhiên. Nhưng tỷ lệ mắc căn bệnh này quá thấp, thấp đến mức cậu không thể tưởng tượng được rằng một người như Quý Bác Nhiên lại thực sự mắc phải căn bệnh này.

Cậu từng nghĩ rằng một công ty như Quý thị, trải rộng khắp tinh cầu và là một trong những công ty lớn nhất trong giới thượng lưu nên có một tổng tài alpha cực kỳ mạnh mẽ, tự phụ và ưu tú.

Cánh cửa kia rất bình thường, mặc dù Thời Thủy biết rằng vật liệu chắc hẳn rất cao cấp , nhưng trong mắt cậu, nó thực sự không khác gì cửa phòng ngủ trong căn phòng trọ thuê của mình. Cậu có thể tùy ý đẩy cửa vào, nhưng lúc này cậu lại cảm thấy hơi hồi hộp, đến mức giơ tay lên cũng tốn sức hơn bình thường.

Bàn tay trắng nõn của Omega nắm lấy tay nắm cửa.

Cậu đẩy nó ra.

Đập vào mắt là một văn phòng cực kỳ bình thường, một alpha cao lớn đang ngồi quay lưng về phía trước cửa sổ.

Hô hấp Thời Thủy chợt dừng lại, còn chưa kịp nói gì, người nọ đã quay đầu lại.

Đó là một khuôn mặt chắc chắn có thể được coi là một alpha hàng đầu.

Nói chung, alpha hoặc omega càng cao cấp thì càng có lợi thế về ngoại hình. Bản thân Thời Thủy cũng chỉ là một omega có pheromone hạng B, rất bình thường, cho nên chỉ có thể nói là ngoại hình thanh tú, hoàn toàn không thể so sánh với những ngôi sao omega xinh đẹp ngoài kia.

Cậu cũng không hiểu tại sao một alpha cấp S như ngài Quý lại thiếu hụt pheromone của omega cấp B như mình, nhưng sự thật là——

Thời điểm Thời Thủy vào cửa, Quý Bác Nhiên đang quan sát omega trước mặt.

Bởi vì đối phương có dán miếng bảo vệ pheromone và quần áo trên người cũng chỉnh tề nên giờ phút này anh chỉ có thể ngửi thấy mùi tin tức tố rất nhạt. Nhưng thật giống như một người sắp chết vì thiếu nước cuối cùng chạm vào một giọt nước, nhưng phản ứng của cơ thể lại không hề bình tĩnh như bề ngoài. Một mùi hoa ngọc lan thoang thoảng hòa với mùi chanh đặc trưng xộc vào mũi, khiến cơ thể căng thẳng mấy chục năm của Quý Bác Nhiên lần đầu tiên được thả lỏng. Pheromone quả thực là một sức hấp dẫn khó cưỡng, trước khi bắt chuyện với omega trước mặt, anh đã có hảo cảm vô hạn đối với người này.

“Xin chào, cậu Thời, tôi là Quý Bác Nhiên.” Anh nói một cách bình tĩnh và nghiêm túc.

“Xin chào, Quý tiên sinh.” ThờiThủy không biết nên đi đâu.

Quý Bác Nhiên đã đứng lên, ngay khi anh vừa đứng dậy, rèm cửa vốn dĩ mở ra tự động đóng lại, ngăn cản ánh sáng từ bên ngoài, "Tôi nghĩ thư ký Lâm hẳn là đã nói cho cậu biết tình huống cụ thể, rất cảm ơn cậu có thể đáp ứng cung cấp pheromone cho tôi."

“Không đâu, tôi mới phải cảm ơn anh đã cung cấp tôi công việc này mới đúng.” Thời Thủy có chút ngượng ngùng, “Xin lỗi, đây có phải là... lần điều trị đầu tiên của anh không?”

Nói thẳng ra từ "bú sữa" tất nhiên là không ổn, nhưng "cung cấp pheromone" thực sự có một số ý nghĩa khó hiểu trước một người có giới tính thứ hai khác, chỉ có từ "điều trị" coi như vẫn phù hợp. Chỉ là Thời Thủy trong nháy mắt càng cảm thấy xấu hổ, giống như đang trần trụi đứng ở trước mặt Quý Bác Nhiên.