Chương 3: Muội muội về nhà

Chuyện đầu tiên mà Sầm Tử Thanh làm sau khi tỉnh lại chính là nghe ngóng tin tức người đã cứu nàng, khi biết được hắn là thiếu tướng quân được bá tánh truyền tụng, chuyện hắn chỉ dùng hơn trăm người đánh lui ngàn quân Hung Nô lan truyền khắp nơi.

Mà phụ thân của hắn cũng là quan lớn trong triều, làm quan tam phẩm, quyền cao chức trọng.

Nàng lại là trưởng nữ của Hữu tướng, có xem là xứng đôi vừa lứa. Trong lòng Sầm Tử Thanh nghĩ như vậy, nhưng Giang Dập không hề nghĩ giống nàng, từ trước đến giờ hắn không thích chính trị thông gia, ép duyên đôi lứa.

Lời nói của cha mẹ con cái phải nghe theo, tất cả đều là cổ hủ. Nếu hắn lấy vợ thì phải lấy người mình thích, nếu là áp đặt hắn thì thà cả đời không lấy vợ sinh con.

Nhưng hắn không biết, mọi chuyện không thể diễn ra như ước nguyện của hắn.

Sầm Tử Thanh càng nghĩ càng không biết phải làm gì để báo đáp ân cứu mạng của Giang Dập, nghe nói hắn thích sưu tầm chim gỗ, thế là nàng nhờ phụ thân mời nghệ nhân khắc gỗ đẹp nhất kinh thành đến nhà dạy nàng.

Bởi vì thông minh và nghiêm túc học, rất nhanh nàng liền học được kỹ xảo khắc chim gỗ, nhưng bởi vì khí trời bắt đầu chuyển lạnh, bệnh trên người nàng lại tái phát, khắc chưa được gì tay chân đã bắt đầu không còn chút sức lực nào.

Từ lúc sinh ra cơ thể nàng đã ốm yếu nhiều bệnh, lúc trước không đến nỗi nào tới khi nàng không cẩn thận rơi xuống hồ nước, bởi vì khí lạnh xâm nhập, từ đó nàng rất sợ lạnh, lạnh đến nỗi tay chân lạnh buốt, nghiêm trọng còn dẫn đến cơ thể thể run rẩy không có sức lực.

“Tiểu thư, đừng khắc nữa, trước tiên cầm lò sưởi cho ấm tay, nô tỳ sai người nấu nước nóng cho tiểu thư ngâm.” Người nói chuyện là Như Xuân, nô tỳ thân cận của Sầm Tử Thanh.

“Không sao, một chút nữa sẽ tốt lên.” Nàng không có cầm lấy lò sưởi, vẫn tiếp tục vùi đầu tiếp tục làm, trên bàn trên mặt đất toàn là mảnh gỗ vụn.

Mấy ngày nữa chính là sinh nhật của phụ thân, Giang Dập cũng sẽ được mời đến, đến lúc đó nàng có thể tự tay tặng cho hắn, để bày tỏ lòng cám ơn của mình.

Nghĩ tới đây, nàng không khỏi nghĩ đến bóng lưng hiên ngang của hắn dưới trời chiều, hai má hơi hơi nổi lên đỏ ửng.

“Tỷ tỷ, muội về rồi.”

Âm thanh này thật quen thuộc chẳng lẽ là......

Sầm Tử Thanh thả xuống công cụ trong tay, bước ra ngoài cửa liền nhìn thấy hình bóng quen thuộc, sau đó trông thấy nàng giống như ngỗng trời giương cánh lao vào trong ngực của nàng, ôm thật chặt lấy nàng.

“Sao trở về mà không báo trước một tiếng?”

Thiếu nữ buông lỏng nàng ra, cười hì hì nói: “Muội muốn cho tỷ tỷ một bất ngờ, Không lẽ tỷ không thấy vui?”

Nhìn xem trước mặt ăn mặc giống thiếu niên Sầm Tử Li, trang phục sạch sẽ gọn gàng ngược lại hiện lên khí thế sắc bén của nàng, muội muội của nàng từ nhỏ chỉ thích tập võ múa đao, thế là phụ thân cho nàng bái Thiên Sơ đạo trưởng làm thầy theo học đạo.

“Muội muội hoạt bát đáng của ta trở về sao tỷ có thể không vui?” Nàng lôi kéo Sầm Tử Li ngồi xuống bàn đá trong sân vườn, tiếp đó gọi Như Xuân pha trà chuẩn bị thêm vài món ngọt, lại tiếp tục hỏi: “Không phải một năm nữa muội mới quay về hay sao?”

“Sư phụ cho phép muội xuống núi sớm, sư huynh đệ ở phái Thiên Sơn đối xử với muội rất tốt, thật ra muội có chút không nỡ xa nơi đó, nhưng muội vẫn muốn về nhà ở bên cạnh cha với tỷ tỷ.”

Nói xong, nàng nũng nịu mà rúc vào cánh tay Sầm Tử Thanh.

“Muội thật là, sau khi trở về cũng không thể thô lỗ như lúc trước , bằng không thì tỷ không bao che cho muội được.” Nghĩ đến hình ảnh lúc trước Sầm Tử Li khóc lóc om sòm bị phụ thân dạy dỗ không biết bao nhiêu lần, nàng cũng có chút đau đầu.

“ha......” Nàng hoạt bát thè lưỡi, bộ dáng nghịch ngợm.

“Tiểu thư, nước trà với bánh ngọt đã chuẩn bị xong.” Thấy hai người vui vẻ trò chuyện Như Xuân nhỏ giọng nhắc nhở.

“Được rồi, lui xuống trước đi.” Sầm Tử Thanh đưa bánh đậu xanh tới trước mặt muội muội, “Muội đón xem đây là gì?”

Nhìn thấy bánh đậu xanh hai mắt Sầm Tử Li tỏa sáng, liếʍ môi một cái liền không chút ngại ngùng nhét bánh vào trong miệng, có vẻ ăn rất ngon.

“Ăn từ từ không ai giành với muội.” Nhìn thấy bộ dáng ăn mất hình tượng của nàng, Sầm Tử Thanh cưng chìu khơi gợi lên khóe miệng.

Các nàng là chị em cùng cha khác mẹ, mẫu thân Sầm Tử Thanh sinh đệ đệ của nàng khó sinh mà qua đời, đệ đệ vừa mới sinh không lâu cũng không sống nổi. Mà mẫu thân Sầm Tử Li là ca cơ, sinh nàng xong liền bỏ trốn với người khác, cũng may cha nàng không so đo vẫn nguyện ý nuôi nàng.

Hiện nay trong phủ chỉ có nàng hai tỷ muội, cho nên quan hệ hai người tự nhiên rất tốt.