Chương 14: Mẹ, mẹ có phát hiện

Nguyễn Tuấn cũng bị Lữ thị hưng phấn cảm nhiễm, sau khi nghe nàng nói xong, người cũng kích động đến hai mắt sáng: “Thật vậy sao? Đại tỷ thật lợi hại như vậy sao?”

Lữ thị dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, đại tỷ ngươi rất lợi hại! Có phong phạm cha ngươi năm đó!”

Liễu Triệt nhìn Nguyễn Ninh nói: “Ngươi làm rất tốt.”

Hắn híp híp mắt lại nói: “Chuyện Dương Đại Cẩu cùng Liễu Xuân Hoa cũng không biết thôn trưởng sẽ xử lý như thế nào, ta hãy đi trước nhìn xem, có tình huống gì ta liền kịp thời báo cho mọi người.”

Nguyễn Tuấn lập tức nói: “ Đệ cũng đi!”

Người Nguyễn gia bị khi dễ, hắn làm nam tử hán Nguyễn gia, sao có thể không đi xem tình huống.

Liễu Triệt lắc đầu: “Không cần, thẩm thẩm cùng Ninh muội muội hôm nay đã trải qua những việc này, khẳng định chấn kinh không nhỏ, ngươi thân là nam tử hán, đến lưu lại trấn an các nàng.

Huống hồ hiện tại đã trưa, thẩm thẩm bọn họ cũng đã đói bụng, ngươi không thể để mẹ ngươi cùng đại tỷ ngươi đi nấu cơm trưa chứ? Gà rừng trong sọt ngươi làm sạch sẽ hầm nhừ, để tỷ ngươi mẹ ngươi cùng nhị ca ngươi bồi bổ thật tốt.”

Nguyễn Tuấn sửng sốt, nghĩ tài nghệ nấu nướng của mẹ mình rất kém, đại tỷ cũng không xuống bếp, nhị ca còn hôn mê, sau khi do dự nửa ngày, vẫn gật đầu: “ Được, đệ lưu tại trong nhà.”

Liễu Triệt gật gật đầu, sau đó lại nhìn Nguyễn Ninh một cái, lúc sau mới nói với Lữ thị, xoay người rời khỏi Nguyễn gia.

Ánh mắt Nguyễn Ninh không thể thấy hơi chau lại, mới vừa rồi ánh mắt Liễu Triệt nhìn nàng trước khi đi hình như có ẩn ý gì đó.

Khóe miệng nàng thanh lãnh giật giật, nâng mắt thấy Lữ thị cùng Nguyễn Tuấn đều đang dùng ánh mắt lửa nóng nhìn mình, tựa hồ có nhiều điều muốn nói, nàng lập tức nói: “Ta về phòng nghỉ ngơi trước.”

Sau đó cũng không đợi Lữ thị và Nguyễn Tuấn phản ứng, xoay người đi vào phòng, đóng cửa lại.

Nguyễn Ninh dựa lưng vào cửa, hít sâu vài cái, tuy rằng chỉ là trong thời gian ngắn, nàng rõ ràng cảm giác được, người nhà nguyên chủ thật sự rất tốt, hoàn toàn không giống người nhà kiếp trước của nàng.

Nhưng dù vậy, đối với tình thân nàng sớm đã không ôm chờ mong, lại đột nhiên có thêm vài người nhà muốn tốt cho cô, điều này khiến nàng không biết phải làm sao.

Nàng nhanh chóng áp xuống tâm trạng khó hiểu này, đi đến bên giường ngồi xuống.

Trong viện……

Nguyễn Tuấn cùng Lữ thị thấy Nguyễn Ninh vào phòng, hai người liếc nhau, nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt nhau.

Nguyễn Tuấn cau mày nói: “Mẹ, mẹ có phát hiện, đại tỷ sau khi khỏi bệnh, tính tình lãnh đạm, hơn nữa cũng không thân cận với chúng ta không?”

Trước kia đại tỷ ngốc thì ngốc, nhưng rất ỷ lại người nhà bọn họ, cả ngày đều vui tươi hớn hở, ngày ngày trong nhà tràn ngập tiếng cười non nớt hồn nhiên của đại tỷ.

Lữ thị đương nhiên cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng nghĩ đến lời lão đạo sĩ nói năm đó, lại rất nhanh không suy nghĩ nhiều nữa, duỗi tay xoa xoa đầu Nguyễn Tuấn, cười nói: “Đừng suy nghĩ quá nhiều, đại tỷ ngươi có lẽ vì không thích ứng trạng thái hiện tại. Hơn nữa nàng trước kia trí nhớ không tốt, rất nhiều chuyện đều không nhớ rõ, lát nữa mẹ đi tìm đại tỷ ngươi nói chuyện thật tốt.

Được rồi, mẹ đi trước nhìn nhị ca ngươi, ngươi đi nấu nước xử lý gà rừng. A, đúng rồi, nấu nước nhiều một chút, đại tỷ ngươi rơi xuống nước mới vừa tỉnh lại, tắm một cái đối với thân thể mới tốt, dù sao cũng là thời tiết tháng tư, nước sông vẫn còn lạnh. Còn có thuốc Lý đại phu kê đơn, lát nữa mẹ ra mẹ nấu.”

Lữ thị nói xong liền đi vào phòng Nguyễn Thư ở.

Nguyễn Tuấn nhìn cửa phòng Nguyễn Ninh một cái, nghĩ lại lời Lữ thị nói, cảm thấy rất có đạo lý, nghi hoặc nơi đáy mắt kia cũng tản ra, dư lại đều là vui mừng.

Nhưng khi nghĩ đến Dương Đại Cẩu cùng Liễu Xuân Hoa hai người, sắc mặt hắn lại trầm xuống, tức giận chộp lấy con gà rừng từ trong sọt ra, đáy mắt chợt lóe quá một tia lệ khí, xoay người đi nhà bếp.

Lữ thị đi vào phòng Nguyễn Thư đi đến bên giường đưa tay sờ trán của hắn, sau đó lại sờ chính mình, xác định hắn không có phát sốt, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Cũng may là không bị sốt như lần trước."

A Thư cũng không phải lần đầu tiên té xỉu.

A Thư vì từ nhỏ cơ thể ốm yếu cần thường xuyên uống thuốc, nhưng một năm nay, tình huống trong nhà càng thêm không tốt, ăn đều thành vấn đề, huống chi là uống thuốc!

Cho nên thuốc của A Thư đã dừng một thời gian thật dài, tháng trước A Thư phát bệnh ngất xỉu một lần, lần đó bệnh đến cực kỳ hung hiểm, chẳng những người ngất rồi, lúc sau còn sốt lên, thiếu chút nữa sốt hỏng đầu óc.