Chương 37: Quá chật

Triệu Đức Tam cũng há miệng ra, duỗi ra đầu lưỡi của mình cùng đầu lưỡi Mã Đình quấn quít lấy nhau, Mã Đình còn là tuổi trẻ thanh xuân, trình độ hôn môi còn sơ đẳng, hoàn toàn là dưới sự chỉ dẫn đầu lưỡi của Triệu Đức Tam tiến hành, bất quá từ trong miệng Mã Đình hít hà ra hơi thở vội vã khiến Triệu Đức Tam cảm giác rất là trầm mê, đó là khí tức trên người của một thiếu nữ vẫn còn non nớt mới có.

2 thân thể dính sát vào nhau, Mã Đình hai tay móc vào cổ của Triệu Đức Tam, nhón chân lên ra, khẽ cắn môi của hắn, liếʍ lấy… liếʍ lấy, hai gò má ửng đỏ , nhỏ giọng nói:

- Triệu Đức Tam, chúng ta làm được không? Em muốn thử lại lần nữa, đêm hôm đó em uống say quá, không có cảm giác gì nhiều.

Triệu Đức Tam làm gì mà có lá gan to như vậy, hắn đẩy Mã Đình ra, thất kinh mà nói:

- Đại tiểu thư à, ngàn vạn lần không được, mẹ của em đang ở bên ngoài, bị mẹ em phát hiện coi chừng thiếm mất của anh.

Mã Đình nũng nịu ôm lấy eo của hắn, làm nũng nói:

- Không chịu đâu…em muốn …

Triệu Đức Tam bị Mã Đình ôm eo đẩy tới bên giường , thoáng cái bị cô xô ngã xuống giường, sau đó cô ngồi lấy trên cặp đùi hắn, chuẩn bị cởi bỏ dây thắt lưng quần của hắn.

Mã Lan nhận được điện thoại của Vương An Quốc, hôm nay ông ta đi tham dự cuộc họp chuyên đề trên thành phố về việc khai thác mỏ than đá, xem chừng là có chuyện gì đó báo cho Mã Lan biết.

Mã Lan đứng dậy đi qua gõ Mã Đình cửa phòng hô:

- Đức Tam… Đức Tam . . .

Triệu Đức Tam lật đật đẩy Mã Đình ra đứng dậy, chỉnh sửa lại dây thắt lưng, cố trấn định lại tinh thần, vội đi mở cửa, cười nói:

- Có chuyện gì đấy chị Mã Lan ?

Mã Lan bụng đầy hồ nghi hỏi:

- Sai lại đóng kín cửa vậy ?

Mã Đình quẹt miệng trợn mắt gào lên:

- Người ta đóng cửa trò chuyện cũng không được sao!

Mã Lan nhìn thoáng qua Mã Đình , dặn dò với Triệu Đức Tam:

- Đức Tam, chị có chút việc phải đi ra ngoài một chút, có thể sẽ trở về muộn, em cứ ở nhà trò chuyện với Mã Đình, đến lúc chị trở về sẽ đưa em về nhà.

Triệu Đức Tam nghĩ thầm, đây thật là trời cơ hội tốt, nhưng hắn vẫn biểu lộ bình tĩnh, gật đầu nói:

- Vậy cũng được chị.

Mã Lan lại nói với Mã Đình nói:

- Mã Đình, đừng có phá phách trêu ghẹo anh Đức Tam đấy!

Triệu Đức Tam mừng thầm, đưa tiễn Mã Lan ra cửa, nhìn cô lên xe, lái xe ra rồi biến mất ở cuối tầm mắt, hắn hí hửng trở lại, từ bên trong khóa trái cửa biệt thự, không kìm được vui mừng chạy đến cửa phòng Mã Đình, lúc này Mã Đình đã cởi sạch quần áo, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở cửa, tư thái như là bạch ngọc đồng nữ, trước ngực hai bầu vυ" bằng nhỏ bằng hai nắm tay của đứa bé, chỉ cần một bàn tay là hoàn toàn có thể che phủ kín hết bầu vυ" rồi, bên dưới cái âʍ ɦộ, khu rừng nhỏ mới mọc ra cây giống, vẫn chưa làm thành đại thụ che trời , thật sự là quá non nớt, Triệu Đức Tam nhìn mắt tỏa ánh sáng, có chút thần hồn điên đảo .

Mã Đình lại là giọng ra lệnh:

- Còn không mau đến đây !

Nói xong cô tự xoay người đến nằm trên giường.

Triệu Đức Tam lòng nóng như lửa đốt vào khóa trái cửa lại liền đến nhảy lên trên cái giường rộng lớn ấm áp của Mã Đinh.

Triệu Đức Tam nghĩ thầm cái giường này độ nẩy rất tốt, trên dưới nhún nhẩy chắc chắn là rất hăng .

Mã Đình giúp hắn cởi ra dây lưng, Triệu Đức Tam dù có chút hấp tấp, nhưng lại muốn thưởng thức bức họa vẫn còn vẽ chưa xong này, mười ngón tay của hắn nhẹ nhàng vuốt lên trên làn da trắng noãn bóng loáng như ngọc, Mã Đình thân thể hơi conmg lại, cảm giác nhột nhạt bắt đầu .

Mã Đình tuy tư tưởng cởi mở phóng khoáng, nhưng dù sao đây cũng là mới lần thứ hai ăn vụng trái cấm vẫn có chút khẩn trương, nhất là lần này trông thấy rỏ ràng dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam lớn như vậy, cô lại lo lắng thân thể biểu hiện rất là căng cứng.

Triệu Đức Tam sừ dụng kinh nghiệm thâm hậu công phu của mình lên ở trên người Mã Đình nhẹ vỗ về, một lúc sau, thân thể cứng ngắc Mã Đình dần dần mềm nhũn xuống . . .

Triệu Đức Tam tách ra hai chân hai chân Mã Đình trắng nõn mịn màng, động tác rất nhẹ, dù sao đây là một nụ hoa chớm nở, phải thận trọng thì mình mới thoải mái được, hắn đem bàn tay của cô ngả vào bên trong cầm chặt dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của hắn, bàn tay hắn cũng sờ soạng âʍ ɦộ cô, hắn đem ngón tay móc dọc vào cái khe thịt hồng hào, phát hiện nơi đó đã ẩm ướt, tiếp tục nhẹ nhàng xoa lấy âʍ ѵậŧ của cô.

Mã Đình giãy dụa thân thể, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ hắn làm cho có chút phát đau.

Hắn cẩn thận quan sát cái âʍ ɦộ chưa hoàn toàn phát triển thành thục của Mã Đình, hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ không hướng ra bên ngoài như những người đàn bà, vẫn còn thâm tàng bất lộ, Triệu Đức Tam phải dùng hai ngón tay vạch ra hai bên mép nhỏ non mịn, mới có thể nhìn thấy cửa miệng âʍ đa͙σ nhỏ xíu phấn hồng .

Triệu Đức Tam muốn Mã Đình dẫn đường, cô nghe lời hắn nắm bắt cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn , đem đầu khấc đưa đến cửa miệng âʍ đa͙σ của mình, hắn chậm rãi dùng kỹ thuật thành thạo cà cạ cái đầu khấc vào trước hang động, nhưng vì cái lổ hang âʍ đa͙σ thật sự quá chặt, cảm giác đầu tiên của Triệu Đức Tam là con mẹ nó quá chật ah !

Bởi vì đêm hôm ấy hắn cũng uống rượu, cho nên thần trí cũng không phải rất rõ ràng như bây giờ vậy, lúc này hắn dùng đầu ngón tay trêu chọc âʍ ѵậŧ của Mã Đình đã nhu nhú sưng phồng nhô ra một ít, rất nhanh bên trong âʍ đa͙σ nhả thêm không ít dịch nhờn, bên trong âʍ đa͙σ Mã Đình theo thời gian trôi qua đã thấy tê tê ngứa ngáy, cảm giác hưởng thụ cực kỳ.

Đầu khấc của Triệu Đức Tam vẫn đang từng chút xông vào khoan phá vào bên trong cơ thể của Mã Đình, cô hơi bị thốn đau nên cặp lông mày hơi nhăn nhíu lại, cái hang động chặt khít âʍ đa͙σ đang chăm chú bao lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, đang ở bên trong thành vách niêm mạc cạo mài, đột nhiên dươиɠ ѵậŧ thô cứng hướng trong âʍ đa͙σ của đâm thẳng nhập vào ở chỗ sâu trong…..

Mã Đình hét lên một tiếng, Triệu Đức Tam thả chậm tốc độ dươиɠ ѵậŧ, chờ cho cơn đau thốn Mã Đình giảm xuống mới bắt đầu rút ra đút vào………

……………………………………………………………………………….

Hắn cảm thấy được đầu khấc của mình ở bên trong âʍ đa͙σ cô như là nghiền nát, đầu khấc từng đợt tê ngứa chập choạng truyền đến, hắn miễn cưỡng nhẫn nại, cho đến khi Mã Đình đã hưng phấn sướиɠ muốn chết rêи ɾỉ kéo dài từng cơn “ ư..a…” hắn mới dùng cây dươиɠ ѵậŧ to cắm thật sâu chạm vào đến cổ tử ©υиɠ của cô.

Quá chặt khít, Triệu Đức Tam chỉ có thể cử động từng chút dươиɠ ѵậŧ , không dám tăng mạnh thêm tốc độ, cứ như vậy thời gian dần dần trôi qua, hai thân người vụt sáng vụt sáng như trên mặt nước chèo thuyền du ngoạn, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ ở chốn nhân gian bên trong hồ nước tuyệt vời không thể tả.

……………………………………………………………………………………

Mã Lan dừng xe tại cổng hộp đêm Phú Hào, một nhân viên phục vụ chạy tới mở cửa xe, tất cả mọi người phục vụ đều biết mặt cô:

- Chị Mã Lan, mới tới .

Mã Lan khí thế mạnh mẽ, lơ đãng gật đầu, khí chất bất phàm, trong tay cầm xách tay hàng hiệu nổi danh, thanh nhã đi vào đại sảnh, một nam phục vụ khác lập tức cúi đầu chào đón, xoay người cung kính nói:

- Chị Mã Lan, phó cục trưởng Vương đang ở trong phòng VIP trên lầu chờ chị, xin mời đi bên này.

Nam phục vụ đem Mã Lan lên lầu hai, đi đến trước cửa phòng VIP gỏ cửa.

Căn phòng VIP trên lầu hai của hộp đêm Phú hào trường kỳ là để cho Mã Lan bao trọn, với tư cách cùng với Vương An Quốc họp mặt, còn có các đối tác khác bàn chuyện làm ăn.

Vương An Quốc đang cùng với thư ký của phó chủ tịch thành ủy Dư Dẫn Lương ở bên trong trái ôm phải ấp mỗi người hai thiếu nữ, gặp cửa mở, Mã Lan bước vào, Vương An Quốc liền đem hai tiểu thư dồn qua một bên, chỉ chỗ ngồi bên cạnh mình, cười ha hả nói:

- Xin mời bà chủ Mã .

Mã Lan nhìn qua thư ký của phó chủ tịch thành ủy Dư Dẫn Lương mỉm cười gật đầu chào, ngồi xuống bên người Vương An Quốc, lúc này ông ta mới giải thích nói:

- Đây là thư ký của phó chủ tịch thành ủy Dư Dẫn Lương là người tâm phúc của phó chủ tịch, phàm là trong ngành khai thác mỏ than đá có động tĩnh gì, ông ấy so với tôi tin tức linh thông hơn nhiều đấy.

Mã Lan đứng dậy đi qua, cố ý mỉm cười cùng người thư ký này, ông ta là người đàn ông trung niên, đeo mắt kính , nhìn về phía trên rất là đạo mạo, nhưng lúc bắt tay với Mã Lan, ẩn dưới đôi mắt kính là đôi mắt mê gái cười nói:

- Bà chủ Mã quả nhiên là khí chất bất phàm, tuyệt sắc xinh đẹp a .

Mã Lan cười nhẹ rồi rút trở về nói:

- Lãnh đạo quá khen rồi.

Cô nói xong rồi quay người trở lại chỗ ngồi xuống .

Vương An Quốc ăn hết miếng dưa hấu, nói:

- Mã Lan, hôm nay bảo em đến đây là tiết lộ cho em tiếng gió, hôm nay Dư phó chủ tịch thành ủy tại ủy ban thành phố chủ trì hội nghị chuyên đề về chuyện khai thác mỏ than khai than đá trấn Bạch Thủy, chuyện này sẽ một tay do cục khoáng sản than đá xử l , Dư phó chủ tịch sẽ trực tiếp giám sát.

Mã Lan nhìn Vương An Quốc, chờ đợi ông ta nói tiếp ….

Vương An Quốc ăn xong miếng dưa hấu, rút hai tập giấy vệ sinh xoa xoa tay:

- Bây giờ vấn đề đó, hãy để cho thư ký Chu nói với em, so với anh thì ông ta tinh tường cách làm của lãnh đạo thành ủy hơn.

Thư ký Chu hai tay ôm hai cô gái cùng các cô liếc mắt đưa tình, nghe Vương An Quốc nói xong, đẩy các cô ra, hắng giọng nói:

- Là như vầy, công việc khai thác mỏ than tại trấn Bạch Thủy, lãnh đạo Thành ủy dự định như thế này, hiện tại thành phố Du Dương có thực lực tiềm năng không nhiều lắm, chỉ có vài ba công ty lớn, cho nên cảm thấy nếu như để cho một công ty đứng ra độc quyền khai thác rất dễ lũng đoạn thì sẽ tạo thành một kết quả xấu, cho nên bây giờ quy hoạch, đồng thời để cho ba công ty cùng nhau khai thác, ý định mỗi công ty khai thác một khu vực ."

Mã Lan vốn định là cùng Lâm Đại Phát tranh giành quyền khai thác, ai cũng muốn nuốt một mình cục thịt béo này, nhưng thư ký Chu đã nói ra như vậy, vậy cũng rõ là lãnh đạo Thành ủy cũng sợ bởi vì cục thịt béo này mà gây ra một số phiền phức, nên mới quyết định như vậy đấy.

Mã Lan cũng không có nhiều tiếc nuối, lúc này đây chưa được, về sau sẽ từ từ nghĩ đến biện pháp chèn sập nhà của Lâm Đại Phát.

Mã Lan nghe xong thư ký Chu, cười nhẹ, bưng chén rượu lê , đứng lên nói:

- Ra, em mời thư ký Chu cùng phó cục trưởng Vương một ly.

Dứt lời liền ngửa đầu nâng ly rượu, rất sảng khoái uống cạn hết.

Thư ký Chu vỗ tay, híp mắt cười nói:

- Bà chủ Mã, tửu lượng giỏi …tửu lượng giỏi.

Ông quay qua cô gái bên cạnh:

- Đi ..rót cho bà chủ Mã một ly !"

Cô gái trẻ tới đổ đầy rượu cho Mã Lan, nũng nịu nói:

- Bà chủ Mã, xin mời.

Mã Lan cảm thấy những cô gái này thật ra cũng rất tội nghiệp, ở trong ngực đàn ông thì phải cố nặn nụ cười vui vẻ, đối với cô thì lại rất lễ phép, nên mỉm cười nói:

- Cảm ơn.

Vương An Quốc uống mặt đỏ tới mang tai, nhìn sang cô gái kia , nắm lấy cổ tay lkéo một phát, cô gái trẻ liền "Ah " cười lên ngả vào vào trong lòng Vương An Quốc, Vương An Quốc nhìn qua Mã Lan ha ha cười, rồi thò tay duỗi vào trong váy của cô gái sờ soạng trên cái âʍ ɦộ của cô gái.

Cô gái thẹn thùng "Ai nha" kêu lên giãy dụa trốn tránh, Vương An Quốc với đôi bàn tay to mập, liền chụp lên đôi bầu vυ" cao ngất bóp mạnh, làm cô gái hoa dung thất sắc gọi bậy ….

Mã Lan đối với những cảnh tượng như thế này gặp qua đã quen mắt, mỗi khi cùng với các đối tác làm ăn hoặc các quan viên chính phủ mỗi lần đi ăn nhậu ca hát karaoke , hầu như người đàn ông nào cũng đồng nhất hành động như gấu giống như vị phó cục này.

Vương An Quốc tuy rằng đã có tuổi, trên mặt chất đầy thịt mỡ, bộ dạng bề ngoài bình thường, nhưng vì lợi dụng có quyền lực trong tay, nên cách làm tiền cùng với đùa bỡn trêu ghẹo phụ nữ đã đạt tới đỉnh cao…

Đùa bỡn một hồi với hai cô gái ở trong lòng, Vương An Quốc đẩy các cô ra về bên phía thư ký Chu, để ông ta chống đỡ cùng lúc với bốn cô gái đẹp, líu ríu náo loạn cả một một bầy ….

Vương An Quốc bắt đầu ra động tác chủ ý đến Mã Lan, nhích cái mông qua ngồi sát bên Mã Lan một chút, mặt đỏ thắm chất đầy nụ cười dâʍ đãиɠ, đôi mắt tam giác ở bên trong hiện ra da^ʍ quang lại làm cho Mã Lan cảm giác có chút lo lắng, nhưng cô không có biện pháp nào khác, vì muốn cầu cạnh ông ta, muốn được có quyền khai thác mỏ than tại trấn Bạch Thủy, Mã Lan còn phải nhờ ông ta hỗ trợ, cho nên chỉ đành có thể làm bộ cam tâm tình nguyện hiến ra thân xác của mình.

Vương An Quốc rất tự nhiên vươn tay liền ôm lấy ở bờ eo của cô:

- Bà chủ Lan, một hồi tan cuộc cùng anh tìm một chỗ tâm sự nhé…? Ha ha . . .

Ở đây người hơi nhiều, Mã Lan vẫn phải quan tâm đến mặt mũi của mình, khi chỉ có hai người thì mặc cho lão khốn kiếp này chơi như thế nào cũng được, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Mã Lan muốn che dấu kín đáo hơn một chút, chú ý đến thân phận của mình, vì vậy liền hướng phía sau ghế sa lon nhích lại gần, đem áo khoác che phủ trên cặp đùi của mình, để giấu đi cánh tay của Vương An Quốc đang sờ mó trên thân thể mình.

Bàn tay của hắn, rốt cục mò tới tìm vào bên trong cái âʍ ɦộ của cô, chậm rãi khắp nơi trên mép lớn âʍ ɦộ trượt tới trượt lui, hộŧ ɭε cũng đã không chịu nỗi sự kí©h thí©ɧ đã theo bản năng con cái cố gắng sưng phồng lên lộ liễu lồi ra bên ngoài, bỗng nhiên Vương An Quốc dựng đứng đầu ngón tay của ông ở nagy cửa miệng âʍ đa͙σ, đó là địa phương mẫn cảm, Mã Lan cũng biết là Vương An Quốc tiếp theo sẽ làm gì .

Mã Lan đã bị tiếp nhận sự kí©h thí©ɧ khá lâu, rốt cục cũng phải thổ lộ đi ra, hai bên mép nhỏ run run lợi hại, mà lúc này Vương An Quốc cũng không ngừng tay, một đầu ngón tay ở trên âm hạch văn vê, một đầu ngón tay của bàn tay kia ngay giữa cửa miệng âʍ đa͙σ của cô chọc ngoáy….

Chỉ thấy lúc này hai ngón tay Vương An Quốc bắt đầu tăng thêm tốc độ, cả bàn tay đặt ở trên cái âʍ ɦộ rất nhanh ma sát, đầu ngón tay kia cũng tại trên hạt le xoay tròn lấy lượn vòng, Mã Lan toàn thân chấn động lấy, ước chừng năm sáu phút qua, bỗng nhiên toàn thân Mã Lan kéo căng, “ hừ..” rên nhỏ một tiếng! Cô cơ hồ chưa kịp thở gấp mấy hơi thở, đã bị Vương An Quốc mang lên đến cơn cao trào... . .

Có cái áo khoác che chắn yểm hộ , Vương An Quốc dĩ nhiên là được voi đòi tiên, bàn tay to lại vuốt khe mông của cô , đưa ngón trỏ dính đầy dịch nhờn của Mã Lan ra dò xét , thoáng cái liền mò tới hậu môn của Mã Lan, chen vào bên trong cái lổ chặt khít hết một đốt ngón tay, cô khẽ "Ah.. " lên , liền ngồi lùi ra sau một chút , kẹp lấy cánh tay của Vương An Quốc không để cho ông lại tiếp tục móc sâu thêm vào.