Chương 17: Dùng thật tình đổi chân tình

Được tỷ tỷ ruột tín nhiệm, Nguyễn Tuấn càng thêm vui vẻ, cười giống như người ngốc, không hề biết chính mình về sau sắp gặp phải vận mệnh gì.

Nguyễn Ninh nhìn gáo nước bằng gỗ trong thùng và hai cái thùng gỗ bên cạnh lu, nghĩ lại thau tắm lớn trong phòng kia, Nguyễn Ninh cầm cái thùng gỗ nhỏ đến bên kệ bếp, múc ba thùng nước nóng đổ vào lu, chờ thủy có độ ấm thích hợp, hai tay ôm lu nước, dễ dàng nâng lu nước to lên.

Thấy Lữ thị cùng Nguyễn Tuấn đều nhìn chính mình, Nguyễn Ninh kiên nhẫn hiếm thấy giải thích: “Thau tắm quá lớn, một thùng một thùng múc nước quá chậm, con trực tiếp dùng lu nước sẽ nhanh rất nhiều. Trong nồi còn có một ít nước, cũng đủ A Tuấn hầm gà.”

Lữ thị cũng không kinh ngạc chút nào, còn cười gật gật đầu nói: “Ngươi trước kia cũng đều làm như vậy. Nhìn ngươi có tinh thần như vậy, mẹ tin tưởng cơ thể ngươi đã thật sự không có việc gì.”

Nguyễn Tuấn hâm mộ nhìn Nguyễn Ninh: “Con cũng muốn có một thân sức lực như đại tỷ a!”

Như vậy hắn không địch thủ, có thể đánh hết làng trên xóm dưới, trở thành một thế hệ đại hiệp.

Nguyễn Ninh nhàn nhạt nhìn Nguyễn Tuấn nói: “Đừng hâm mộ, ta sẽ dùng phương thức khác làm ngươi trở nên mạnh mẽ.”

Nói xong, cũng không đợi Nguyễn Tuấn phản ứng, ôm lu nước to mặt không đỏ khí không suyễn ra khỏi nhà bếp.

Nguyễn Tuấn nghi hoặc nhìn mẹ mình nương: “ Mẹ, lời nói kia của đại tỷ có ý gì a?”

Lữ thị lắc đầu: “ Mẹ cũng không biết.”

Nguyễn Ninh nhanh chóng đổ nước vào thau tắm lại ôm lu nước trở về, thả lu nước loảng xoảng tại chỗ, Nguyễn Ninh nói với Lữ thị: “Tắm xong con đi múc nước.”

Nguyễn gia không có giếng nước, dùng nước phải đi bờ sông gánh, quá phiền toái.

Nguyễn Ninh suy nghĩ, chờ có thời gian nàng tự đào một cái giếng nước.

Nguyễn Ninh quay về phòng tắm, sau khi cởi bỏ quần áo, Nguyễn Ninh nhìn thấy trên ngực trái có một cái bớt hoa mai, nàng ngây ngẩn cả người.

“Sao có thể?” Nàng không nhịn được kinh ngạc kêu lên một tiếng, tay dùng sức lau chùi hạ bớt hoa mai, nhưng làm thế nào cũng lau không được, bớt này không phải vẽ lên, mà là chân chân thật thật bám vào trên da thịt.

Đáy lòng Nguyễn Ninh vô cùng khϊế͙p͙ sợ, bớt này, kiếp trước nàng cũng có, cũng ở vị trí này trên ngực, màu sắc chi tiết giống nhau như đúc.

Vốn tưởng rằng nguyên chủ chỉ là cùng mình tên giống nhau, sinh nhật giống nhau, dung mạo giống nhau. Nhưng không nghĩ tới, hoá ra trên người bớt cũng giống nhau, thật giống như nàng là thân xuyên mà không phải hồn xuyên.

Nhưng nàng biết, mình chính là hồn xuyên, không phải là thân xuyên, thân thể này chính là Nguyễn Ninh của thế giới này.

Chẳng lẽ Nguyễn Ninh của thế giới này là kiếp trước của nàng sao?

Nguyễn Ninh ngâm mình trong thau tắm, toàn thân đều bị nước ấm ngâm, thân cùng tâm đều dần dần trở nên ấm áp lên.

Có lẽ nàng có thể xuyên qua đến nơi đây chính là ông trời chú định, ông trời nhìn đời trước của nàng bị người nhà làm hại thê thảm, cho nên đời này mới tặng Lữ thị những người nhà này một lòng luôn muốn nàng tốt!

Một khi đã như vậy, nàng liền sống chung thật tốt với người nhà nguyên chủ đi, dùng thật tình đổi chân tình.

Nguyễn Ninh tắm gội xong thay quần áo sạch sẽ, trực tiếp ôm thau tắm đổ nước đi. Mà lúc này, Lữ thị cũng nấu thuốc xong, nàng bê thuốc đến trước mặt Nguyễn Ninh: “Ninh Nhi, mau thừa dịp thuốc còn nóng uống đi.”

Trung dược rất đắng, Nguyễn Ninh kỳ thật một chút cũng không muốn uống, nhưng nhìn ánh mắt chờ đợi của Lữ thị, nàng vẫn nhận chén nhắm mắt lại một ngụm hết sạch, đắng đến linh hồn đều đang run rẩy, cũng may nàng lực chịu đựng đủ mạnh, cố gắng nhịn xuống không nhổ ra, trên mặt không có một chút biến hóa.

Lữ thị nhìn Nguyễn Ninh một ngụm uống sạch, kinh ngạc không khép được miệng, nửa ngày mới nở nụ cười, khen: “Ninh Nhi thật ngoan.”

Khen xong lúc này mới nghĩ đến, con gái nhà mình không phải người ngốc oa chỉ số thông minh hai ba tuổi, khen như vậy có chút không thích hợp, lập tức sửa lời nói: “Ninh Nhi thật lợi hại, không sợ đắng.”

Nguyễn Ninh: “……”

Nguyễn Ninh mới vừa đặt thau tắm trả lại trong phòng cùng Lữ thị đi ra, Nguyễn Tuấn từ nhà bếp dò đầu ra, gọi các nàng: “ Mẹ, đại tỷ, gà hầm tốt rồi, có thể ăn.”

Nguyễn Ninh nháy mắt có dự cảm không tốt.

Thịt gà rừng săn chắc, ít nước nên chế biến khó hơn gà nhà thông thường, hầm lâu hơn, nếu không có nồi áp suất thì phải ninh từ từ bằng lửa nhỏ nửa canh giờ, hiện đại là một giờ.

Hiện tại mới qua đi ba mươi phút.