Chương 38: Có muốn chị không?



Vương An Quốc mắt hiện da^ʍ quang, mỉm cười đến bên tai nàng vô sỉ nói nhỏ:

- Mã Lan à, ở phía dưới đã ướt nhẹp hết rồi à? Ha ha, hay là bây giờ chúng ta tan cuộc, kiếm phòng riêng đi ? Cùng tâm sự…

Vương An Quốc nói một mình tâm sự, Mã Lan biết là mướn phòng tầm hoan tác nhạc, đây cũng là tác phong trước sau như một của Vương An Quốc…

Mã Lan chưa nói đi, cũng không nói không đi , dù sao cô cũng không rõ rệt phản đối, nhưng cũng không muốn bị lão khốn kiếp này đùa bỡn thân thể của mình tiếp nữa, lão khốn kiếp này có đôi khi làm choi mình lên cơn động dục, thì đồ đạc của ông lại không cứng nỗi, khi ấy Vương An Quốc chỉ thích dùng ngón tay tới chơi cô mà thôi.

- Lãnh đạo, ngày ngày đều ở bên ngoài ăn chơi chè chén, về nhà bà xã cũng không nói gì nhỉ?

Mã Lan đùa giỡn hỏi hắn.

Vương An Quốc cười ha ha, nhún vai nói:

- Làm sao mụ ấy dám nói gì anh ! Anh không có bỏ mụ ấy là phước tám đời của mụ ấy rồi!

Mã Lan cười duyên liếc mắt nhìn ông ta, thuận tay liền cầm lên điện thoại của Vương An Quốc để ở trên mặt bàn, xem lại lịch sử cuộc gọi, liếc nhìn hai chữ bà xã, cô âm thầm đem dãy số ghi nhớ ở trong đầu.

Vương An Quốc ngón giữa càng không chút kiêng kỵ nhấn sâu thêm vào một đốt ngón tay ở dưới hậu môn cô, cô nhỏ giọng "..ah " lên một tiếng, hàm răng căm chặt cố nén, cũng không phải là vì sướиɠ khoái, mà là lão khốn kiếp này móng tay hơi dài, cắm vào bên trong hậu môn Mã Lan làm đau.

Vương An Quốc còn dương dương đắc ý, vẻ mặt xấu xa , hỏi:

- Thế nào hả em? Sướиɠ như vậy à? Ở lại cùng với anh một mình tâm sự, anh sẽ làm cho em thoải mái đầy đủ !

Mã Lan xê dịch cái mông mình nhích ra, ngón tay của Vương An Quốc cắm trong hậu môn cô, dĩ nhiên là không cách nào tiếp tục chen vào, ông ta nghiêng thân thể qua muốn tiếp tục, Mã Lan lấy cớ nói:

- Lãnh đạo, anh đừng vội vả như vậy, chờ tan cuộc rồi tụi mình kiếm chỗ làm mà, hồi nãy giờ móc vào chỗ đó làm người ta có chút không thoải mái, em thôn thốn muốn đi cầu.

Vương An Quốc thấy Mã Lan vẻ mặt mềm mại, đôi mắt của ông ta ở bên trong da^ʍ quang bắn ra bốn phía, nói:

- Được rồi em tranh thủ đi W.C đi, coi chừng..nước nhờn chảy ra dính ướt qυầи ɭóŧ đấy..haha…

Vương An Quốc đã chuến choáng say, trước mặt mọi người đã nói lời đã không đứng đắn rồi.

Mã Lan lấy cớ đi WC , trốn vào trong phòng vệ sinh đóng cửa lại, dùng số điện thoại riêng chỉ dùng liên lạc với người trong nhà, nhắn tin cho vợ của Vương An Quốc:

“Phó cục trưởng Vương tại hộp đêm Phú Hào, ở phòng VIP lầu hai, uống rượu nhiều quá đang say, nhờ cô sang đây xem giùm một chút đi .”

Mã Lan nhắn tin xong, trong nội tâm mừng thầm, Vương An Quốc một hồi lần này ăn trọn rồi, vợ của Vương An Quốc có thể nói là nổi danh cọp cái, đừng nhìn Vương An Quốc suốt ngày ở bên ngoài tiêu dao khoái hoạt, nhưng khi vừa về tới nhà là phải ngoan ngoãn nghe con cọp cái hung dữ này.

Lúc này Mã Lan mới cỡi quần xuống, cúi người nhìn một chút lại hậu môn của mình, may mắn là không có bị chảy máu, nhưng khi ngón tay của Vương An Quốc thọc vào hậu môn mình, cũng thật là có chút cảm giác vừa thôn thốn mắc cầu, vừa hơi tê ngứa nhột nhạt.

Lão khốn kiếp kia ! Mã Lan mắng thầm, nhìn thời gian một chút cũng không sớm, liền nhắn tin cho Triệu Đức Tam.

"Người đàn ông bé nhỏ, có còn ở nhà cùng với con gái của chị không vậy?

………………………………………………………………………………………

Sau khi Mã Lan rời khỏi nhà, Triệu Đức Tam cùng với Mã Đình ở trên giường lăn lộn, làm xong một phát, cô gái trẻ mới lớn tựa hồ nếm được mùi ngon ngọt, một lần vẫn chưa thỏa mãn, nằm ở trên giường không nhúc nhích một hồi rồi lại đến bò lên trên thân thể Triệu Đức Tam, dùng cái miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ thắm bú lên cây dươиɠ ѵậŧ đang còn mềm nhũn của Triệu Đức Tam xì xì. Mã Đình chưa từng có l kinh nghiệm này, chỉ là tò mò bắt chước theo lời bạn bè kể cho nghe, công lực còn chưa có đủ, ngược lại hàm răng cón cấn lên dươиɠ ѵậŧ làm hắn hơi đau, đã vậy Mã Đình mình còn nhả ra cây dươиɠ ѵậŧ hắn nhíu cặp lông mày bĩu môi nói:

- Hừ..hừ..tanh rình quá à, thật là khó ngửi !

Điện thoại của Triệu Đức Tam reo lên, trong lúc Mã Đình đang dùng tay sụt lấy trêu ghẹo dươиɠ ѵậŧ của hắn …

Triệu Đức Tam nghe qua , tưởng rằng Mã Lan đã về đến nhà đang đứng ngoài cửa lớn gọi điện thoại cho hắn đi ramở cửa, hắn thất kinh hồn vía nói:

- Mã Đình à, đừng làm rộn nữa, mẹ của em trở lại !

Vội vàng lo sợ đẩy Mã Đình ra , xoay người xuống giường luống cuống tay chân mặc quần áo vào, mới lấy điện thoại ra xem kỹ, phát hiện ra là Mã Lan chỉ gởi tới một tin nhắn, trong lòng mới từ từ buông lỏng, hắn nhắn lại cho Mã Lan biết đang ở nhà cùng với Mã Đình .

Mã Đình lại là không nhanh không chậm, từ từ mặc đồ vào hỏi:

- Triệu Đức Tam, là ai nhắn tin cho anh vậy? Cho em xem qua một cái coi !

Trong tin tức Mã Lan đối với hắn xưng hô quá mức mập mờ, Triệu Đức Tam liền nhanh chóng thủ tiêu tin nhắn, cười ha hả nói:

- Của một người bạn nhắn tin, có cái gì mà xem !

Mã Đình mặc xong quần áo, té nhào lên trên lưng hắ , điêu ngoa đoạt lấy điện thoại, lật nhìn một lần tin nhắn, chả có tin gì, liền thở phì phò trả lại hắn, nói:

- Triệu Đức Tam ! Anh đem tin nhắn xóa ! Nói ! Ai nhắn tin cho anh ! Có phải là có chuyện bí mật muốn lén gạt em !

Triệu Đức Tam nhìn thấy cô chu miệng , trợn tròn mắt , không cần nói lý, hắn cảm thấy thật buồn cười, nói:

- Mã Đình đại tiểu thư, anh đâu phải là đầy tớ của em, đâu cần cái gì cũng đều phải báo cáo cho em à?

Mã Đình bỉu môi, nói:

- Về sau em không đùa với anh nữa.

Triệu Đức Tam thấy cô tức giận rất khả ái, nghĩ thầm , nếu không phải là cô mới có 17 tuổi , thân thể còn non nớt cho nên tôi mới muốn chơi, chứ không thì thân thể trước sau đều bằng phẳng như sân bay vậy, ông mới là người không cùng cô chơi đâu, gần đây ông có nhiều đàn bà ứng phó còn không đủ sức qua nổi đây này!

…………………………………………………………………………………..

Mã Lan trốn vào buồng vệ sinh không có đi ra ngoài, cô đang chờ vợ của Vương An Quốc đến ...

Ngồi trong phòng đợi Mã Lan một hồi, thư ký Chu đang hào hứng dạt dào với các cô gái trẻ vây quanh, liền nói với Vương An Quốc:

- Lão Vương à, thời gian không còn sớm nữa đã trễ rồi, giúp tôi mướn phòng, để cho bốn cô gái này cùng đi với tôi nhé.

Vương An Quốc uống rượu đã say, mặt mũi đỏ ửng, tới gần Chu thư ký cười nói:

- Lãnh đạo, không thể tưởng được khẩu vị của ông lớn như vậy….Ha ha.

Thư ký Chu đeo cặp kiếng cận, da dẽ trắng tinh, liếc mắt nhìn sơ qua chính là một người có văn hóa, nhưng ai biết dược phía sau cái bộ dạng chỉnh tề ấy là ra sao rồi, một cô gái không được, hai cô gái cũng không được, còn phải một lần mang đi bốn cô gái mới chịu .

Thư ký Chu khẽ cười một cái , nói:

- Lão Vương, tôi có chơi đùa như thế nào cũng là những cô gái làm tiền , nhưng ông thì khác rồi, trong W.C có người đàn bà hấp dẫn hơn nhiều so với tôi có 4 cô gái này chứ ? Ha ha . . .

Vương An Quốc cười hắc hắc, nhẹ nhàng vỗ tại trên bả vai thư ký Chu:

- Để tôi nói với các cô gái này đi với ông, chờ tôi đi gọi Mã Lan, chúng ta liền tan cuộc, yên tâm đi lãnh đạo, phòng của ông tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi .

Vương An Quốc đứng dậy chuẩn bị đi gọi Mã Lan, vừa đứng lên thì ngã trái ngã phải, thư ký Chu nhanh đến đở lấy ông ta, lúc này Vương An Quốc loạng choạng say xỉn đi vào phòng W.C, gỏ cửa cái phòng vệ sinh đùng đùng đùng kêu to:

- Bà chủ Mã…bà chủ Mã… ở bên trong làm gì vậy còn không có ra ! Thư ký Chu phải đi rồi đấy... nhanh lên đi ra .. !

Mã Lan ngồi ở bên trong bồn cầu, giả bộ như mới đi cầu xong, đứng lên, nghĩ thầm lão bà của vương bát đản làm sao đến giờ còn chưa tới.

Đang nghĩ ngợi, thì cửa phòng W.C bị một đá đạp văng cửa ra, vợ của Vương An Quốc đứng ở cửa, hai tay chống nạnh, phồng mang trợn má vẻ mặt đầy lửa giận xông thẳng vào Vương An Quốc mắng:

- Đồ chó ! Ông nói cho với tôi đêm nay ông đi công tác, đồ chó lừa gạt, trong khi ông lại chạy đến nơi đây phong lưu khoái hoạt!

Mắng chửi rồi vợ Vương An Quốc xông tới nhéo lấy lổ tai của Vương An Quốc, đã say chuếnh choáng Vương An Quốc nghe xong mấy câu đinh tai nhức óc tiếng mắng, lập tức giựt mình tỉnh lại, mặt hốt hoảng, bị vợ mình níu lấy lỗ tai hướng ra ngoài lôi kéo, ông ta ngoan ngoãn tuyệt không dám phản kháng, trong miệng cầu khẩn nói:

- Bà xã đau… nhanh buông ra… đau ..làm rất mất mặt , nhanh buông ra .

- Ông là thứ mạt dày không biết xấu hổ, mà còn biết mất mặt nữa sao? Trốn ở sau lưng tui chạy tới đây ăn chơi đàng điếm ! Xem trở về nhà tôi sẽ như thế nào tính toán với ông !

Vợ của Vương An Quốc một thân mập cũng đầy mỡ, khổ người so với Vương An Quốc còn cao lớn hơn, níu lấy lỗ tai ông ta cơ hồ là nhấc bỗng giữa không trung, Vương An Quốc chỉ có cách gào lên khẩn cầu:

- Bà xã, tôi đi cùng với lãnh đạo ra ngoài thư giãn một tí mà , đừng có như vậy á.

- Hừ..hừ tôi bất kể cái gì lãnh đạo chó má của ông! Ở tại đây ăn chơi đàng điếm cùng với lũ gái điếm, không trị tội ông cũng không được ! Theo tôi trở về nhà !

Bà kéo lấy Vương An Quốc như kéo một con chó nhỏ không nghe lời vậy, lôi xềnh xệch ra khỏi cổng hộp đêm Phú Hào.

Thư ký Chu cũng là thứ người nhát gan, ông ta không dám lên tiếng cho đến khi vợ của Vương An Quốc hùng hùng hổ hổ kéo lê Vương An Quốc rời đi , lúc này mới luống cuống tay chân mang theo bốn cô gái trẻ nhanh chóng ra khỏi hộp đêm Phú Hào .

Trong căn phòng VIP thoáng cái an tĩnh trở lại, chỉ còn lại có tiếng nhạc êm dịu nhe nhẹ từ trong mấy cái loa truyền tới tiếng ca.

Mã Lan từ trong phòng W.C đi ra, mệt mỏi ngồi xuống ở trên ghế sa lon, uống một hớp rượu, hồi tưởng lại đến những năm tháng chính mình vì báo thù mà không màng gì đến thân thể của mình, cho nên cũng đã không cách nào tìm về con đường tình yêu.

Từ khi đôi chân cô đạp vào con đường vì báo thù, mà bán thân thể, cô luôn có cảm giác con người mình đã đã biến hóa đến mức rất bẩn thỉu, nửa đời sau chắc chắn sẽ không có người đàn ông chân chính nào sẽ yêu thích mình rồi.

Trên bàn Vương An Quốc còn để lại gói thuốc lá cùng với cái bật lửa, cô cũng rút ra một điếu tuốc, ngậm lên miệng mồi hút , hít một hơi liền liên tục sặc ho , vội nhấp một hớp nước uống , rồi nghĩ đến Triệu Đức Tam đang còn ở nhà mình, ngày mai hắn còn phải đi làm, liền đứng dậy đi ra ngoài, đến quầy tiếp tân thanh toán tiền rồi đi ra ngoài lái xe trở về nhà .

Lúc về đến nhà, Triệu Đức Tam đã đang ngồi trong phòng khách, Mã Đình hờn dỗi , chui vào ở trong phòng mình không có đi ra. Mã Lan có cảm giác Triệu Đức Tam thằng này mặc dù cũng có chút dâʍ đãиɠ, nhưng ẩn dấu bên trong đối với cô cũng rất thành thực:

- Đức Tam, còn Mã Đình đâu rồi?

Triệu Đức Tam đáp :

- Ở trong phòng chắc ngủ rồi.

Mã Lan cỡi áo khoác xuống máng lên móc áo, bên trong cô mặc cai váy bó sát người, một đôi bâu vυ" nẩy nở cao vυ"t, thật là mê người, nhưng Triệu Đức vẫn là nhìn xuống, mấy ngày nay hắn xuất tinh quá nhiều, cảm thấy trong người đang đuối, , ngồi ở trên ghế sa lon cứ có cảm giác hai đầu gối đều đang phát run.

Mã Lan đi tới cũng không hề ngồi xuống, mà đến gần bên khiêu gợi nhỏ giọng nói:

- Người đàn ông bé nhỏ, đi đến phòng của chị….

Triệu Đức Tam dù đang hư thoát, nhưng cũng bị Mã Lan phong tình quyến rũ hấp dẫn, liền đứng dậy đi theo cô vào phòng, Mã Lan đem cửa phòng khóa trái, ánh mắt đầy lửa nóng nhìn thẳng hắn hỏi:

- Người đàn ông bé nhỏ, có muốn bây giờ làm chị không vậy?

Triệu Đức Tam thấy sắc mặt cô hồng nhuận phơn phớt, biết rõ lại là đi uống rượu , không có trả lời thẳng câu hỏi của cô, mà lại hỏi:

- Chị Mã Lan, đêm nay lại đi xã giao với lãnh đạo nào à?

Bờ môi căng mọng của Mã Lan giương lên, ánh mắt chăm chăm nhìn vào trên người hắn , không có trã lời, trong lòng của người đàn bà xuân tâm đã bạo động, cái lổ âʍ đa͙σ đang tê dại ngứa ngáy bài tiết ra chất nhờn đang chờ đợi cây dươиɠ ѵậŧ khỏe mạnh của thằng trai trẻ thọc vào lấp đầy để làm cho cô thoải mái.

Triệu Đức Tam thật sự là đã kiệt sức, trông thấy ánh mắt nóng bỏng của Mã Lan ngược lại có chút sợ hãi , cười khổ nói:

- Chị Mã Lan, làm cái gì mà em như là muốn ăn tươi nuốt sống như vậy?

Mã Lan khóe miệng có chút nhúc nhích xuống, yết hầu nhúc nhích nuốt nước bọt , vẫn không có trả lời hắn, biểu lộ khát vọng khiến cho Triệu Đức Tam có chút khó mà có thể chống đỡ, hắn đành nói:

- Chị đừng cứ nhìn như vậy nha, làm em trong lòng sợ hãi đấy.

Mã Lan bờ môi nhẹ nhàng mở ra, nói chậm từng chữ:

- Người đàn ông bé nhỏ, em qua đây.

Triệu Đức Tam giả bộ không nghe, trừng to mắt, vẻ mặt bối rối, Mã Lan môi đỏ khẽ nhúc nhích mói tiếp:

- Tới đây.

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan tựa hồ như muốn ăn thịt mình như vậy, hắn nhướng mày chậm rãi tới gần Mã Lan, quả nhiên cô như con cɧó ©áϊ động đực nhào lên ôm ở trên cổ hắn, đôi môi đỏ gợi cảm phủ lên miệng của hắn, mang theo mùi rượu nồng nàn, dùng đầu lưỡi chen vào miệng Triệu Đức Tam mυ"ŧ lấy đầu lưỡi của hắn .