Chương 2: Tuyệt đối không thừa nhận bộ dáng Alpha xinh đẹp

“Cho nên, em thật sự quyết định như vậy?”Cao đẳng nghề khoa học kỹ thuật Xán Giang, trong tòa nhà văn phòng có chút cũ kỹ, bóng dáng Uông Tinh Tinh thon gầy cầm một xấp hồ sơ đứng trước mặt người đàn ông trung niên mặt đầy râu, người đàn ông nhìn quét mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, sau khi nhìn thấy đôi giày cô mang trên chân, liền cầm lấy hồ sơ của cô.

“Vâng, quyết định rồi ạ.” Thanh âm của Alpha không lớn, nhưng thật kiên định.

Cao đẳng nghề khoa học kỹ thuật Xán Giang cũng không phải trường học chính quy, quá trình thôi học thầy giáo chỉ nhiều chuyện hỏi hai câu, sau khi Uông Tinh Tinh trả lời xác định thầy giáo cũng không quan tâm, lấy ra một chùm chìa khóa trên thắt lưng bên trái cạp quần, híp mắt chọn vài lần mới chọn ra được cái chìa khóa rỉ sét.

Mở cửa thế nhưng rất dễ dàng, thầy giáo không cho Uông Tinh Tinh đi vào, có lẽ sợ cô nhìn thấy cảnh tượng lôi thôi bên trong, để cửa khép hờ, vài phút sau đi ra cầm theo một xấp hồ sơ.

“Đây, em cầm lấy, đừng để lung tung. Thủ tục xem như xong xuôi rồi, chiều nay em về ký túc xá dọn ra ngoài đi, không phải sinh viên của trường thì không được ở lại.” Thầy giáo đem xấp hồ sơ ném tới trước mặt Uông Tinh Tinh, nét mặt châm chọc để lại mấy câu, sau đó vênh váo tự đắc rời đi.

Nhìn giấy tờ rơi đầy trên mặt đất, ánh mắt Uông Tinh Tinh ảm đạm, ngồi xổm xuống nhặt từng trang giấy sau đó sắp xếp lại, để vào vali hành lý của cô ở chỗ lối rẽ, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài sân trường.

Uông Tinh Tinh từ nhỏ là một cô nhi, không cha không mẹ, không nơi nương tựa, lớn lên dựa vào sự giúp đỡ của hàng xóm và bạn bè trong khu phố, tuy rằng cơ thể không đủ dinh dưỡng, nhưng nhờ gen di truyền nên cô cũng cao tới 1m73.

Khi còn nhỏ thiếu ăn thiếu mặc, những khoản cứu trợ đó miễn cưỡng giúp cô trong thời gian đi học được ăn no mặc ấm. Nhưng độ tuổi tăng dần lên, bản thân là một Alpha, lượng cơm ăn cũng ngày càng nhiều, đặc biệt là Uông Tinh Tinh còn có chút kỳ quái, trong khi đàn ông Alpha chỉ ăn hai ba chén cơm, mà lúc cô mười mấy tuổi có thể ăn bốn chén…..

Khoản tiền cứu trợ một năm đều bị cô ăn hết sạch trong vòng chưa tới nửa năm, bất đắc dĩ cô đành phải đi ra ngoài làm công.

Chưa thành niên, gầy yếu, hướng nội, hơn nữa lại một thân một mình không có hậu thuẫn, đủ loại điều kiện tổ hợp lại một chỗ, Uông Tinh Tinh chỉ có thể làm những công việc lương thấp không có ai làm. Còn luôn bị nhục mạ chèn ép, thậm chí còn bị cắt xén tiền lương.

Hai tháng trước thật vất vả mới tìm được công việc làm nhân viên phục vụ trong quán mỳ, nhưng do cô ăn quá nhiều nên chủ quán đã thu hồi quyết định bao ăn. Mì sợi trong quán bán cũng không đắt, nhưng là ăn một bát mì đơn giản cũng mất mười tệ, Uông Tinh Tinh một lần ăn ít nhất là hai bát, nếu như đói bụng có thể ăn hẳn ba bát. Một ngày làm việc được 50 tệ căn bản không đủ cô ăn một ngày ba bữa, hơn nữa cao đẳng nghề khoa học kỹ thuật Xán Giang lại thu đủ loại học phí, Uông Tinh Tinh cảm thấy mình lựa chọn đi học là một quyết định sai lầm.

Cũng may giờ cô đã mười bảy tuổi, dáng dấp không tệ, tuy là ăn nhiều nhưng sức khỏe lại rất tốt ! Các tỷ tỷ Alpha trong ngõ đối với cô rất tốt, thấy cô sức khỏe tốt liền dắt cô đi phỏng vấn ở công ty chuyển phát nhanh. Giao hàng chuyển phát nhanh không yêu cầu quá cao, chỉ cần biết lái xe và tay chân nhanh nhẹn là được, vì thế Uông Tinh Tinh vinh dự trở thành em gái chuyển phát nhanh của khu Giang Bắc.

Tuy là thực tập sinh, nhưng lương một ngày cũng được 120 tệ, tùy tiện ăn bánh bao cũng đủ no rồi, nhưng mà như vậy thì thời gian đi học không được bảo đảm, Uông Tinh Tinh suy nghĩ mấy ngày, bèn lựa chọn thôi học.

Một người ngay cả cơm còn không đủ ăn, lấy tư cách gì mà đi học?

Cùng ngày thôi học, Uông Tinh làm ổ trên chiếc thảm hoa nhỏ khóc nức nở. Tuy rằng cô tự ám chỉ bản thân như vậy, nhưng là ước mơ được đi học chưa bao giờ từ bỏ.

Cô gần tới tuổi thành niên, đồng nghiệp làm chung phần lớn đều là alpha, hơn nữa con trai lại nhiều, không ngừng bàn tán về những cậu chuyện hài thô tục, cho dù cô không muốn nghe nhưng cũng không tránh được bị ảnh hưởng. Một người chưa được giáo dục giới tính như cô cũng dần dần thức tỉnh, đặc biệt là thứ đồ ở bên dưới kia ngày càng có cảm giác không giống nhau.

“Cửa hàng tính thú trong anh có em” là Uông Tinh Tinh trong lúc vô tình phát hiện ra, nghe đồng nghiệp nhắc qua, cô vĩnh viễn nhớ được ánh mắt đầy thỏa mãn của đồng nghiệp nam ngày đó.

“Trong anh có em thật sự quá sung sướиɠ! Giá cả hợp lý không nói, còn hợp pháp không bị bị bắt, hơn nữa còn rất sạch sẽ không sợ bị nhiễm bệnh, quan trọng nhất chính là bà chủ ở đó quá đẹp! Chỉ nhìn cô ấy thôi là muốn bắn ra.”

Ban đầu Uông Tinh Tinh còn tưởng anh ta đang nói đến là dạng Omega ăn mặc hở hang trang điểm lòe loẹt đứng vẫy khách qua lại trên đường, đối với cách nói hợp pháp không bị bắt này cô cũng chỉ cho rằng bà chủ ở đó có chỗ dựa có phương pháp mà thôi, cho đến một lần cùng đồng nghiệp đi giao hàng qua cửa hàng kia, cô mới biết được rằng mình hiểu sai rồi.

So với cô tưởng tượng hoàn toàn không giống nhau, “trong anh có em” chủ yếu lấy phong cách trang trí trang nhã là chinh, tuy rằng không thể thiếu một vài đồ trang trí sắc tình, nhưng cũng không làm cho người khác cảm thấy không thoải mái.

Vô tình cô liền đi vào.

Nhân lúc vừa rồi là thời gian ăn cơm chiều, người không nhiều lắm, trong cửa tiệm hoàn toàn an tĩnh, có vài phòng nhỏ đang đóng cửa, lộ ra một ít hơi thở bất thường, Uông Tinh Tinh nhanh chóng dời ánh mắt sang chỗ khác.

Ở giữa sảnh không có người, Alpha đứng tại chỗ nhìn bức tường treo đầy đồ dùng tình thú, mặt bỗng nhiên đỏ bừng, cả người không biết phải làm sao, lại trong lúc vô tình nhìn thấy bảng giá trên tường.

Thì ra là làm cái này, khó trách các cô ấy nói là hợp pháp.

Không biết làm sao mà sau khi Uông Tinh Tình nhìn thấy bảng giá liền thở phào một hơi, cảm giác cả người giống như được thả lỏng.

Chỉ là giá cả một búp bê người lớn trong phòng phổ thông vậy mà 588 tệ, rẻ chỗ nào? Xem ra đồng nghiệp chuyển chính thức lương không thấp nha.

"Xin chào! Xin hỏi có yêu cầu gì không?"

Một giọng nữ truyền đến, Uông Tinh Tinh theo bản năng quay sang nhìn, màu đỏ trên mặt vừa dịu đi liền nháy mắt bùng lên.

Omega mặc váy ren bó sát người, cho dù ánh sáng ở hành lang có chút mờ, Uông Tinh Tinh cũng có thể nhìn ra phần eo của cô gái lộ ra da thịt trắng nõn, còn trắng hơn cả tuyết, toàn bộ vòng eo dùng một tay cũng có thể ôm hết.

“Này?” Cô gái lại lần nữa mở miệng, có chút nghi hoặc nhìn về phía Uông Tinh Tinh, chưa kịp nói thêm gì, liền nhìn thấy Alpha kia tông cửa chạy ra ngoài.

Từ đó về sau, mỗi tối thứ ba Uông Tinh Tinh đều có mặt ở “trong anh có em”, có khi sẽ đến hơi trễ, nhưng là chưa từng vắng mặt, lúc đầu cô còn có chút thẹn thùng, nhưng sau khi nhân viên phục vụ hỏi cô hai lần đều không nhận được câu trả lời cũng liền mặc kệ cô.

Có lẽ chỉ là đến xem thử? Cũng là khách hàng tiềm ẩn, không phạm tội thì cũng mặc kệ đi. Miêu Duyệt tự nhủ trong lòng, cô tuyệt đối không thừa nhận là thấy bộ dáng Alpha xinh đẹp nên không đuổi cô ấy đi đâu, tuyệt đối sẽ không thừa nhận.