Chương 3: Bản năng alpha được đánh thức

Giọt vừa rồi quá nhỏ, chỉ có thể nếm được một chút pheromone, không có mùi vị của sữa. Nhưng hiện tại, Quý Bác Nhiên đã nếm được vị bên trong của sữa, thậm chí còn có chút ngọt ngào. Pheromone không hề bị rò rỉ ra ngoài theo bất kỳ cách nào, nó đã bị cơ thể anh thu giữ hoàn toàn. Anh có thể cảm nhận được thân thể của mình đang khôi phục, tuyến thể của alpha căn bản không hoạt động cũng bắt đầu hoạt động...

Alpha bị chứng thiếu hụt pheromone, rất khó để tiết ra pheromone bình thường.

Đây cũng là lý do tại sao Thời Thủy không ngửi thấy pheromone của Quý Bác Nhiên.

Sữa trôi theo cổ họng mà đi xuống, đã mấy giờ rồi Thời Thủy không cho con bú, sữa đương nhiên rất nhiều. Cậu nhắm mắt lại, không dám nhìn cảnh tượng đáng xấu hổ đang diễn ra, trong đầu không ngừng nhắc nhở mình rằng đây là đang chữa bệnh cho ngài Quý, là trị liệu đứng đắn. Nhịp đập của trái tim đã truyền đến não, cậu cảm thấy thời gian dường như lúc nhanh lúc chậm. Mỗi một giây đều dài như một ngày, nhưng lại phảng phất chỉ là mυ"ŧ vài cái, sữa đã bị mυ"ŧ đi rất nhiều.

Quý Bác Nhiên bị bịt mắt bằng vải lụa satanh.

Anh là một người đàn ông lịch lãm, hai tay từ đầu đến cuối đều không động đậy, nhưng môi mυ"ŧ lại tự chủ, thậm chí đầu lưỡi cũng theo bản năng áp vào bầu ngực đang tiết ra sữa. Nhũ hoa màu đỏ tươi, bị mυ"ŧ càng thêm mẫn cảm và sưng lên, Thời Thủy đành phải cố gắng chuyển hướng lực chú ý để không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Nhưng chẳng mấy chốc, alpha không còn bú được nhiều sữa nữa.

Quý Bác Nhiên cau mày, mặc dù lụa sa tanh che phủ lông mày của hắn, kỳ thật, Thời Thủy căn bản nhìn không ra biểu tình của hắn: "Hết rồi sao?"

Alpha có chút nóng nảy, hắn hiển nhiên còn chưa đến giai đoạn được trấn an xong.

Thời Thủy bị câu hỏi này làm cho sửng sốt, giây tiếp theo hai má càng đỏ hơn: "Không không không, còn có..."

Về việc cho con bú, có thể một số người nghĩ rằng trẻ chỉ bú đầu ti, nhưng thực tế để có được nhiều sữa thì phải bú cả quầng ti. Loại chuyện này đối với bọn nhỏ đều là bản năng, căn bản không cần dạy dỗ, có lúc Thời Thủy phải cẩn thận đút cho con gái bú, sợ nó ăn quá nhanh, không kịp nuốt xuống. Nhưng bây giờ, cậu phải dạy Quý tiên sinh trước mặt như thế nào đây? Loại chuyện này nói ra, cũng quá không văn nhã.

Cậu quẫn bách không nói nên lời.

Nếu pheromone không tràn nhanh như vậy thì tốt rồi.

Quý Bác Nhiên tựa hồ cũng hiểu ra cái gì đó.

"Là phải mυ"ŧ rộng hơn phải không?"

Anh lại mở môi ra, ngậm lấy núʍ ѵú của cậu.

"Vâng, đúng vậy."

Tầm mắt Thời Thủy vô tình liếc qua, cậu rõ ràng thấy được quầng ti của mình bị alpha trước mặt hút vào như thế nào.

Hai má cậu càng ửng hồng hơn.

Dù sao cậu cũng là omega nam, cũng không có bộ ngực phát triển tốt như nữ nhân, bởi vậy lượng sữa cũng không tính là nhiều, mυ"ŧ thêm mấy ngụm lớn liền hết. Quý Bác Nhiên còn mυ"ŧ thêm vài cái nữa, phát hiện là thật sự không còn, lúc này mới chậm rãi nhả ra.

Đơn giản là không thể đủ.

Chất pheromone này là chất gây nghiện của anh, ngay cả khi không có chất pheromone, loại sữa ngọt ngào này vẫn khiến anh nghiện. Trước đây, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tham lam mυ"ŧ đầu ngực của một omega như vậy, nhưng bây giờ anh lại muốn mυ"ŧ bên còn lại.

Nhưng trước mặt anh là một omega với một đứa trẻ sáu tháng tuổi.

Là một alpha trưởng thành, anh không thể cạnh tranh với một đứa trẻ để giành sữa của cha ruột nó.

“Cảm ơn cậu.” Rõ ràng là vừa mới nuốt sữa, nhưng giọng nói của Quý Bác Nhiên đã khàn hơn trước rất nhiều, “Cậu Thời, cảm ơn cậu đã cung cấp pheromone cho tôi.”

Thời Thủy vẫn còn hơi thất thần, bị gọi tên liền vội vàng hoàn hồn, vội vàng rời khỏi lòng Quý tiên sinh, không còn duy trì tư thế thân mật kia nữa: “A... không sao, không có chuyện gì . Anh có thấy khá hơn không? Tôi nghe nói thiếu hụt pheromone là một điều rất khó chịu..."

“Ừm, khá hơn nhiều rồi.” Quý Bách Nhiên gật đầu, cũng không cởi dây bịt mắt của mình ra trong lúc omega sửa soạn lại quần áo, “Tôi nghĩ những tin tức tố này chắc đủ để chống đỡ đến tối, tôi đã sắp xếp một trợ lý, cậu Thời có thể xử lý một chút chuyện chuyển nhà. Phòng của cậu đã được dọn dẹp, tôi hy vọng cậu và con mình thấy thích nó. ”

Thạch Thủy đã dán lại miếng dán núʍ ѵú, cúc áo sơ mi đều đã cài xong, chỉ có lớp vải lộn xộn thoáng ám chỉ chuyện vừa xảy ra: "Được, cảm ơn ngài Quý, vậy thì... vậy thì tôi không làm phiền anh nữa."

Hai người bọn họ còn quá xa lạ, Thời Thủy căn bản không dám cùng vị Quý tiên sinh này nói thêm điều gì..

Hơn nữa, với tư cách là một "nhân viên" chỉ chịu trách nhiệm cung cấp pheromone, cậu cũng không đủ tư cách để có bất kỳ liên lạc nào với chủ nhân của mình ngoài công việc. Những alpha hàng đầu sẽ không bao giờ có bất cứ điều gì liên quan đến omega bình thường như cậu, Thời Thủy hiểu rất rõ điều này.

Cậu phải quay lại đón con.

Nếu không đứa nhỏ sẽ khóc.

Cậu rời khỏi văn phòng, thư ký Beta vẫn đứng đợi cách đó không xa, sau khi thấy cậu đi ra, liền giới thiệu một trợ lý khác phụ trách hỗ trợ Thời Thủy chuyển nhà. Trợ lý cũng là beta, ngoại trừ căn phòng ở Quý trạch họ thậm chí ngay cả công ty chuyển đồ cũng đặt trước cho Thời Thủy. Nhưng Thời Thủy chỉ sống trong một căn phòng trọ, vì vậy không có nhiều đồ đạc.

Cậu xua tay lần nữa trước khi từ chối sự giúp đỡ của công ty chuyển nhà, chỉ nói rằng muốn mượn trợ lý mượn một chiếc xe để vận chuyển hành lý.

Lúc này đây, trong căn phòng.

Quý Bác Nhiên vừa mới cởi bỏ bịt mắt, bình tĩnh ngồi tại chỗ.

Hương hoa lan trong không khí gần như đã biến mất, thay vào đó là một mùi hương khá độc đoán, chỉ cần ngửi thôi cũng có thể biết được.

Nó là pheromone của một alpha cấp S.

Đây là pheromone của riêng anh.

Cùng với pheromone, còn có nhiều bản năng alpha khác cũng được đánh thức.

Quý Bác Nhiên hít một hơi thật sâu, từ trong ngăn kéo lấy ra một miếng dán cách trở, dán lên sau gáy.

Chứng thiếu hụt pheromone này không phải từ khi phân biệt giới tính thứ hai của anh đến, vì vậy Quý Bác Nhiên cũng có một thời kỳ niên thiếu rất bình thường, với tư cách là một alpha cấp S, được hưởng điều kiện sống và tài nguyên xã hội ưu việt. Khi đó anh chính là thiên chi kiêu tử, tất cả omega đều sẽ bị pheromone của anh hấp dẫn.

Nhưng sau khi bị mắc chứng thiếu hụt pheromone, mọi thứ đã không còn như trước.

Một alpha không thể tiết ra pheromone chẳng khác gì một beta trong mắt nhiều người.

Nhưng bây giờ, pheromone của anh đã quay trở lại, bởi vì omega có mùi hoa lan đó.

Alpha cụp mắt xuống, hắn phải vận dụng hết ý chí mới có thể kiềm chế được sự nóng nảy kia, bản năng không phù hợp với đạo đức xã hội, cũng không phù hợp với du͙© vọиɠ lý trí nhiều năm của anh.