Chương 68: Phần 2 (1)

Những chiếc lá , nhẹ nhàng rơi xuống phía dưới gốc cây . Từng ngọn gió cũng nhịp nhàng thổi mạnh đến , màu mây , màu trời cái sự hùng vĩ tản mạn lúc nãy được thay bằng một tấm thảm lụa màu đen khịt lững thững bao trùm khắp một nền trời .

Những cánh hoa anh đào khẽ chầm chậm rơi xuống một cách thật nhẹ nhàng , thanh thoát . Lác đác một vài giọt mưa cũng lên tiếng phá vỡ đi sự im lặng nãy giờ bằng cái âm thanh " Tí tách " thật tươi sáng .

Cô ấy nhẹ nhàng bước gần tới , phía gốc cây anh đào to to ấy. Rồi từ từ đưa đôi bàn tay nhỏ nhắn hứng nhẹ những cánh hoa đang rơi xuống.

Trong một khoảnh khắc mọi thứ dường như chậm lại một chút , thời gian cũng không nỡ vụt quá nhanh với khung cảnh hiện giờ .

Uyên ngồi xuống , những sợi tóc rối , lõa xõa nhảy tứ tung lên khiến cho cô ấy phải lấy tay gỡ sang một bên .

" Ở đây đẹp quá , cậu ha "

" Ờhm . Hì "

Mấy giờ sau , những hình ảnh ảm đạm , gần gũi được mờ dần đi thay vào đó là những con đường quốc lộ trải dài ở giữa , các quán tạp hóa ở hai ven đường san sát nối liền nhau .

Trên chuyến xe , tôi và Uyên chọn vị trí phía dưới , hai đứa cũng nằm gần cạnh nhau .

_ Hôm nay chơi thế , có mệt không ?

_ Vui lắm luôn , chả mệt cái gì cả .

_ Hờizz , đồ ham chơi , ham ăn , ham nghịch...

_ Liệu hồn nha Quân , cậu cứ muốn ăn nhéo chứ gì .

_ Người ta bạn đẹp bạn hiền , tôi đây bạn xấu , còn Điên nữa mà.

Dường như vừa nói ra câu đó thì tôi khẽ cảm thấy rùng mình , cô gái bên cạnh im lặng và không làm gì nữa .

_ Cậu sao thế ? Tôi lấy tay lay lay cái vai của nhỏ .

_ Tớ , tớ ... Giọng Uyên ngập ngừng khiến tôi lo lắng . Dậy khỏi giường tôi ngồi xuống dưới cái thảm của xe , gần cái ghế nằm của cô ấy rồi nhẹ nói .

_ Đừng làm tớ sợ , cậu bị gì à ?

_ ...

_ Này !!

_ Hì , cậu nằm đây với tớ nhé !! Uyên mặt tỉnh bơ , đôi mắt to tròn khẽ mở căng ra , đôi môi nhỏ chúm chím đang bụm miệng để cười không phát ra tiếng thì phải .

_ WHAT ? Tôi lấy tay chọc vào hông cô ấy , rồi gằn giọng nói : "Rồi , có một ngày , ngươi sẽ phải hối hận"

Tôi trở lại ghế nằm của mình với cái vẻ mặt ức chế khi bị nhỏ troll . Nhiều vị khách trên xe nghe thấy lời nói của Uyên lúc nãy khẽ mỉm cười rồi trêu tôi nữa .

_ Cho tớ mượn điện thoại đi . Tôi quay sang nói với nhỏ.

_ Cho mi mượn , ta dùng cấy chi .

_ Lần sau , khỏi về quê cùng tớ nhé !

_ Hì , Quân tử không chấp nhặt kẻ tiểu nhân . Tiểu nữ mời ngài cầm đi ạ . Có gì đại nhân đừng trách phạt . Uyên mỉm cười ,

ngồi dậy , hai tay đặt lên nhau rồi đưa xuống phía dưới hông bên trái theo kiểu mấy nữ nô tì trên phim Trung Quốc .

_ Ngoan . Đại nhân không trách phạt ngươi đâu , ngươi lui đi . Tôi cười lớn , vẻ mặt bị troll lúc nãy được thay bằng vẻ kênh kiệu , hớn hở.

Thời gian dần dần trôi đi , cuối cùng chúng tôi cũng dừng xe trong bến xe Nước Ngầm.

Quay sang nhìn , thì tiểu thư ấy đang chìm trong giấc ngủ , cái chăn chỉ đắp đến phần bụng nên tôi lấy tay kéo lên cho nhỏ . Cái vẻ mặt lúc bây giờ trông rất là xinh và dễ thương . Chiếc mũi nhỏ đáng yêu cứ nhấp nhô theo từng nhịp thở , một vài sợi tóc vướng trên khuôn mặt . Tôi mỉm cười , rồi khẽ gạt nó qua một bên .

_ Cậu lại tính làm gì nào ? Uyên tí hí mắt , mỉm cười .

_ Tớ thấy tóc nó vướng nên , nên tớ gỡ qua một bên thôi. Chả có gì đâu .

_ Chắc thật không nè .

_ Đương nhiên rồi , thôi dậy về thôi nào cô nương.

Hà nội , đón chúng tôi bằng một trận mưa rào . Trên nền gạch vẫn còn thấp thoáng những vũng nước mưa còn đọng lại . Gió cũng thổi mạnh hơn lúc nãy , thêm buổi sáng sớm khiến hai chúng tôi cảm giác thấy lạnh hơn.

_ Đồ hâm , cậu lạnh không ?

_ Hì , cứ như thế này là không lạnh nữa. Uyên mỉm cười , đưa cái tay của tôi đang nắm lấy tay cô ấy lên .

Sau một lúc chúng tôi ghé tạm vào một quán ăn bên đường để có gì đó nhét vào bụng .

_ Cô ơi , lấy con hai tô phở bò .

_ Đợi một chút , sẽ có ngay.

Thời gian này cũng là khoảng thời gian Linh đã rời xa chúng tôi mà không nói với tôi một lời nào. Chắc hẳn vì chuyện đó là lí do cô ấy muốn qua bên nước ngoài chăng ?

Tôi cũng rất buồn nếu là vì lí do đó thì lỗi một phần cũng là do tôi ..!!

Hờizz ..!!