Chương 22: Thôn Dương Liễu

Phòng ở Nguyễn gia ở cuối thôn đông, cách núi lớn không xa, nhưng cách chính giữa thôn một đoạn khá xa.

Khi Nguyễn Ninh đi đến trung tâm thôn, một mùi thơm nồng nàn của hoa hòe.

Thôn Dương Liễu tuy gọi là thôn Dương Liễu, nhưng cũng không có bao nhiêu liễu, cây nhiều nhất trong thôn là cây hòe.

Hiện giờ là đầu tháng tư, hoa hoè nở cực kỳ rực rỡ, từng chùm từng chùm treo ở trên cây, mỗi chùm một vẻ rực rỡ, hương thơm trong trẻo thật sảng khoái.

Hoa hoè có rất nhiều công dụng, có thể dùng làm thuốc hoặc ăn trực tiếp, Nguyễn Ninh một đường đi tới, nhìn thấy bên cạnh vài cây hoè rất nhiều trẻ em đang trèo hái hoa.

Nhìn thấy Nguyễn Ninh xách lu nước lớn từ xa đi tới, những đứa trẻ kia đều là cả kinh, đều mở to hai mắt nhìn Nguyễn Ninh kêu lên.

“Mau xem, con ngốc Nguyễn gia thật khoẻ, một tay xách lu nước lớn như vậy, cha ta hai tay đều không bê nổi.”

“Mọi người cách con ngốc này xa một chút, mẹ ta nói con ngốc này rất tà môn, dính vào sẽ xui xẻo, còn đánh người, cực hung dữ!” Một cậu bé mập mạp hét lên.

Lời vừa nói ra, đám trẻ con đang bàn tán về Nguyễn Ninh lập tức co rúm trốn sau gốc cây hoè, thò đầu lén nhìn Nguyễn Ninh.

Nguyễn Ninh nhàn nhạt liếc bọn nhỏ một cái, trong đầu chợt lóe lên một ít ký ức.

Sáng nay, những đứa trẻ này chính là người đã dùng kẹo mạch nha để dụ nguyên chủ ra sông bắt cá, lúc đó hình như cậu béo cầm kẹo mạch nha, nhưng nguyên chủ lại không nhớ cậu béo tên gì, người nhà nào.

Nguyễn Ninh nhẹ nhàng đảo qua liền thu hồi tầm mắt, không để ý đến lời nói của bọn trẻ, tiếp tục đi về phía trung tâm thôn.

Nhìn đến bóng dáng Nguyễn Ninh đi xa, lúc sau bọn nhỏ đi ra khỏi cây hoè, vẻ mặt cả đám kinh ngạc.

“Các ngươi mới vừa rồi thấy được không , con ngốc Nguyễn gia giống như biến xinh đẹp, cũng không giống trước đây."

“Đúng đúng đúng, nàng không lôi thôi như trước kia, tóc cũng được chải gọn gàng."

Nguyễn Ninh không để ý đến lời bình luận của bọn trẻ, cô nhìn xung quanh, ghi nhớ địa hình và hoàn cảnh trong thôn, vừa đi đến trung tâm thôn, tìm thấy một cái giếng.

Đầu tháng tư trừ bỏ hoa hoè nở rộ, cũng là mùa gieo trồng lúa, thời gian này rất nhiều người đều ở đồng ruộng bận việc, chỉ có cực nhỏ người sẽ lưu tại trong nhà làm việc.

Nguyễn Ninh đi đến giếng múc nước, rất nhiều người nhìn thấy nàng, khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, những người này cũng kinh ngạc giống như Dương Kỳ, nếu không phải nhìn thấy Nguyễn Ninh mạnh mẽ xách lu nước, bọn họ không nhận ra Nguyễn Ninh.

Chuyện Nguyễn Ninh đánh Dương Đại Cẩu đã lan truyền trong thôn, dân làng đều chấn động và đều thán phục sự tàn nhẫn của Nguyễn Ninh, lúc này nhìn thấy Nguyễn Ninh, mặc dù rất kinh ngạc và tò mò nhưng không ai dám tiến lên bắt chuyện với nàng, họ chỉ đứng từ xa châu đầu ghé tai chỉ vào Nguyễn Ninh nghị luận.

Nguyễn Ninh cũng không thèm để ý, vài gầu nước đã múc đầy, ôm lu nước muốn đi.

Lúc này, nàng lại cảm giác được một ánh mắt kỳ quái, nhìn sang bên phải, thấy một cô gái mặc đồ xám đang đứng trước một căn nhà bùn cách đó trăm bước.

Cô gái ước chừng mười sáu tuổi, quần áo đầy vết vá, đã giặt trắng, nhìn rất dễ thương, nhưng làn da lại vô cùng ngăm đen, hẳn là do thường xuyên phơi nắng.

Trong tay cầm ấm nước cùng một đao đốn củi đao, nàng ta nhìn thẳng vào Nguyễn Ninh, đáy mắt lộ ra kinh ngạc, ghen ghét cùng không cam lòng, thấy Nguyễn Ninh nhìn qua, nàng ta hoảng loạn vội vàng thu lại thần sắc trong mắt, nhe răng cười với Nguyễn Ninh, đang muốn nói chuyện, cánh cửa sau lưng đột nhiên bị mở ra.

Một bà lão mập mạp cầm chổi đi ra, nhìn thấy thiếu nữ đứng ở cửa liền dùng chổi đánh nàng, tức giận mắng: “Nha đầu chết tiệt, bồi tiền hóa kia, ta bảo ngươi đi bưng nước cho gia gia và mọi người, rồi đi bổ củi, ngươi lại đứng ở cửa. Như thế nào, muốn lười biếng để mấy người gia gia ngươi khát chết sao?”

Thiếu nữ ăn hai cái chổi, đau kêu gọi: “Nãi nãi, đừng đánh, cháu không có lười biếng, cháu đây đi đưa nước ngay.”

Dứt lời, nàng ta vội vàng chạy, bà lão đi ra, hướng sau lưng nàng ta nhổ nước bọt, hùng hùng hổ hổ mắng vài câu bồi tiền hóa, quay người lại, bà lão thấy Nguyễn Ninh.

Thấy Nguyễn Ninh đôi tay xách hai lu to đầy nước, mắt bà lão hiện kinh ngạc.

Nguyễn Ninh không để ý đến bà lão, nhàn nhạt thu hồi mắt, xách lu nước rồi.

Gợi ý của editor: Vì tránh chuyện bị reup ở những trang web khác từ chương 23 mình sẽ set vip với giá = 1 vàng lác đác vài chương không liên tục. Các bạn có thể làm nhiệm vụ bình luận truyện trên app truyện HD. Mỗi bình luận sẽ được 50 vàng. 1 ngày được 1 bình luận.