Chương 13: Con gái có thể lấy chồng

Nói đến đến đây, Lữ thị lúc này mới nghĩ đến, lúc Liễu Triệt cứu con gái có đυ.ng tới thân thể của nàng, Liễu Triệt còn tự mình ôm con gái trở về nhà, dọc theo đường đi, không ít người trong thôn đều thấy.

Liễu Triệt cùng con gái có da thịt thân thiết, chuyện này nếu truyền ra đối với thanh danh con gái không tốt, Lữ thị lúc ấy đã nghĩ đến việc để Liễu Triệt cưới con gái, nhưng tưởng tượng con gái mình là một người ngốc, Liễu Triệt đã mười năm không gặp, nhân phẩm như thế nào nàng cũng không biết.

Nếu sau khi thành thân Liễu Triệt không đối tốt con gái nàng thì làm sao nào cho phải?

Nếu hai người cãi nhau, con gái không kiềm chế được sức lực đánh chết Liễu Triệt làm sao bây giờ?

Hơn nữa Liễu Triệt nói như thế nào cũng là ân nhân cứu mạng của con gái nàng, nàng cũng không thể lấy oán trả ơn bức người ta cưới con gái mình!

Tưởng tượng đến đó, Lữ thị liền nhanh chóng từ bỏ suy nghĩ đó.

Nhưng hiện tại, con gái mình không ngốc, cái tâm tư muốn con gái của Lữ thị lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Đại Dận vương triều nữ tử 13-14 tuổi liền bắt đầu gả chồng, 18 tuổi chính là gái lỡ thì.

Con gái nàng đã 17 tuổi, qua năm chính là mười tám.

Lúc trước dì ngủ dậy, nàng cùng chồng đều không có tâm tư gả con gái, chỉ nghĩ con gái không khỏi bệnh, bọn họ liền dưỡng con gái cả đời.

Nhưng hiện tại con gái khỏe, cũng nói rõ…… con gái có thể gả chồng!

Mà trải qua chuyện hôm nay sự, con gái nàng có thể gả người cũng cũng chỉ có……

Lữ thị tức khắc nâng mắt bắt đầu đánh giá Liễu Triệt trước mắt.

Cao lớn tuấn tiếu, có tình có nghĩa, ngược lại thật là người không tồi.

Chỉ là không biết hắn có người trong lòng hay không?

Nguyễn Ninh không hay biết, chỉ trong nháy mắt này, Lữ thị lại đột nhiên nổi lên tâm tư muốn gả nàng ra ngoài.

Vừa nghe Lữ thị nói là Liễu Triệt cứu mình từ trong nước lên, Nguyễn Ninh đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó đối với Liễu Triệt nói: “Đa tạ!”

Ngữ khí nàng nhàn nhạt, không nhiệt tình.

Liễu Triệt cũng không để ý, chỉ nói: “Không cần cảm tạ, nên như vậy.”

Hắn trước kia ăn không đủ no mặc không đủ ấm bị người thân ngược đãi, đều là Tiêu thúc giúp hắn.

Khi đó Nguyễn Ninh nho nhỏ, thường xuyên được Tiêu thúc mang theo trên người, thường xuyên cùng chơi với hắn, quan hệ không giống bình thường. Nàng gặp nạn, hắn đương nhiên nên cứu giúp.

Liễu Triệt nói xong, ánh mắt đảo qua, ánh mắt rơi xuống một đống đá vụn cùng vết máu kia, nhíu nhíu mày, hỏi Lữ thị: “Thẩm thẩm, trong nhà có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Mới vừa rồi cháu cùng A Tuấn rất xa đã nhìn đến thôn trưởng dẫn theo một nhóm người đi từ đường Dương tộc.”

Sắc mặt Lữ thị liền trắng, do dự, vẫn cắn răng nói: “Trước đây Dương Đại Cẩu thừa dịp A Tuấn bọn chúng đi vắng xông vào trong nhà……”

“Cái gì?” Nguyễn Tuấn mới vừa đưa xong Lý đại phu quay về, tiến vào sân liền nghe được lời này, lập tức kinh hô lên, đi nhanh lại đây hỏi: “Tên hỗn đản kia tới làm cái gì? Mẹ, hắn có phải lại muốn khi dễ người hay không?”

“Lại?” Liễu Triệt nghe ra lời mấu chốt này, nhíu mày.

Hắn hôm nay mới vừa về thôn, cứu Nguyễn Ninh trở về Nguyễn gia, biết nàng chỉ hôn mê bất tỉnh, sau khi biết nàng không nguy hiểm đến tính mạng liền trở về nhà một chuyến, từ chỗ cha hắn biết được chuyện Tiêu thúc, tình huống trong thôn còn không rõ ràng lắm.

Nguyễn Tuấn tức giận nắm lấy nắm tay: “Liễu đại ca, ngươi không ở trong thôn nêm không biết, sau khi cha đệ không mất, Dương Đại Cẩu vẫn luôn ở đánh chủ ý mẹ đệ, may mắn ngày thường đều có đại tỷ ở cùng mẹ, hắn mới không thực hiện được.

Nhưng không nghĩ tới Dương Đại Cẩu hôm nay sẽ tới, hỗn đản rắp tâm bất lương này, khẳng định đã biết đại tỷ đệ xảy ra chuyện, liền nghĩ đến……”

Hắn nói, lo lắng nhìn Lữ thị: “Mẹ, mẹ có……”

Lữ thị vội vàng lắc đầu: “Không có, không có, mẹ không có bị khi dễ, tỷ ngươi tỉnh đúng lúc, hung hăng giáo huấn Dương Đại Cẩu, hơn nữa……”

Vừa nói đến con gái anh dũng, Lữ thị ngữ khí liền áp chế không được hưng phấn, nói đặc biệt hăng say, vẻ mặt kiêu ngạo.