Chương 69: Phần 2 (2)

Chiếc taxi vừa dừng hẳn , cô ấy vẫn đang lim dim mắt ngủ ngon giấc , trên ghế sau của chiếc xe.

Mưa , mưa phùn lại bắt đầu rơi.

Tôi lay nhẹ vai cô ấy , vẻ nũng nĩu muốn đắm chìm trong giấc ngủ khiến cho Uyên cứ ôm chặt cái túi vào lòng. Hết cách , tôi vội trả tiền taxi và cõng cô ấy lên. Đôi mắt to tròn long lanh như cánh hoa bồ công anh , vội tan ra giữa gió . Đôi môi khẽ mỉm cười phảng phất làm tan cái băng lạnh của những giọt mưa.

"Chị Uyên sướng nhé , được anh jun cõng , hihi." Bé Sún nhe răng cười , cái răng khểnh cứ nhấp nhô theo nhịp điệu khi phát ra tiếng nói.

Tôi biết Uyên đang giả vờ ngủ , sự tinh nghịch vẫn luôn gắn kết theo cái bản năng của cô nàng.

Nặng , nặng quá .

Từng bước lên cầu thang là giống như cái cực hình vậy. Cô ấy giả vờ đổi tư thế đầu , cái mặt dụi dụi vào lưng tôi như mấy đứa trẻ con , lúc nhỏ dụi mắt ngái ngủ khi được bồng .

Đặt cái của nợ xuống giường , tôi cũng nằm dài ra luôn . Nằm một lúc thì tôi cũng bước ra , đóng nhẹ cửa phòng và đi về phòng mình để ngủ một giấc thật ngon.

Buổi sáng thật mát mẻ , cái không khí mùa này cứ như điên vậy. Sáng nắng , chiều mưa , trưa ẩm ướt chả biết đằng nào mà lần cả .

_ Cậu hát mấy cái ngôn ngữ gì thế ?

_ Ừ ư ư...ư hư hư , ùa sang ni suo..! Uyên lẩm nhẩm theo bài hát tiếng Trung . Cái điệu beat ngân nga rất hay và thanh thoát khi cô ấy cắm một đầu tai phone vào tai tôi .

_Hay đúng không nào, hìhì ?

_Vâng , rất là hay ! Tôi nhấn mạnh chữ cuối .

Bước vào lớp , vẫn thường lệ với cái khung cảnh quen thuộc. Những tiếng ồn ào , những câu nói trêu đùa nhau giữa các bạn nam và bạn nữ .

Tiếng trống bắt đầu vào tiết học.

Cô Hồng bước vào , trên tay cô mang một tập giấy đã in sẵn. Như biết được vấn đề , chúng tôi nháo nhác lấy ra những cuốn vở , quyển sách để đọc chút ít kiến thức trong đó , dự phòng đôi lúc may mắn lại "Mèo mù vớ phải cá rán."

Cô bạn lớp trưởng đi lên , lấy hai tập đề bài xuống phát cho chúng tôi .

_Điểm thi bài hôm nay , tính vào tổng điểm học kì nhé các em. Giọng cô giáo thánh thót vang lên,có những nụ cười hớn hở ,lại có một vài bộ mặt u sầu hiện lên trên mỗi chúng tôi.

Quay xuống Uyên , cô ấy đang loay hoay với cái bút bị rơi xuống dưới ghế thì phải . Thằng Trung cúi xuống nhặt giùm lên cho nhỏ . Vẻ mặt rạng ngời , mỉm cười rồi nói cảm ơn với thằng Trung.

Quay lại với đề văn , tôi bắt đầu đặt bút xuống suy nghĩ giải những câu trắc nghiệm , phân tích hai câu thơ... Nói chung là chọn câu dễ làm trước. Đang tập trung làm thì Hân quay xuống , đôi mắt tỏ ý muốn bảo tôi rằng: "Cố gắng làm bài thật tốt nhé."

_Cậu làm bài tốt nhé Hân.

90 phút trôi qua , tất cả chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm khi giải thoát được hai tiết học trong sự im lặng và hồi hộp.

_Hân , Uyên đi uống nước không ?

_Có người mời mà , đi chứ.

_Hihi .

Giữa hành lang trường học , ba đứa chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ cùng nhau. Mọi chuyện xoay quanh về việc đề văn lúc nãy , nào là viết như thế nào , nêu ý nghĩa phân tích ra làm sao...

Dưới căn tin cũng đang có rất nhiều bạn lớp khác uống nước , nói chuyện. Chúng tôi chọn cho mình một chỗ ngồi gần với bên ngoài khoảng sân trường .

_Dì ơi , cho con 2 number one , 1 sting và ít gói bim bim ạ.

Đang mỉm cười nói chuyện trên trời dưới đất thì bất ngờ từ đâu đến có một bạn ăn mặc lịch sự , đẹp trai xuất hiện .

Đôi mắt anh chàng đấy nhìn về phía Uyên một cách gần gũi rồi mỉm cười nói : "Hì, chào Uyên , chúng ta lại gặp nhau nữa rồi."

Tôi nhìn qua Uyên , vẻ mặt cô ấy bỗng nhiên giãn ra , đôi mắt dần dần rưng rưng đỏ lên trông thấy.

_Hì . Cậu về khi nào đấy ? Tớ nhớ cậu quá . Uyên nghẹn ngào đứng dậy ôm chầm lấy cậu bạn đấy. Tôi cảm nhận thấy trong lòng mình có một chút gì đó khó chịu , ghen tức.

Cảnh tượng đó , tôi nhìn qua một hướng khác , khuôn mặt tôi khẽ nhăn lại như kiểu không muốn nhìn thấy cô ấy ôm người con trai khác trước mặt mình và những con mắt đang dõi theo ở trong căn tin trường cũng đang háo hức vì được xem film tình cảm miễn phí.

Cậu bạn ấy ngồi xuống cùng bàn chúng tôi và gần sát bên Uyên. Đôi lúc , cậu ta hỏi , thì tôi cũng giả tạo cười nói xã giao. Uyên thì khác , cô ấy dường như không chú ý đến biểu hiện của tôi mà cô ấy vẫn mỉm cười và ngây thơ như những đám mây lững thững bay trên bầu trời vô lo , vô nghĩ .

_Mấy cậu ngồi sau nhé , tớ đi đây chút.

_Chờ tớ với. Hân gọi với theo rồi cùng tôi đi lên lớp.