Chương 37-2

Edit: babynhox

Chúc Ương ăn salad nhìn bọn họ tranh giánh cấu xé lẫn nhau, tâm tình

không

tệ, hôm nay hội chị em vẫn có tinh thần như vậy.

Lâm thiến ổn định oán hận, mới thấp giọng

nói

với Chúc Ương: "Cái đó, Chúc Ương, tôi gặp quỷ."

Lâm thiến Xuyến

nói

rất cẩn thận, còn thỉnh thoảng nhìn chung quanh, có thể thấy được

đã

bị hù dọa thành như chim sợ ná.

Ai có thể lường trước Chúc Ương vừa nghe, biểu

hiện

trên

mặt lập tức tỉnh táo,



ràng là loại xem kịch vui có chút hả hê ——

"Hả?

thật

sao? Quỷ gì? Phiền phức tới cửa hay là gây ra chuyện thất đức? Chỉ là hù dọa



sao?

sẽ

không

phải cũng là gợi ý muốn lấy mạng chứ? Lúc nào? Chúng ta chuẩn bị vòng hoa và tiền cúng điếu."

Lâm Xuyến thiếu chút nữa bị tức đến hộc máu, nếu đặt ở trước mặt người khác,



ta

thật

sự

đã

chữi to rồi.

Nhưng Chúc Ương

không

được,

một

là lúc ấy



gặp quỷ sống ngay trước mắt

đã

mài chết nó, còn cầm đầu dụ dỗ toàn bộ mọi người tạo thành

một

vòng bí mật, phần suy nghĩ tính toán cùng khí phách can đảm lúc ấy cũng

đã

khiến



ta

không

dám nghĩ đến có thể kéo Chúc Ương xuống.

Huống chi



có kinh nghiệm đối phó quỷ, phát

hiện

mình có thể hi vọng vào

trên

người

cô.



ta cắn răng, lại vội vàng cười làm lành: "thật

àm,

không

phải là mình làm chuyện thất đức gì, cậu biết mình mà, mình nhát gan đến con gián cũng

không

dám gϊếŧ, sao lại tìm chết đắc tội với người ta?"

"Trong đám người cũng có người kỳ lạ

không

thể

nói

lý, khẳng định là quỷ cũng có."

nói

xong mắt cũng đỏ: "Chúc Ương, cậu giúp mình

một

chút

đi, chúng ta

không

phải là chị em tốt sao?"

Chúc Ương thấy con

nhỏ

này bị hù dọa dữ quá, trong lòng vui vẻ, lúc



gặp quỷ

thì

người này nhìn có vẻ hả hê nhất.

Quay đầu lại liền đến phiên



ta, đúng với cái gọi là báo ứng tới nhanh.



ra vẻ

nói

: "Vậy mình cũng chỉ có thể ủng hộ cậu

trên

tinh thần thôi, cậu xem chuyện kia của mình mới qua

đi

thôi, nhưng dọa mình sợ muốn chết, đến bây giờ mình còn

không

dám tắt đèn ngủ đó. Tuy

nói

may mắn tránh được

một

kiếp, nhưng cậu cũng

không

có thể xem may mắn còn sống của mình thành bản lãnh được? Chuyện như vậy nhất định phải tìm thiên sư thôi, tìm mình có ích lợi gì?"

Lâm Xuyến cũng sắp bị sợ phát khóc, Chúc Ương thấy

đã

đủ, cũng

không

tiếp tục trêu đùa



ta nửa.

Dù sao hội chị em mới chết

một

Chu Lệ Na, cái đó còn có thể

nói

là ngoài ý muốn, nhưng nếu là mấy ngày nữa chết thêm

một

Lâm Xuyến, hội chị em bọn họ

sẽ

bị bịt kín

một

tầng bóng mờ rồi.

Loại chuyện tự dưng kéo thấp phong cách này chắc chắn



sẽ

không

cho phép xảy ra.

Lâm Xuyến thấy



đồng ý buổi tối trở về cùng mình

một

chuyến, vui mừng đến thiếu chút nữa khóc lên.

Cũng

không

để ý buổi trưa mình có tiết học, nhắm mắt

đi

theo bên người Chúc Ương.

Dĩ nhiên cùng

đi

còn có Tạ Tiểu Manh.

Tạ Tiểu Manh chính là con chó chán nản, trước đó



ta bị Chu Lệ Na liên lụy thay đổi lời nguyền, lại tận mắt nhìn thấy Chu Lệ Na chết, vốn là mới điều chỉnh tinh thần xong.

Con gà mẹ Lâm Xuyến lại níu chặt mình

không

buông, lý do là trong lúc Chúc Ương gặp quỷ mình đều có mặt ở đó, đến phiên



ta gặp cũng phải tới giúp

một

tay.

Tạ Tiểu Manh thầm nghĩ hai chúng ta có quan hệ rất tốt sao?



muốn chết

thì

trong tài khoản của tôi cũng phải giữ

một

nửa tiền tiêu vặt, hai chúng ta chính là quan hệ keo nhựa như vậy, cảm ơn.

Kết quả Chúc Ương ghét bỏ bộ dạng

hiện

tại của Lâm Xuyến giống quỷ,

không

xứng xách giỏ xách cho

cô, kêu Tạ Tiểu Manh ở lại, Tạ Tiểu Manh

đã

có ý định nuốt sống Lâm Xuyến rồi.

Nhưng thấy bản lãnh lần trước của Chúc Ương, lại có

một

loại tự tin

không

nhận ra, cuối cùng mặc dù

nói

lải nhải nhưng cũng

không

tránh

đi.

Buổi chiều ba bốn giờ, Chúc Ương làm chuyện ở trường học xong,

đang

định rời trường học về nhà.

Đương nhiên Lâm Xuyến và Tạ Tiểu Manh cũng

đi

theo, theo cách

nói

của Lâm Xuyến, quỷ kia mới xuất

hiện

vào chín giờ tối qua, thời gian lâu như vậy đương nhiên

không

thể nào ngu ngốc qua bên kia đợi chờ.

Kết quả

đi

tới cửa trường liền phát

hiện

một

đám rối loạn,

một

đám người xa xa vây thành

một

đống

không

biết

đang

nhìn cái gì.

Đẩy đám người ra,

thì

ra là đám người vây quanh hai người đẹp trai.



thật

sự

đẹp trai, nam chính dựa vào nhan sắc

trên

TV cũng

không

thể so sánh cùng, phải

nói

trong phạm vi thành phố này có nhiều trường đại học, học sinh cũng nhiều, cũng có

ẩn

núp

không

ít người tài giỏi xuất sắc.

Chẳng qua là với hai người trước mặt này, những thứ nam thần học trưởng làm cho người ta thấy thèm thuồng kia cũng trở nên vô vị tẻ nhạt.

Bọn Tạ Tiểu Manh biết Chúc Vị Tân, bị Chúc Ương đem ra chơi đùa hai lần, nhưng

một

người khác cũng

không

biết.

Tiếp đó liền nhìn thấy Chúc Ương trực tiếp

đi

tới, kéo người đẹp trai xa lạ kia tới, kéo



anh

xuống hôn

một

cái.

Chung quanh kích động hô lên, thậm chí rất nhiều người vội vàng lấy điện thoại di động ra chụp hình, có thể thấy được

một

lát diễn đàn sắp nổ tung.

Chúc Ương làm tiêu điểm của trường học, nên đề tài về chuyện

yêu

đương nhất định bị người ta tò mò, huống chi này còn xuất

hiện

một

người đẹp trai

không

biết từ đâu đến.

Ngoại hình hai người đều là cực kỳ hơn người, chỉ là nhìn thôi cũng

đã

mắt, huống chi bên cạnh còn có

một

thiếu niên đẹp trai có vẻ mặt khinh bỉ.

Bắt đầu liền suy diễn ra đủ loại kịch bản.

Người trong cuộc cũng mặc kệ những thứ này, Chúc Vị Tân thúc giục: "Còn

không

lên xe?"

Trong lòng lại khinh bỉ lòng mưu mô của Lộ Hưu Từ, người này biết chị của cậu rất thích khoe khoang, vốn là hai người cũng

đã

là cái loại thiếu

một

lớp giấy quan hệ có tái hợp hay

không

nửa thôi.

Người này cố ý đứng ở chỗ nhiều người như vậy, xung quanh phải có bao nhiêu



gái

nhìn thấy mà thèm?

Dựa vào lòng hư vinh và bá đạo độc chiếm của chị cậu, nếu có thể

không

có chỗ tốt

thì

tên cậu

sẽ

viết ngược lại.

Đúng như dự đoán, lần này hôn cũng hôn, danh phận cũng khôi phục, quanh

đi

quẩn lại vẫn là người này, suy nghĩ

một

chút liền giận dỗi.

Tạ Tiểu Manh cùng Lâm Xuyến

đi

theo Chúc Ương ra ngoài, mắt thấy kinh ngạc rất nhiều, lại

không

khỏi hâm mộ, sau đó rất có loại cảm giác phá tan được vấn đề chưa được giải quyết.

Ba năm qua Chúc Ương cũng

không

thiếu người theo đuổi,



chưa từng để ý tới ai, lúc trước thấy em trai của



còn đoán có phải tiêu chuẩn của người này quá cao hay

không, vào lúc này vừa nhìn,

thật

đúng là như thế.

Cũng đúng, nếu

đã

có vỏ xe đầy đủ này, sao có thể rung động với những người trong trường học được?

Hai người là cảm thấy

hiện

tại

đi

theo Chúc Ương có chút cản trở, nhưng so với

không

có mắt nhìn, Lâm Xuyến cảm thấy mạng mình vẫn quan trọng hơn, cũng lôi kéo

không

cho Tạ Tiểu Manh

đi.

Cho nên trong chiếc xe hai nam sinh đến đón Chúc Ương liền ngồi đầy xe.

Lộ Hưu Từ định mời Chúc Ương tới

một

nhà hàng có đánh giá

không

tệ mà

anh

đã

hẹn trước, vốn là muốn cùng

đi

ăn tối với Chúc Ương, thuận tiện

nói

chuyện tái hợp lại luôn.

Nhưng Chúc Vị Tân vô lại muốn làm kỳ đà cản mũi, còn gian xảo nhìn ra

anh

lái xe ra cửa chính là vì đến trường đón chị cậu, cứng rắn chen lên xe.

Đây là em vợ tương lai,

không

được đánh chết, Lộ Hưu Từ cảnh cáo chính mình như thế.

Sau đó thấy Chúc Ương có chuyện hẹn với hai



gái,

một

kỳ đà cản mũi cùng

một

đám cũng

không

có gì khác nhau rồi.

Vì vậy cuối cùng bữa ăn tối hai người liền biến thành liên hoan nhiều người.

Tạ Tiểu Manh cùng Lâm Xuyến thích đẹp trai, nhưng dưới da^ʍ uy của Chúc Ương cũng

không

dám chuyển ánh mắt

nói

giỡn với người của

cô, ngược lại có thể trêu chọc em trai của



vài câu.

Chẳng qua là em trai này

đang

dốc sức với làm phá rối,

không

rãnh để ý tới các

cô, cũng chỉ trò chuyện câu được câu

không

một

chút.

một

bữa cơm này,

không

khí cũng

nhẹ

nhàng.

Cơm nước xong

đã

sắp đến tám giờ, ba nữ sinh liền chuẩn bị xuất phát tới nhà trọ của Lâm Xuyến.

Chúc Vị Tân muốn

đi

cùng, nhưng Lộ Hưu Từ nhận được ám hiệu ngăn cản trước

một

bước,

nói

là trở về chuẩn bị nước nóng cho chị cậu trước.

Dính liếu tới người trong trò chơi kia,

thì

tương đương với tiếp xúc trước khi tiến vào thế giới kia,

một

mặt của cái thế giới này cũng

sẽ

chính thức dần dần bại lộ ở trước mắt.

Các loại chuyện cũng

sẽ

liên tiếp nối theo, loại

hiện

tượng này rất bình thường.

Về vấn đề tại sao vòng chơi thứ hai của Chúc Ương

không

có người chơi cao cấp nhưng lại có mức độ cao như vậy, Lộ Hưu Từ cũng

đã

giải thích với

cô.

Là bởi vì



liên tục nhận được đánh giá cao và đạo cụ kỹ năng, tuy

nói

vượt qua vòng chơi là trò tiêu chuẩn quan trọng để trò chơi phân biệt người chơi, nhưng năng lực của Chúc Ương

đã

vượt xa khỏi khái niệm người chơi mới trong trò chơi.



cũng

không

chứng thực chuyện này, Lộ Hưu Từ sợ rằng

không

qua mấy vòng nửa

thì



sẽ

từ vòng sơ cấp

đi

vào vòng trung cấp thậm chí là cao cấp.

Muốn để



trưởng thành

thì

cần ít hơn nhiều so với người bình thường, thậm chí

hiện

tại Lộ Hưu Từ

đã

không

dám

nói

cho



biết quá nhiều mấy thứ tiện lợi trong trò chơi.

Bởi vì phần nhận biết này cũng

sẽ

trở thành tiêu chuẩn đánh giá của trò chơi, cho nên

trên

thực tế

thì

thử thách cũng

không

hẳn

không

phải là cơ hội tốt để tích lũy kinh nghiệm.

Lâm Xuyến cũng

không

phải người vùng khác, nhưng sau khi lên đại học



ta cũng kiếm cớ dọn ra ngoài ở.

Trong nhà sắp xếp cho



ta

một

căn nhà trọ hạng sang, bọn Chúc Ương cũng hay tới chơi đùa, là Lâm Xuyến tự trang trí nhà theo phong cách Bắc Âu tươi mát, cũng

không

tệ.

Lâm Xuyến mở cửa, Chúc Ương vừa mới

đi

vào quả nhiên cũng cảm giác được loại lạnh lẻo đặc biệt đó, xem ra Lâm Xuyến

không

phải là nghi thần nghi quỷ,

thật

sự

là nơi này có vấn đề.

Lâm Xuyến

đi

vào liền tìm áo khoác mặc vào,

nói



chuyện

đã

xảy ra với Chúc Ương.

thì

ra là Lâm Xuyến có sở thích nghe chương trình phát thanh

trên

radio, 9 giờ tối mỗi ngày

sẽ

bắt đầu kênh tình cảm mà



ta thích.

Chỉ cần



ta ở nhà, đến giờ

sẽ

kiên trì mở máy radio nghe.

Vào ba bốn ngày trước, lúc



ta

đang

nghe radio, lúc bắt đầu

thì



gái

chủ trì bên trong dùng giọng cảm tính tao nhã kể chuyện tình cảm.

Kết quả đến nửa đường lại đột nhiên trở nên ngổn ngang, giọng

nói

chủ trì cũng thay đổi, còn kèm theo các loại nhục mạ, giống như là có người trong radio

đang

mắng



ta.

Lúc ấy Lâm Xuyến cho rằng bên đài phát thanh kia có vấn đề, làm những thính giả chân chính như



rất tức giận, người chuyên nghiệp làm tin tức cũng cảm thấy loại bại lộ này rất

không

có tố chất nghề nghiệp.

Vì vậy còn gọi điện thoại đến đài phát thanh tố cáo, sau đó đài phát thanh đáp lại là tình trạng của bọn họ vẫn rất bình thường, căn bản cũng

không

có tình huống người chủ trì mắng chữi nhục mạ thính giả.



ta vốn là

không

tin, liền vào diễn đàn người hâm mộ tiết mục viết bài về chuyện này, kết quả bị đám người chế giễu, những người nghe khác cũng bày tỏ

không

chuyện như



ta

nói, còn kể sơ lược chuyện xưa trong đài phát thanh lại

một

lần nửa.

Lâm Xuyến mới ý thức được có chút kỳ lạ, kết quả ngày thứ hai nghe đài, nhục mạ bên trong càng nghiêm trọng hơn, giọng

nói

cũng càng ngày càng



ràng.

Đến ngày thứ ba, từ máy radio lại trực tiếp chỉ thẳng tên họ



ta ra mà mắng, các loại nhục mạ khó nghe, còn dính đến chút tin tức riêng tư của



ta.

Lâm Xuyến muốn tắt máy radio, nhưng phát

hiện

từ đầu tới cuối đầu cắm nguồn điện của máy radio cũng

không

có cắm điện.

Đúng rồi, buổi tối ngày thứ nhất



ta cảm thấy

không

ổn

đã

rút đầu cắm máy radio ra ổ cắm điện.

sự

phát

hiện

này khiến cho Lâm Xuyên

đang

sợ gần chết càng sụp đổ hơn, hơn nửa đêm chạy ra khỏi nhà tới khách sạn hoảng loạng gắng gượng qua

một

đêm.

Nhưng cũng may so với Chu Lệ Na

thì



ta vẫn có ích hơn, có sợ hơn nửa



ta cũng cắt tỉa lời mắng chữi của đối phương trong máy radio.

Kết quả phát

hiện

cái loại châm chích đó có cảm giác ghen tỵ rất mạnh, phần lớn hướng nhục mạ cũng là liên quan tới tình cảm con người, thậm chí nhạy bén nắm bắt được

một

mấu chốt.

Đó chính là câu chuyện tình cảm về bỏ xe phòng hờ mà



ta sử dụng,

nói

về học trưởng Trình (có tình cảm mập mờ với Lâm Xuyến), hơn nữa là dùng góc độ của học trưởng Trình tố cáo



ta lẳиɠ ɭơ ong bướm.

Ngày hôm sau Lâm Xuyến tới trường học điều tra tìm

một

ít tài liệu, lập tức tìm ra được tin tức tháng trước có

một

nữ sinh đến thực tập kết quả bị tai nạn xe chết.

Nữ sinh kia là cùng khoa với bọn họ, còn từng có mấy lần xuất

hiện

cùng



ta, ở các loại hoạt động đều là bộ dáng lúng túng ánh mắt

thì

nhìn học trưởng Trình.

Dựa vào tâm tư và thủ đoạn cao siêu của con

nhỏ

Lâm Xuyến này, nữ sinh bình thường còn có hi vọng muốn theo đuổi người mà



ta vừa ý sao?

Bản thân học trưởng Trình cũng

không

phải lài loại người có thể nhìn thấy lớp da thưởng thức tâm hồn, đương nhiên cũng

không

có ấn tượng gì với nữ sinh kia.

Chẳng qua là nữ sinh này xem Lâm Xuyến là kẻ thù từ

một

phía, chấp niệm lớn nhất khi còn sống chính là học trưởng Trình bị dáng vẻ tâm cơ này hấp dẫn, mong đợi ngày nào đó

thì

lớp che giấu của



ta

sẽ

bị xé rách, sau khi chết

không

còn cố kỵ, người đầu tiên tìm đến đương nhiên là Lâm Xuyến.

Chúc Ương ngồi

trên

ghế sa lon, ăn đồ ăn vặt nghe Lâm Xuyến kể xong chuyện này, sau đó buông tay: "Cứ như vậy?"

“Hả?" Lâm Xuyến ngu ngơ cho rằng mình

sẽ

nhận được an ủi: "Đúng, Đúng vậy!"

"Cậu cũng thấy đấy, căn bản là người nữ quỷ kia nhắm vào mình, nếu cẩn thận

không

trêu chọc tới, còn có thể tìm người mời

đi, nhưng mình nghe

nói

loại quỷ ôm lấy chấp niệm chính là phiền toái nhất." Lâm Xuyến khóc ròng

nói,



ràng là

đã

vì chuyện này

đi

tìm người.

Chúc Ương chậc

một

tiếng: "Khóc cái gì mà khóc? Nhìn



xem, sợ đến như thế."

"Mình mặc kệ con nữ quỷ kia có chấp niệm như thế nào, tôi

đang

hỏi

cô."

"cô

chính là con mèo chính tay tôi kéo vào hội chị em, mặc dù kéo vào liền hối hận, nhưng tốt xấu gì



cũng phù hợp điều kiện

trên

lý thuyết. Trước kia



dã tâm bừng bừng nhìn chằm chằm vị trí của tôi, tuy

nói

không

biết tự lượng sức mình, nhưng phần này tư tưởng mạnh dạn này cùng sức mạnh liều lĩnh chính là thứ tôi thưởng thức."

"Người nữ quỷ kia, khi còn sống ở trước mặt



thì

cái rắm cũng

không

dám thả ra, thậm chí



cũng

sẽ

không

chủ động nhớ tới



ta, còn phải dựa vào điều tra danh sách mới biết đối phương

đã

là người chết,



lại

nói

với tôi là



sợ



ta sao?"

"Người có mục tiêu xông tới vị trí của tôi như





nói

sợ



ta sao?



đem vị trí của tôi đặt ở đâu?"

Lâm Xuyến ngu nguội: "Nhưng, nhưng



ta là quỷ -- "

nói



nói

như vậy, nhưng trong lòng giống như lại cảm thấy Chúc Ương

nói

có đạo lý.

Chúc Ương

không

nhịn được khoát tay áo

một

cái: "Được thôi, trước kia tôi chỉ biết là



ngu xuẩn, hôm nay



lại làm tôi thấy được

sự

bất lực của

cô."

Nhìn đồng hồ: "Đến đây

đi, vào lúc này cũng đến giờ rồi, mở máy radio ra, tôi chỉ dạy

một

lần, lần sau đừng để tôi gặp phải bộ dạng sợ hãi chút chuyện đánh rắm này, còn tiếp tục kéo phong cách của hội chị em xuống thấp, liền đuổi các người ra ngoài."

Lâm Xuyến cùng Tạ Tiểu Manh co rụt cổ lại, Tạ Tiểu Manh trợn mắt nhìn Lâm Xuyến

một

cái -- đều là do



ta liên lụy.

Lâm Xuyến cũng

không

quản



ta, run rẩy mở máy radio ra.

Vừa đúng lúc tiết mục

âm

nhạc mở đầu xong, giọng nữ ưu nhã gợi cảm của người chủ trì chậm rãi vang lên.

Liên tiếp từ lời dạo đầu đến các loại chuyện cười của người chủ trì, đến đoạn đọc chuyện xưa --

"Người nhà Tiểu Dao rất thương



ấy, nhưng cá tính



ấy lầm lì, từ trước tới giờ đều lui tới

một

mình. Sau khi tốt nghiệp đại học -- "

Chuyện xưa là

một

linh hồn



đơn ở thành phố

đã

làm thế nào biết được tình

yêu, theo giọng

nói

nhẹ

nhàng chậm chạp của người chủ trì, rủ rỉ

nói

tới.

Chuyện xưa kể được mấy phút, nhân vật nam nữ chính

đã

gặp nhau, nảy sinh tình cảm với nhau, nữ chính có tính cách hướng nội



độc mới xuất

hiện

trong xã hội, nam chính là người chủ trì tin tức thành đạt đẹp trai.

Sau đó tình tiết

đi

tới lúc nam nữ chính còn chưa đột phá phần mập mờ,

một

người nữ chỉ trì xinh đẹp khác

đi

tới công tác ở công ty bọn họ, bày ra các loại tình cảm nóng bỏng theo đuổi nam chính.

"cô

Lâm cao gầy trắng nõn, xinh đẹp bay bổng,



ấy có rất nhiều người theo đuổi, nhưng



ấy -- nhưng



ấy chính là

một

người hèn hạ!"

Nội dung vốn nên là "Nhưng sắc mặt



ấy

không

chút thay đổi", nhưng sau khi mấy chữ "nhưng



ấy" xuất

hiện, đột nhiên giọng

nói

trong máy radio trở nên bén nhọn châm chọc, giọng của người nữ chủ trì cũng

không

còn tồn tại, loại đứt đoạn mãnh liệt này chênh lệch như mực nước sông và mặt biển, khiến cho Lâm Xuyến và Tạ Tiểu Manh có chuẩn bị trước cũng bị sợ hết hồn.

không

khí của cả nhà trọ chuyển tiếp đột ngột, giọng

nói

trong máy radio vẫn còn tiếp tục --

"Người hèn hạ kia dạo quanh giữa mấy người đàn ông,



ta dùng sắc đẹp và thủ đoạn của mình dạo quanh giữa mấy người đàn ông, nhưng



ta biết mình cùng những người đàn ông này

không

có kết quả gì,



ta chỉ là vui đùa

một

chút, đồng thời chờ đợi mục tiêu thích hợp hơn."

"Cuối tuần



ta

nói

với học trưởng Trình ngưỡng mộ muốn tới tham quan đài truyền hình, ha ha! Kết quả tham quan đến ngoài quán rượu, cái gọi là "tham quan" của



ta chính là để cho

một

người đàn ông khác thưởng thức dáng người giống như cɧó ©áϊ của



ta ở

trên

giường, ha ha ha Lâm Xuyến, lúc mày

nói

chuyện với học trưởng Trình,

anh

ấy có thể ngửi được mùi tanh hôi thuộc về người đàn ông khác ở trong miệng mày

không?"

Lời này, có thể

nói

là vô cùng khó nghe rồi.

Lâm Xuyến liền nóng nảy,



ta vội vàng giải thích với Chúc Ương: "cô

ta

nói

láo, lần đó

đi

tham quan đài truyền hình chạm mặt người trong tiệc đính hôn của thân thích trong nhà mình."

"Bọn họ bao tiệc ở khách sạn, ra ngoài cùng với mình là nam sinh thân thích nhà mình."

Chúc Ương lắc đầu

một

cái, dùng dáng vẻ khó tin khinh bỉ nhìn



ta: "cô

nói

cái này với tôi làm gì?"

“Hả?" Lâm Xuyến ngu ngơ, tìm



tới chính là giúp

một

tay đó?

Chúc Ương

nói

: "Người chuyên biệt như



đừng

nói

với tôi với loại trình độ này mà

không

mắng chữi thắng được đó,



chính là á quân tranh cãi trong hội chị em đó."

Dĩ nhiên quán quân là Chúc Ương.

Chúc Ương chỉ chỉ máy radio: "cô

chưa từng nghe thấy loại bới móc thấp kém như vậy sao? Lúc đó



làm sao để mắng người đến khóc?

hiện

tại có cái gì khác nhau sao? Là quỷ

thì

miệng



liền bị cưa

đi

rồi hả?"

"Còn "cô

ta

nói

láo!" Chúc Ương làm ra

một

bộ dạng quái dị, giễu cợt

nói: "cô

chính là loại trình độ này sao?"

Tiếp đó liền đẩy Lâm Xuyến tới trước mặt máy radio, chỉ vào máy radio

nói

: "Mắng!

không

mắng thắng

không

cho phép ngừng."

Cả người Lâm Xuyến đều là mơ màng,



ta cũng chưa từng nghe

nói

có thao tác mắng nhau với quỷ.

Chúc Ương tới nơi này, là vì giúp



ta đối phó quỷ đúng

không?



ta biết bên trong máy radio chính là quỷ lại bị hù đến cả người phát run

không

biết làm sao.

Nhưng vào lúc này có Chúc Ương cùng Tạ Tiểu Manh ở chỗ này, tốt xấu gì cũng liều lĩnh táo bạo, tĩnh táo suy nghĩ

một

chút lần trước Chúc Ương làm thế nào hại chết nữ quỷ.

Được, hình như đúng là vừa bắt đầu

thì

người này liền phê bình rối loạn

một

phen, hơn nữa chính



ta là

một

trong những người thao tác quan trọng.

Nghĩ đến đây, hơi thở Lâm Xuyến liền nén lại, thân thể cũng

không

run lên, đầu óc cũng



ràng, đầu lưỡi cũng linh hoạt.

Há mồm liền mắng về phía máy radio: "Mày cũng biết tao

nói

chuyện với học trưởng Trình, vậy khi còn sống mày

đã

nói

với

anh

ấy tổng cộng mấy chữ?"

Nghe câu này, tiếng nhục mạ trong máy radio liền cứng đờ.