Chương 4: Hoan nghênh

Tầm mắt cô nhìn qua, giờ đã là 9 giờ. Miêu Duyệt có chút kinh ngạc, bởi vì thứ ba mọi khi, giờ nãy cô đã rời đi rồi, nhưng hôm nay lại khoan thai tới muộn.

Không có lập trường gì để đi hỏi có chuyện gì, Miêu Duyệt vẫn như mọi khi đi qua đi lại làm việc của mình, không có cùng cô giao tiếp.

Trong lúc nhất thời, không khí có chút an tĩnh.

Uông Tinh Tinh cắn môi, tranh thủ Omega đang tập trung nhìn vào máy tính, ánh mắt liền không kiêng dè quan sát Miêu Duyệt.

Cô dường như….. càng đẹp hơn, khí sắc hôm nay tốt hơn hôm qua một chút, chỉ là cười với nam Alpha nhìn qua sao lại có chút chói mắt?

Kỳ thực bình thường Uông Tinh Tinh cũng thích đọc sách, nhưng là đối mặt với Omega có hảo cảm tốt thì lời tán dương lại vô cùng dễ hiểu, nhưng mà cũng không sao, dù sao cô ấy cũng không biết.

Theo bản năng, Uông Tinh Tinh đem người bọn cô liệt vào danh sách người không thể có nhiều chuyện xưa, bèo nước gặp nhau có lẽ là duyên phận lớn nhất giữa hai người.

Ngồi có chút nhàm chán, Uông Tinh Tinh lấy ra điện thoài smart phone mình mới mua, mấy trăm tệ một cái, tốc độ rất chậm, nhưng ít ra có còn hơn không, bây giờ gửi chuyển phát nhanh mà không có thứ này thì rất khó làm việc, quá nhiều thứ cần đến nó rồi.

Miêu Duyệt xem một chút muốn lên mạng nhập hàng, cảm giác được có ánh sáng chiếu qua mình, giương mắt nhìn qua, phát hiện Alpha đang cầm một đồ vật bằng kim loại vừa chiếu qua.

Một lúc sau, Miêu Duyệt cũng không nhìn qua xem cái người tên Uông Tinh Tinh Alpha kia chơi cái gì, còn nghĩ rằng cô là một người nhàm chán vô vị, bây giờ thấy cô ấy lấy điện thoại di động ra còn có chút ngạc nhiên, lấy danh nghĩa làm việc, ở ngoài sảnh lúc ẩn lúc hiện, làm cho người đang chơi game tiêu diệt ngôi sao không biết nên nhìn đùi của cô hay nhìn các vì sao.

Cuối cùng, sau khi bị chết ở level 2, điện thoại cũng nhắc nhở sắp hết pin, chuông báo của điện thoại San Zhai có chút lớn, Uông Tinh Tinh tắt màn hình điện thoại, lúng túng nhét vào túi quần, liền nhìn thấy đôi chân trắng như bạch ngọc đứng trước mặt mình.

Uông Tinh Tinh nuốt nước miếng, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn người đang nhìn xuống mình, có chút sợ sệt : “Sao…..làm sao vậy?”

Đây là lần đầu tiên Miêu Duyệt nghe được giọng nói của cô, cùng với vẻ ngoài nam tính có chút không giống, giọng nói thanh thoát mang theo một chút nũng nịu của con gái, phù hợp với đôi mắt to ngây thơ của cô, lại có phần xinh đẹp. Miêu Duyệt kiềm chế để không buột miệng khen cô, lấy tấm thẻ ở túi sau mông ra, đưa cho Alpha, nói: "Đây là của em phải không, lần trước làm rơi ở đây.”

Uông Tinh Tinh có chút ngây ngốc, nhận lấy tấm thẻ xong ngập ngừng một lát mới nói: "Dạ, cám…ơn.”

Thật ra tấm thẻ này cũng không dùng đến, quản lý ở trung tâm chuyển phát nhanh cũng không quá nghiệm khắc, Uông Tinh Tinh không cần thẻ cũng có thể đi làm, huống hồ hai ngày trước cô đã chuyển lên chính thức, tấm thẻ thực tập này cũng không dùng đến nữa, chỉ là cô không ngờ rằng thẻ tên lại rơi ở “trong anh có em”, còn bị bà chủ ở đây nhặt được.

Uông Tinh Tinh không biết phải nói tiếp như thế nào, nhận lấy tấm thẻ xong liền không biết làm sao, lại cảm thấy mình ngồi thì không hay, liền vội vàng đứng lên.

Trong đầu không suy nghĩ nhiều, cũng không chú ý tới bà chủ đang đúng cách mình rất gần, sau khi đứng lên mới phát hiện cơ thể của mình và Omega dán sát vào nhau. Điều hòa đang mở trong đại sảnh cũng truyền đến nhiệt độ, mùi hương thuộc về Omega kí©h thí©ɧ tới mũi của Uông Tinh Tinh, cô vội vàng lui về phía sau, cẳng chân lại đυ.ng vào chân sô pha, cả người ngã về phía sau, cánh tay vô tính nắm lấy người phía trước.

Miêu Duyệt không ngờ có cô có phản ứng lớn như vậy, không kịp phòng ngừa bị bắt lấy cánh tay, cơ thể theo quán tính, bị quăng ngã xuống dưới, Uông Tinh Tinh mắt mở to một cách vô tội, ở thời điểm cuối cùng, cơ thể Miêu Duyệt hơi dịch xuống dưới, mới không tạo thành thảm mũi đập vào răng.

Nhưng mà như bây giờ cũng không tốt lắm, Miêu Duyệt đè lên người Uông Tinh Tinh, cánh tay còn bị cô ấy nắm lấy, Omega cảm giác được lòng bàn tay cô có chút ướŧ áŧ.

Nếu là lúc trước có người làm chiêu trò này để hấp dẫn sự chú ý của Miêu Duyệt, có thể cô sẽ dùng khả năng tự vệ của mình đánh cho đối phương răng rơi đầy đất, nhưng hôm nay cô không làm vậy, Omega chôn mặt ở cổ Alpha, ngực còn đè lên ngực cô, hai đỉnh núi chạm vào nhau đủ làm cho lòng người nhộn nhạo, càng quá đáng hơn là, hôm nay Uông Tinh Tinh cũng mặc quần short, da thịt trên chân hai người không hề cách trở mà dán lên nhau, vậy mà làm gợi lên làn sóng nhè nhẹ.

Miêu Duyệt cố ý cọ cọ cẳng chân, cọ xát mang theo nhiệt độ cùng cảm xúc cơ thể làm khuôn mặt Uông Tinh Tinh đỏ bừng lên, cho dù cố tình che giấu, mùi pheromone vẫn không tránh khỏi tràn ngập. Dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân thế nhưng có chút bành trướng lên.

Cho dù có nhiều năm rèn luyện chuyện giường chiếu, Miêu Duyệt vẫn bị phản ứng của Alpha làm cho ngượng ngùng, khối phồng kia để lên bụng eo của cô, bụng nhỏ dâng lên một cỗ nhiệt lưu, cổ họng kêu gào muốn hấp thu pheromone.

Đang trong lúc hai người không biết làm thế nào, tiểu Đinh lớn giọng đi tới

“Chị Miêu ~ phòng tiểu Phân trả phòng ạ~”

Sợ có người cũng cùng theo ra, Miêu Duyệt nhanh chóng bò dậy khỏi người Alpha, trong lúc hoảng loạn, tay còn chống trên ngực Alpha, nhưng hai người cũng chưa có thời gian quan tâm cái này, bây giờ quan trọng nhất là không thể để người khác nhìn hai cô ôm ôm ấp ấp….

Miêu Duyệt đỏ mặt đi thanh toán cho quý cô Alpha vẻ mặt thỏa mãn, vị khách hàng cũ này cũng không phát hiện có gì không thích hợp, chỉ nói với Miêu Duyệt một câu: “Bà chủ Miêu, hôm nay nhìn cô có giảm giác thoải mái như vậy, tìm được đối tượng rồi hả?”

Miêu Duyệt không nói gì, chỉ cười cười, màu đỏ trên hai má càng đậm. Vị khách hàng không nhận được câu trả lời, liền cười ha hả rời đi. Đến lúc Miêu duyệt nhìn qua, ở sảnh đã không còn bóng người, chỉ còn lại một cỗ hơi thở ái muội.