Chương 21: Ban ngày tuyên da^ʍ / bụng to play/ sắc khí tràn đầy h / khóc sau khi sướиɠ xong liền không nhận người

Hà Huyền Y ở tướng phủ hơn một tháng rưỡi, cái bụng lại so với lúc trước lớn hơn nhiều, đồ ăn tốt nhất cùng với thuốc bổ đại phu Thái Y Viện khai, cả người nhìn đã lên tinh thần không ít, trải qua một tháng rưỡi tập viết, đại bộ phận chữ đều biết được, những chữ còn lại cũng đã biết cách đọc âm, Tiêu Dã thường xuyên ở thư phòng xử lý chính vụ, Hà Huyền Y ở bên cạnh đọc chút thơ từ, gặp chữ không hiểu được thì muốn Tiêu Dã dạy y, bất quá tiểu tử Tiêu Dã này rất xấu xa, một hai đòi người ta phải hôn một ngụm mới chịu nói, Hà Huyền Y làm sao có biện pháp trị hắn, đành phải đỏ mặt hôn hắn một ngụm

Tiêu lão Thừa tướng bỏ xuống gánh nặng, liền dắt thừa tướng phu nhân xuống Giang Nam đi thăm bạn bè, như vậy tiểu gia hỏa trong bụng Hà Huyền Y có ra đời, cũng chưa về, sau khi bụng Hà Huyền Y to lên, xấu hổ gặp người khác, hận không thể mỗi ngày đều ở trong phòng mới được, sợ hạ nhân hậu viện nhìn thấy y, Tiêu Dã lại ghi nhớ lời đại phu dạy, mỗi ngày xử lý xong chính vụ đều năn nỉ ỉ ôi mang Hà Huyền Y đi dạo quanh tướng phủ, nói là hạ nhân hậu viện sao có thể đến tiền viện được, vừa dỗ vừa lừa mang người mang đi ra, mười ngón tay đan vào nhau nắm chặt ngón tay lão nam nhân, như là sợ hạ nhân tiền viện không hiểu được

Lão Thừa tướng thích hoa, phía đông tiền viện liền có hồ sen rộng nửa mẫu(=30 mét vuông), mỗi năm cuối hạ đầu thu đều có thể ngửi thấy hương thanh của hoa sen, còn có chè hạt sen với hoa trà vô cùng thanh mát, khi đến bên hồ, hoa sen trong hồ đã khô héo hết, chỉ còn lại cành khô với lá vàng rơi trên mặt hồ, tuy không so được với đóa hoa khi nở rộ tươi đẹp, lại cũng có một phen cảnh đẹp khác, dọc theo cầu treo trên mặt hồ đi vào đình nguyệt ở giữa hồ, Hà Huyền Y thấy bốn bề vắng lặng, gò má ửng đỏ mới rút đi một chút

Hoàng thành giờ phút này tuy không có tuyết, hàn khí lại vẫn thấm đến tận xương, Tiêu Dã sợ y bị đông lạnh, liền buông màn trúc trong đình xuống, giúp Hà Huyền Y xoa bắp chân tê mỏi, xoa xoa lại không chịu thành thật, dọc theo cẳng chân xoa lên bắp đùi, nghe Hà Huyền Y đỏ mặt thấp giọng gọi hắn: “Tiêu Dã……”

Tiêu Dã chỉ coi lão nam nhân đây là dục cự còn nghênh, tự giác mà dịch thân thể qua, ôm người vào trong ngực, Tiêu Dã không chỉ có thân hình cao lớn một chút, võ nghệ cũng tinh thông, ôm Hà Huyền Y vào trong lòng ngực không cố sức chút nào, nhiệt độ ấm áp từ cái ôm khiến Hà Huyền Y vô cùng lưu luyến, thấy Hà Huyền Y có chuyện nói với hắn, vội thò đầu lại gần

“Tiêu Dã, mấy ngày gần đây chỗ này của ta…… Lúc nào cũng rất căng tức, không phải là……”, Hà Huyền Y lựa lời nói, liền kéo bàn tay Tiêu Dã qua, lắp bắp hồi lâu, lại đỏ mặt kéo tay Tiêu Dã đưa đến phía trên ngực, Tiêu Dã lập tức mở to hai mắt, trong mắt chứa đựng ý cười giảo hoạt, liền thò tay vào trong vạt áo Hà Huyền Y, để tay ở áo trong làm ấm lên rồi mới đi vào tiếp xúc da thịt, bốn bề vắng lặng, Hà Huyền Y ngược lại cũng không có gì ngượng ngùng, chỉ là mặt nhiễm sắc hồng

Chỗ này so với hai tháng trước, lại cũng không thay đổi nhiều lắm, chỉ là bộ ngực này nguyên bản mềm mại hiện giờ cứng lên không ít, tiểu đậu đỏ trước ngực đứng thẳng, cọ lên lòng bàn tay Tiêu Dã, Tiêu Dã sóng mắt vừa chuyển, ánh sáng giảo hoạt trong mắt càng sâu, tà cười nói: “Chỗ này của Tiểu Tâm can, chẳng lẽ là căng sữa?”, Âm cuối mang theo ý vị trêu đùa

Hà Huyền Y nghe thấy lời này, ngay lập tức có chút hoảng hốt, vành mắt phiếm hồng nói: “Còn không phải vì ngươi…… Hiện giờ ngươi còn giễu cợt ta như vậy…… Tiêu Dã ngươi, ngươi quá xấu……”

Thấy bộ dạng lão nam nhân ủy khuất, Tiêu Dã lập tức liền thu hồi tâm tư trêu đùa, ở trên đuôi mắt phiếm hồng hôn một cái, nói: “Tướng công chỉ là tùy ý nói một câu, đều do ta không tốt, không nên chiếm đoạt thân thể ngươi, cũng không nên làm tiểu tâm can lớn bụng……”

Hà Huyền Y nghe hắn càng nói càng không đàng hoàng, vội vàng bưng kín miệng tiểu tử này, ai ngờ lòng bàn tay lại bị liếʍ một ngụm, dung mạo tuấn dật cười rộ lên vô cùng lóa mắt, không ngừng biệt nữu nói: “Ta lại chưa thành thân với ngươi, không, không cho ngươi nói là tướng công của ta……”

Tiêu Dã ý cười như cũ khắp mặt, dù sao lão nam nhân ở trên giường không biết đã gọi hắn là tướng công bao nhiêu lần rồi, bắt lấy bàn tay liền kéo người lại trước mắt, giữa trán tương kề giây tiếp theo liền bị cánh môi ấm áp bao phủ lấy, hô hấp ấm áp hóa sương mù quanh quẩn ở chóp mũi hai người, khi tách ra cổ Hà Huyền Y đều đã đỏ, từ khi có thai thân thể lại càng thêm không chịu nổi đυ.ng chạm của Tiêu Dã, thường xuyên lưu luyến mà hôn thêm một hồi, thân thể mềm nhũn, Tiêu Dã cố kỵ tiểu gia hỏa trong bụng, mỗi lần đều hôm hôn sờ sờ là được, phần lớn số lần đều là Hà Huyền Y dùng tay giúp hắn thư giải, tính toán rõ ràng, Hà Huyền Y về phủ đã hai tháng, số lần hai người thật sự mà thân thiết cũng đếm không quá một bàn tay

“Tiểu Tâm can, ta muốn ngươi, ưm?”, Tiêu Dã có chút vội vàng đưa môi đến bên tai Hà Huyền Y nói, nụ hôn nhỏ vụn dừng ở bên tai Hà Huyền Y, Hà Huyền Y có lúc nào cự tuyệt được Tiêu Dã, hơi hơi thở phì phò liền đỏ mặt đồng ý, ngay lập tức bị bế lên, phủ thêm áo khoác của Tiêu Dã, liền xốc lên màn trúc đình nguyệt, giống như đà điểu chôn mặt vào trong lòng ngực Tiêu Dã, nghe Tiêu Dã mang thanh âm hơi khàn khàn nói: “Thời tiết lạnh như vậy, bọn hạ nhân không có việc gì liền trở về phòng nghỉ ngơi, làm sao có thể nhìn thấy ngươi.”

Vào cửa sương phòng, Tiêu Dã liền tránh cái bụng, một đường hôn xuống dưới, căn bản không cho Hà Huyền Y có cơ hội thở dốc gì, trong sương phòng chậu than đốt đỏ rực, ấm áp như mùa xuân, không cần lo lắng sẽ đông lạnh Hà Huyền Y, quần áo mùa đông giày hơn, cởi một hồi mới lộ ra áσ ɭóŧ tuyết trắng, Hà Huyền Y lúc này ngược lại đi lo lắng, ôm bụng nói: “Nhưng, nhưng hài tử trong bụng……”

“Ngày xưa là ai khóc lóc muốn ta thao chỗ này?”, Tiêu Dã nhìn bộ dạng lão nam nhân khẩn trương hề hề, tà cười nói, tay to cách qυầи ɭóŧ hơi mỏng xoa nắn hoa huyệt mở ra, chỉ chốc lát sau, liền có ướŧ áŧ ấm áp thấm ướt qυầи ɭóŧ, ướt dính bàn tay Tiêu Dã, Tiêu Dã thấy Hà Huyền Y dường như còn có chút khẩn trương, cúi người nói: “Tướng công đã hỏi đại phu, nói là nhẹ chút liền không có việc gì.”

Hà Huyền Y vừa nghe hắn còn từng vì việc này hỏi đến đại phu, gương mặt không khỏi càng hồng, trong mắt bốc lên sương mù mông lung động tình, nháy đôi mắt đầy nước gật gật đầu, duỗi tay muốn cởϊ qυầи áo Tiêu Dã đang mặc, bộ dạng lần này có thể nói là mê người cực kỳ

Lão nam nhân chủ động cởϊ áσ cho mình, trong lòng Tiêu Dã đương nhiên là vui mừng, cũng duỗi tay giúp Hà Huyền Y cởi bỏ một thân áσ ɭóŧ tuyết trắng hơi mỏng kia, bỏ xuống mành trướng, tiểu đậu đỏ trước ngực đã bởi vì động tình càng thêm sưng to, nhan sắc cũng càng thêm đỏ thắm, bị Tiêu Dã dùng đầu ngón tay khẽ vuốt, liền sẽ chọc cho Hà Huyền Y phát ra rêи ɾỉ ngọt nị, “Ha a…… Ô ngực trướng…… Ô ô muốn tướng công xoa một cái…… A a……”, Tiêu Dã rất chi là nghe lời mà xoa nắn, bên kia ngậm ở trong miệng dùng răng nanh khẽ cắn, nháy mắt liền khiến Hà Huyền Y tiết thân thể, cửa huyệt trào ra cỗ lớn nước sốt dính nhớp, hoa môi ướt dầm dề nhiễm màu đỏ tươi mê người

“Ô ô phải bị mυ"ŧ hỏng…… Ưm a thật thoải mái…… Kia, bên kia cũng muốn ô……”, Tiêu Dã phun ra nhũ tiêm đỏ thắm trong miệng, núʍ ѵú sưng to dính lên nước bọt trong suốt, lại ngậm lấy bên kia, kéo lấy tay Hà Huyền Y tự làm chính y dâʍ ɭσạи, cho đến khi tiểu đậu đỏ đều trước ngực sưng to thành tiểu đào tiêm mê người, mới vừa lòng buông tha, đầu ngón tay đi vào cửa huyệt mấp máy dưới thân, khảy lỗ da^ʍ đứng thẳng kia

“Ưm a không cần…… Ô ô sẽ bị chơi hỏng…… Ha a tướng công không cần……”, Tiêu Dã biết lão nam nhân nhất định là sảng khoái tới cực điểm rồi, ngược lại càng thêm kí©h thí©ɧ mạnh lên lỗ da^ʍ đứng thẳng đỏ thắm kia, ngón giữa đi vào cửa huyệt ướt nóng quấy loạn xuân thủy trong đó, Hà Huyền Y đã sớm động tình không thôi, huyệt tâm giống như có cả đàn kiến gặm cắn vô cùng ngứa ngáy khó chịu, chảy nước mắt gọi Tiêu Dã: “Tiêu Dã…… Muốn ngươi ô ô…… Muốn ngươi ô ưm……”

Tiêu Dã không dám quá mức lăn lộn y, rốt cuộc trong bụng còn có tiểu gia hỏa, vỗ về dục căn sớm đã sưng to dữ tợn liền đỉnh đi vào, cũng chỉ dám nhẹ nhàng thọc vào rút ra, đầu ngón tay chọc ngoáy lỗ da^ʍ sưng to, Hà Huyền Y lại bất mãn kêu, xoay mặt qua đưa lên đầu lưỡi khẽ liếʍ yết hầu Tiêu Dã, chỉ chốc lát sau lại “Ô ô” khóc lên: “Ô ô ngứa…… Ha a tướng công sâu, sâu một chút……”

Tiêu Dã bị làm loạn đến không có cách nào, bên tai còn đọng tiếng rêи ɾỉ ngọt nị, sợ bản thân không khắc chế một cái liền làm hài tử trong bụng bị thương, “Ba” mà một tiếng rút ra cán bóng loáng ánh nước, nhờ cỗ lớn nước da^ʍ chảy ra bôi trơn, thao mở bắp đùi non mịn của Hà Huyền Y, Hà Huyền Y ban đầu còn có chút bất mãn, dần dần lại bị sóng tình mãnh liệt cướp đi lý trí, thậm chí còn hơi hơi thẳng lưng phối hợp với thọc vào rút ra của Tiêu Dã, khiến cán cọ qua lỗ da^ʍ đứng thẳng, phát ra vài tiếng than nhẹ nức nở ngọt nị

Mấy động tác nhỏ này Tiêu Dã sao lại không biết, giọng nói trầm thấp khàn khàn như mê hoặc nói: “Tướng công ở thao nơi nào của tiểu tâm can?”

“Ô ưm…… Tướng công ở thao ô ô…… Thao tiểu huyệt…… A a a……”,

Cán Che kín gân xanh lần này đều thật mạnh cọ qua lỗ da^ʍ sưng to, thần trí Hà Huyền Y hoa mắt ù tai, thật sự là giống như thao làm tiểu huyệt không có gì khác biệt, chảy nước mắt vội vàng mà nói, kɧoáı ©ảʍ chồng chất khiến Hà Huyền Y nói xong liền tiết ra, nam căn đứng thẳng tiết ra vài cổ bạch trọc loãng, nước sốt sền sệt không ngừng tí tách rơi trên dục căn dữ tợn, Hà Huyền Y nhất thời liền không có sức lực, toàn bộ thân thể đều rơi vào trong lòng ngực Tiêu Dã, cửa huyệt bị qυყ đầυ cực nóng đỉnh đến, đuôi mắt lập tức lại rơi xuống vài giọt nước mắt, thành thành thật thật mà xin tha: “Ưm a…… Từ bỏ…… Ô ô sẽ bị tướng công thao hỏng mất……”