Chương 3: Ngựa quen đường cũ

Từ sau ngày cố ý phô bày dáng người ở trước mặt người nào đó, Miêu Duyệt liền cảm thấy cái cô Aplpha kia có ý tứ, khi rảnh rỗi thế nhưng lại nhớ đến khuôn mặt quẫn bách của người nọ.

“Uông….Tinh…..Tinh… này là tên của ai vậy? Dễ thương như vậy?” Nhân viên tiểu Đinh từ phía sau bước đến bên cạnh nhìn tấm thẻ tên trên tay Miêu Duyệt, cô thật sự muốn xem xem người làm cho bà chủ không thích cười bây giờ lại thỉnh thoảng cười thẹn thùng là thần thánh phương nào.

Miêu Duyệt nghe được lời trêu ghẹo của tiểu Đinh, tay khẽ dừng, ngừng lại động tác muốn đem tấm thẻ cất đi, cười nói: “Em cũng cảm thấy cái tên này dễ thương đúng không?”

Miêu Duyệt bày ra bộ dáng lão luyện già đời, động tác nhỏ đó tự nhiên bị tiểu Đinh phát hiện, cô cố rướn cổ ngước nhìn tấm thẻ, Miêu Duyệt dứt khoát đưa tấm thẻ cho cô.

“Là cô ấy?!” Tiểu Đinh cầm lấy tấm thẻ tên không lớn, đôi mắt toàn thân đều sáng lên : “Không nghĩ tới bộ dáng cô ấy khá là xinh đẹp, mắt to tròn lấp lánh, nếu không…. bà chủ chị thu về hậu cung đi~”

“Xùy…..em đang nói cái gì vậy?” Miêu Duyệt lại lần nữa nhìn vào tấm thẻ, “Em cũng không nhìn xem người ta nhỏ bao nhiêu, vừa nhìn là biết giống như mười mấy tuổi.”

“Mười mấy tuổi thì làm sao? Chính là ngự tỷ O kết hợp với chó sói A mới được ưa chuộng, mô típ yêu đang phổ biến trong các phim thần tượng đó chị biết không? Chính là nữ nữ phối hợp, niên hạ công, thơm chết đi được! Huống hồ chị cũng không lớn hơn cô ấy bao nhiêu đâu? Nhiều nhất là 8,9 tuổi thôi.”

“8,9 tuổi mà còn không lớn hả? Em bớt nghĩ mấy cái linh tinh đi.” Đang nói, Miêu Duyệt lấy lại ảnh chụp trong tay tiểu Đinh, kẹp vào trong cuốn sổ ghi chép trên quầy, nói: "Đây là thẻ thực tập của cô ấy, lần trước đánh rơi ở đây, cũng không biết cô ấy còn cần nữa không, chờ lần sau cô ấy quay lại thì trả lại cho cô ấy vậy.”

Tiều Đinh vẫn chưa từ bỏ ý định, trơ mắt nhìn Miêu Duyệt lấy lại tấm thẻ, miệng nói: “Chị không cần thì cho em đi, em đi trả cho cô ấy, thuận tiện biết mặt cô ấy, lỡ may chị thích nữ beta thì sao, đúng không. Hơn nữa, em không sợ trâu già gặm cỏ non, người trẻ tuổi này nơi đó khẳng định là rất tuyệt! Chỉ cần chịu khó dạy dỗ sẽ làm cả người dục tiên dục tử ~woa~”

Tiểu Đinh vẫn còn đang nằm mộng xuân, Miêu Duyệt lại không thể khống chế mà nhớ tới thân hình gầy yếu của Alpha ngày đó.

Sẽ rất tuyệt? Gầy như vậy chắc sẽ không quá lợi hại đâu, ít nhất dụng cụ có thể sẽ không ưu việt.

Tuy rằng trong lòng Miêu Duyệt chắc chắn người kia sẽ xuất hiện, chỉ là chờ mãi chờ mãi vẫn chưa thấy người tới, thật vất vả đợi đến thứ ba, đã sắp 9 giờ mà người nọ vẫn chưa thấy bóng dáng.

Có phải hay không….. ngày hôm đó dọa cô ấy sợ rồi…..

Miêu Duyệt lại nghĩ tới ngày đó mình cố ý nhếch mông lên cùng với ánh mắt không biết nhìn đi đâu bèn nhìn xuống giày của cô ấy, liền khẽ cười.

“Bà chủ, hôm nay ăn mặc gợi cảm quá nha~” một giọng nam quen thuộc vang lên.

Miêu Duyệt ngồi trong quầy, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng, người ở bên ngoài làm sao có thể nhìn thấy cô mặc cái gì đâu, nghe được lời này, Miêu Duyệt đều không cần phân biệt đó là thanh âm của ai, liền khẳng định là hắn, đứng lên cười nói: “Ông chủ Trương, ngài đã tới rồi? Đã lâu không thấy ngài tới, còn sợ có phải là đã quên “trong anh có em” rồi không?”

Người được gọi là ông chủ Trương cười hắc hắc, ghé vào quầy nói: “Không phải là đã tới rồi sao? Quên ai đi nữa cũng không thể quên chị Miêu của chúng ta được.”

“Kia, vẫn như cũ chứ ?”

“Vẫn như cũ đi, phòng Mỹ Mỹ có người không?”

“Không có ai, gần đây kinh doanh không tốt, tôi vừa quét dọn sạch sẽ phòng Mỹ Mỹ rồi, ông chủ Trương ngài yên tâm.” Không chờ Miêu Duyệt nói chuyện, tiểu Đinh vừa mới quét dọn xong ở một bên đi ra, nói với người đàn ông mặc tây trang.

“Vậy được, đưa tôi đi phòng Mỹ Mỹ, sau đó chuẩn bị cho tôi thêm 2 cái áo mưa.” Nói xong, còn mang theo vẻ mặt khoe khoang nhìn về phía Miêu Duyệt.

Miêu Duyệt đáp lại hắn một nụ cười xấu hổ nhưng không mất lễ phép.

“Được ạ ~” tiểu Đinh rất là nhiệt tình, bởi vì cô biết bà chủ của cô đối với người này cũng không quan tâm, tuy rằng Alpha đến của hàng búp bê so với những Alpha trực tiếp đi phố đèn đỏ có chút tốt hơn, nhưng ông chủ Trương này phần lớn thời gian đều lưu luyến ở trung tâm tắm rửa cách vách, còn có hoa danh bên ngoài. Ngẫu nhiên tới nơi này quảng cáo rùm beng bản thân là một Alpha tốt, còn ba lần bốn lượt khıêυ khí©h Miêu Duyệt rõ ràng là ý của túy ông không phải ở rượu.

Chờ đến lúc ông chủ Trương đi vào phòng, tiểu Đinh ở bên ngoài phỉ nhổ một hồi, giương miệng hùng hùng hổ hổ nhưng lại không phát ra âm thanh.

Miêu Duyệt nhìn loạt biểu tình của cô, phe phẩy cười cười. Có một nhân viên biết suy nghĩ cho mình như vậy cũng là một chuyện tốt. Cô vừa đem sổ sách ghi chép lại, liền nghe thấy tiếng cửa kiếng đang đóng ở ngoài sảnh vang lên tiếng mở cửa.

Omega dừng lại tay đang đánh chữ, nhìn qua, đang chuẩn bị nói ra mấy câu tiếng hoa “hoan nghênh” vẫn thường nói, liền nhìn thấy cái người Uông Tinh Tinh Alpha ngựa quen đường cũ mà ngồi ở sô pha màu đen, giống như thường lệ, không nói một lời. Chỉ là lần này ngoại trừ liếc nhìn bảng giá và giày trên chân, ánh mắt Uông Tinh Tinh còn quét qua thời gian trên tường vài lần.