Một đêm khuya, vừa đi về chiếc quan tài, ông Crepsley vừa bảo tôi:- Thu dọn hành lý đi. Ngày mai chúng ta lên đường tới Núi-ma-cà-rồng. Dù đã quen với những tuyên bố đầy bất ngờ của ông ma-cà-rồng này …
Một đêm khuya, vừa đi về chiếc quan tài, ông Crepsley vừa bảo tôi:- Thu dọn hành lý đi. Ngày mai chúng ta lên đường tới Núi-ma-cà-rồng.
Dù đã quen với những tuyên bố đầy bất ngờ của ông ma-cà-rồng này - chắng bao giờ tôi được hỏi han khi ông ta ra một quyết định – nhưng lần này, ngay cả với ông ta, ngay cả với ông ta, quả là một việc quá khác thường. tôi chạy theo ông, la lớn:
- Núi Ma-cà-rồng? Sao lại phải đến đó?
- Để cháu trình diện Hội đồng. Tới thời điểm rồi.
- Hội đồng Tướng quân Ma-cà-rồng? Vì sao? Vì sao lại là lúc này?
- Vì đó là việc phải làm. Còn vì sao phải đi lúc này? Là vì Hội đồng chỉ nhóm họp mười hai năm một lần thôi. Nếu bỏ qua lần này, chúng ta sẽ phải chờ mười hai năm nữa.
Chỉ nói có bấy nhiêu, rồi ông ta như điếc đặc trước những câu hỏi sau đó của tôi, chui tọt vào quan tài trước khi mặt trời mọc.
Tên tôi là Darren Shan, là một ma-cà-rồng nửa mùa. Tôi từng là một con người bình thường cho đến khi số phận phải gắn liền với ông Crepsley và miễn cưỡng trở thành một phụ tá của ông khỏang tám năm trước. Phải mất một thời gian thật khó khăn tôi mới thích hợp với lão ma-cà-rồng này và cung cách của ông ta - nhất là màn uống máu người. Nhưng sau cùng tôi đành cam chịu chấp nhận số phận mình, tiếp tục với những công việc để sống còn.
Tôi và ông Crepsley từng là thành viên trong một gánh xiếc rong kì lạ, được điều khiển bởi một người tên là Hibernius Cao-kều. Chúng tôi đi khắp nơi, trình diễn những màn khác thường cho những khán giả sẵn sàng hoan nghênh tài năng lạ lùng và đầy ma thuật của chúng tôi.
Sáu năm đã trôi qua kể từ lần cuối cùng ông Crepsley và tôi rời khỏi Gánh Xiếc Qúai Dị. Chúng tôi ra đi để ngăn chặn một tên mà-cà-chớp điên khùng tên là Murlough. Vì Murlough âm mưu khủng bố thành phố quê hương của ông ma-cà-rống Crepsley. Ma-cà-chớp là một nhóm ly khai khỏi bộ tộc ma-cà-rồng. Khi cần nuôi sống mạng mình, chúng sẵn sàng gϊếŧ chết những người chúng hút máu. Trái lại, ma-cà-rồng chỉ xin con người một chút máu. Trái lại, ma-cà-rồng chỉ xin con người một chút máu, không gây thương tổn gì cho họ. Hầu hết những truyền thuyết các bạn đọc trong sách hoặc xem qua phim ảnh về ma-cà-rồng đều bắt nguồn từ những chuyện do ma-cà-chớp gây ra.
Sáu năm trong gánh xiếc với tôi thật êm ả. Tôi đã trở thành một diễn một diễn viên thực thụ. Cùng quý bà Octa – con nhện độc của ông Crepsley, hằng đêm chúng tôi đã làm khán giả vừa say mê vừa khϊếp đảm. Tôi cũng đã học với tất cả thành viên trong gánh xiếc, quen dần và thích với cuộc sống rày đây mai đó.
Bây giờ, sau sáu năm ổn định, chúng tôi lại phải lên đường để đến một nơi mù mịt. Tôi chẳng biết gì nhiều thóang hiểu, ma-cà-rồng được chỉ huy bởi những chiến binh - được gọi là những tướng quân. Họ là những người bảo đảm sao cho quy luật được vững vàng, gϊếŧ những ma-cà- rồng điên lọan, tội lỗi và giữ sao cho tòan bộ ma-cà-rồng sống theo quy cũ. Ông Crepsley từng là một tướng quân ma-cà-rồng, nhưng đã rút lui từ lâu, lí do vì sao thì anh không hề tiết lộ.
Thỉnh thoảng – bây giờ thì tôi biết là mỗi mười hai năm – các tướng quân họp tại một thành lũy bí mật, để thảo luận về bất cứ điều gì mà sinh vậy của đêm tối, sống bằng máu,.chỉ cần bàn bạc mỗi khi gặp mặt. Cuộc họp này không chỉ dành riêng cho các tường quân, vì theo tôi nghe được, những ma-cà-rồng bình thường cũng có thể tham dự. Không biết thành lũy này ở đâu, chúng tôi sẽ đến đó bằng cách nào và vì sao tôi lại phải trình diện trước Hội đồng… Nhưng tôi sắp khám phá ra tất cả những điều đó rồi.