Chương 36: Hương vị non tơ

Triệu Đức Tam tỉ mỉ làm các loại tiền hí, một bên êm ái đè lên, cho đến khi khiến Trương Hiểu Yến rêи ɾỉ thì mới chịu bỏ qua . . .

Nhờ dịch nhờn và nước miếng của Triệu Đức Tam, hơn nữa Trương Hiểu Yến cũng không phải là gái trinh, nên cây dươиɠ ѵậŧ to chui vào bên trong cái âʍ đa͙σ nhỏ không quá khó khăn, nhưng phải nói là cũng không dễ dàng gì..

Triệu Đức Tam kiên nhẫn nhưng cương quyết ấn đều từng chút một dươиɠ ѵậŧ vào, Trương Hiểu Yến tuy không đau nhưng cảm thấy khá thốn, cái âʍ đa͙σ dù có đầy kinh nghiệm tình ái nhưng chưa bao giờ phải đón tiếp một cây dươиɠ ѵậŧ to đến thế, vách thành niêm mạc bên trong âʍ đa͙σ như bị kéo căng ra hết cỡ…

Hai đùi của Trương Hiểu Yến dạng ra hết cỡ để cho cái cửa miệng âʍ đa͙σ có thể mở ra cho cái giống vật kia chui vào…

Bỗng, không hề báo trước, Triệu Đức Tam bất ngờ xọc mạnh nốt chỗ còn lại của cây dươиɠ ѵậŧ vào, Trương Hiểu Yến không kìm được rên lên một tiếng nhỏ “ á…” tắc nghẹn, cây dươиɠ ѵậŧ dài của Triệu Đức Tam đã thọt hết sát hết vào âʍ đa͙σ của cô.

Hắn khoan khoái giữ nguyên tư thế một lúc, cho Trương Hiểu Yến cảm nhận thích ứng toàn bộ con quái vật nằm sâu trong thân thể của cô, rồi cũng đến lúc Triệu Đức Tam tiếp tục vào ngay tiết tấu đâm vào rút ra, những cú da^ʍ thọt của dươиɠ ѵậŧ cứ như thế liên tiếp giáng xuống. tuy nhiên, sự đều đặn như vậy khiến Trương Hiểu Yến không bị bất ngờ nữa và bắt đầu hưởng thụ cơn sướиɠ khoái…

Trương Hiểu Yến bắt đầu tìm được nhịp chung, hoà mình vào cơn giao hoan như vũ bão, những nếp nhăn trong thành âʍ đa͙σ cùng đầu khấc dươиɠ ѵậŧ qua lại không ngừng ma sát; tiếng hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va chạm tiếng vang càng thêm nhanh hơn, trong miệng Trương Hiểu Yến phát ra tiếng rêи ɾỉ, cùng với hơi thở gấp hồng hộc, chuyển biến thành tiếng rêи ɾỉ phóng đãng…

Trong âʍ đa͙σ Trương Hiểu Yến co rút lại kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam thật là sướиɠ khoái, sâu trong âʍ đa͙σ đột nhiên phun ra nóng hổi âm tinh, tưới vào đầu khấc dươиɠ ѵậŧ của hắn, theo từng cú đâm thọc, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam xọc mạnh vào tận hang cũng ngõ hẻm, cọ xát mạnh cùng cực với từng thớ thịt niêm mạc đang rung lên bần bật, cơn cực khoái trào ra ào ạt đến với Trương Hiểu Yến, cô rên lên như một con mèo cái lên cơn động đực, dưới sự kí©h thí©ɧ, dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam một hồi tê dại, đầu khấc cũng phun ra nồng đặc tϊиɧ ɖϊ©h͙, bắn sâu vào trong cổ tử ©υиɠ Trương Hiểu Yến, dươиɠ ѵậŧ của hắn tiếp tục dây dưa ở trong âʍ đa͙σ của cô, từng làn từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng thích xuống, đem sở hữu tất cả tϊиɧ ŧяùиɠ, toàn bộ rót vào chỗ sâu nhất thân thể của Trương Hiểu Yến …………………………………..

Làm xong về sau, Triệu Đức Tam nhìn ngắm thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Trương Hiểu Yến xoắn ở trên giường, xấu xa hỏi:

- Sao rồi? Cùng tôi làm có phải là so với phó cục trưởng Vương thoải mái hơn nhiều phải không?

Trương Hiểu Yến hai má phấn hồng, cô cố cúi đầu mặc quần áo.

- Triệu Đức Tam, anh thật là lưu manh !

Trương Hiểu Yến mặc quần áo xong, giận dữ nói rồi trực tiếp kéo cửa ra đi ra khỏi phòng.

Triệu Đức Tam vốn tưởng rằng có thể thông qua bề ngoài suất khí anh tuấn cùng với lúc trên giường uy mãnh chinh phục được Trương Hiểu Yến, không nghĩ tới lại bị cô mắng làm mất mặt, bất đắc dĩ cười gượng, mặc quần áo vào, rồi cũng đi ra khỏi phòng.

Triệu Đức Tam lén lút đi ra khỏi khách sạn Thất Thiên, nhìn quanh bốn phía, không có gặp người quen, hắn đốt điếu thuốc hút, đi qua bên đường, chận một chiếc taxi, chuẩn bị về nhà .

Ngồi trên xe trở về nhớ lại cảnh tượng vừa rồi đem Trương Hiểu Yến áp dưới thân thể, hắn cảm thấy tư vị không đẹp lắm, cô nằm trên giường thụ động, không có gì kí©ɧ ŧìиɧ hấp dẫn, chi bằng đi về nhà của Trương Aí Aí, mặc dù là một nông phụ, nhưng tối thiểu nằm trên giường vẫn có cảm xúc thật là mạnh mẽ .

Triệu Đức Tam cá nước thân mật xong với Trương Hiểu Yến, một bên lại đang nghĩ tới nhân viên phòng tài vụ Văn Thiến, chủ yếu là hắn ưa thích dáng người cao ráo chân dài, Văn Thiến tuy trước lồi sau lõm, làn da vô cùng mịn màng , lông mày thanh tú, nhưng chỉ là vóc dáng hơi có chút thấp.

Lúc xe chạy qua đường Nhân Dân, Triệu Đức Tam nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe nhìn đông nhìn tây, đột nhiên từ xa xa trông thấy Mã Đình, con gái Mã Lan đeo cặp sách đang bị mấy thiếu nữ tóc xanh tóc đỏ vây quanh trong ngõ hẻm, xem ra không phải là chuyện tốt, Triệu Đức Tam kêu tài xế ngừng xe, móc ra tiền thanh toán, vội vàng xuống xe , hướng trong ngõ hẻm chạy tới.

Mã Đình bình thường học hành không ra làm sao, làm quen một ít thiếu nữ bên ngoài xã hội, những người kia cảm thấy nhà cô có khá giả, hôm nay chặn đường vòi tiền, Mã Đình vẻ mặt không vui, ra vẻ không có sợ những thiếu nữ này, đứng trong ngõ hẻm bị vây lại rồi, vẫn nhướng mày, bộ dáng rất là ung dung .

Triệu Đức Tam đi nhanh đến kêu lên:

- Mã Đình.

Mã Đình cùng với mấy thiếu nữ ngoài xã hội nữ thanh niên đồng thời quay đầu lại nhìn qua , Mã Đình luc này mới vừa nhẹ nhõm, vừa rồi biểu lộ như vậy chỉ là giả vờ, vừa thấy được Triệu Đức Tam này đên cứu binh, vui mừng thiếu chút nữa phát khóc.

Triệu Đức Tam đi đến, ra vẻ hung tợn, nghiêm nghị nói:

- Tránh cho cô ấy đi ra ! Các ngươi không muốn lăn lộn nữa đúng không !

Cô gái tóc đỏ nữ đang ngậm điếu thuốc trong miệng, phun ra một cái vòng khói thuốc gằn giọng nói:

- Thằng kia ! Đừng có chõ mõm vào ! Lăn ra xa một chút !

Triệu Đức Tam chỉa tay về phía cô gái, bước lên trước, nổi giận đùng đùng nói:

- Con mẹ nó! Lập lại lần nữa ! Ông đập cho chúng bây một trận bây giờ, tin không !

Cô gái tóc đỏ gặp cái thằng này cao to này chấn ngay trước mặt, mới mềm nhũn không dám lên tiếng, một cô gái tóc xanh khác nhướng mày hỏi:

- Này.. ông lăn lộn ở khu vực nào? Công việc của bọn tui, tốt nhất là ông đừng có nhúng tay vào.

Triệu Đức Tam chuyển thân, vọt tới trước mặt cô gái tóc xanh, nắm lấy đầu tóc, liên tục tát cho mấy cái vang dội, tức giận nói:

- Còn nhỏ mà đã học đòi đi ra ngoài lăn lộn đúng không ! hù dọa ông à! Ông cỡ tuổi bằng bọn ngươi đã chém người rối đấy, trong lúc bọn gái điếm thúi chúng mày vẫn còn đi tiểu rồi chơi với bùn! Còn không mau cút đi!

Mã Đình ở một bên vui mừng mắt đã rướm lệ, nhìn xem Triệu Đức Tam uy phong lẫm liệt, trong lòng thiếu nữ ngây thơ yêu mến đến chết .

Thiếu nữ tóc xanh bị Triệu Đức Tam tát mấy cái, đang bụm mặt, đột nhiên xông lên muốn vật cắn hắn, Triệu Đức Tam đưa lên một đá, đạp cô gái bay văng xa ba mét, nằm rạp trên mặt đất ôm lấy bụng thống khổ bò dậy không nổi, Triệu Đức Tam nhảy qua nhìn mấy cô gái khác, cười lạnh, uy hϊếp nói:

- Có muốn xông lên thử một chút? Nói cho chúng mày biết ! Các người chỉ là côn đồ cắc ké ! Ông làm ở bên thành ủy, đừng nghĩ đến chuyện chạy đi kêu đai ca đến báo thù, coi chừng ông đem cả gốc lẫn ngọn diệt trừ ! Không mau cút đi !

Mấy thiếu nữ lêu lổng nghe nói hắn là người của thành ủy, vội vàng đở cô gái tóc xanh bị Triệu Đức Tam đá bò nằm trên đất, lật đật nối đuôi nhau chạy ra ngõ nhỏ .

Mã Đình thấy những cô gái bị Triệu Đức Tam đánh chạy, mừng qua nhào vào trong ngực Triệu Đức khóc, hắn đưa tay qua lưng Mã Đình, nhẹ khẽ vuốt vuốt dỗ :

- Được rồi, nhanh về nhà, bằng không các cô gái ấy dẫn người tới thì nguy.

Mã Đình ủy khuất khóc nói:

- May mắn là anh tới, bằng không hôm nay bị đánh rồi .

Mã Đình ôm thật chặt eo của hắn, thân thể dán chặt lấy, đôi bầu vυ" chưa hoàn toàn trổ mã đè ở trên người Triệu Đức Tam …

- Để anh đưa em về nhà .

Triệu Đức Tam không dám ở lâu trong ngõ hẻm, buông lỏng cô ra , khoác vai Mã Đình, đón chiếc xe taxi mang lên đi, Mã Đình vẫn tựa ở bờ vai hắn, trong nội tâm cảm giác ấm áp vô cùng .

Xuân tâm manh động, lại bị Triệu Đức Tam phá trinh rồi, Mã Đình âm thầm có chiều hướng ưa thích cái này caoi như lớn lên đẹp trai lại uy phong ác liệt hơn những nam sinh đồng học của cô nhiều .

- Anh vừa rồi thật là lợi hại… ha ha.

Mã Đình ngẩng đầu bội phục nhìn Triệu Đức Tam với cười xán lạn .

- Không giáo huấn các cô gái đó một chút, các cô ấy nào biết rõ trời cao đất rộng ah ! Em về sau ráng học cho tốt đi, đừng cùng những người ngoài xã hội lui tới, đối với em chưa được đâu.

Triệu Đức Tam như người anh trai đối với em gái mình quan tâm nói, hắn thò tay trên gương mặt bóng loáng non mềm Mã Đình vuốt ve, bên đầu Mã Đình tựa ở trên cánh tay hắn, cô cam tâm tình nguyện bị Triệu Đức Tam cứ như vậy vuốt ve, cảm giác mình rất hạnh phúc, giống như đã có một chỗ an toàn dựa vào vậy .

Triệu Đức Tam trong nội tâm thì là mang ý khác, ngày đó tại trong quán bar , Mã Đình uống say, bị hắn lột hết quần áo , một thân ngọc thể còn chưa phá trinh nằm ngang dọc lấy, mặc kệ hắn bài bố, nhưng làm như vậy lại khiến cho hắn cảm giác không phải rất thoải mái, không có đạt tới hiệu quả như là hắn mong muốn, hắn ưa thích loại phụ nữ lúc mây mưa có thể điên cuồng chủ động, càng da^ʍ thì hắn càng càng hăng.

Triệu Đức Tam liếc qua trong ngực của cô gái 17 tươi, da trắng như hành tây bóc vỏ , thật sự là non lại mịn màng, Triệu Đức Tam trong nội tâm hơi ngứa nhột , ôm Mã Đình thời gian dần qua vuốt ve cánh tay của cô, rồi si chuyển đi lên, đến trên cổ áo, dùng đầu ngón tay giữa tiếp xúc với làn da trắng nõn trên cổ, nhẹ nhàng vạch lên, cảm giác như giống như bị chạm điện, rất là hưởng thụ .

Mã Đình phát giác được ngón tay của hắn thay đổi địa phương, mò tới trên da của mình, nhưng cô đối với Triệu Đức Tam đã nảy sinh ra một ý nghĩ - yêu thương, đồng thời nghĩ đến đêm đó, uống say sau bị Triệu Đức Tam đè ở trên người tiến vào thân thể, lần thứ nhất cũng đã thất thân cho hắn rồi, cho nên tùy ý để cho hắn hắn vuốt ve, còn giương mắt to ngây thơ, tươi cười với hắn, chỉ có thiếu nữ mới lớn chỉ mới có dáng vẻ như thế, Triệu Đức Tam ngược lại trông thấy Mã Đình thanh thuần với ánh mắt nhìn mình, hắn thấy có chút tê cả da đầu, cảm giác có lỗi với cô bé, nên ngừng tay lại.

Mã Đình mang theo nụ cười ngọt ngào, nói:

- Hay là chúng ta đừng có trở về nhà được không? Em không muốn trở về, chỉ muốn đi cùng với anh.

Triệu Đức Tam lo lắng mấy cái cô gái kia dẫn người tìm thấy nên nói:

- Không được, anh phải đem em an toàn mang đến nhà giao cho mẹ của em !

Mã Đình rất thất vọng nói:

- Stop đê.. ! Em không phải là con nít, cái gì cũng đều bị mẹ em quản!

Triệu Đức Tam cười khẽ nói:

- Vậy vừa rồi nếu anh không gặp em, thì em sẽ xử lý làm sao ! Anh sẽ đưa em đưa về đến tận nhà …

Mã Đình quẹt miệng nói:

- Nếu anh không xuất hiện, cùng lắm là bị bọn họ đánh cho một trận là cùng chứ gì !

Triệu Đức Tam hỏi:

- Chẳng lẽ em thường xuyên muốn bị đánh à?

Mã Đình lắc đầu nói:

- Ai mà muốn!

Triệu Đức Tam nói:

- Em còn nhỏ như vậy, cùng với các cô ấy trộn lẫn ngoài xã hội không có chỗ tốt đâu !

Mã Đình ngồi thẳng dậy, chồm ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói:

- Anh cũng biết là em còn nhỏ như vậy, tại sao đêm hôm đó, anh còn cắm cái của anh vào thân thể em, đó là lần đầu tiên đấy .

Triệu Đức Tam nghe xong, nghiêng mặt qua, uỷ cười nói:

- Đó là là tại uống rượu nha, em có nghe người ta nói rượu say loạn tính à?

Mã Đình lém lỉnh nói:

- Nhưng nhìn bề ngoài anh đâu có giống như người say chứ ?

Triệu Đức Tam cực lực phủ nhận, nói:

- Sao em nói vậy, anh cũng uống say, uống rượu nhiều như vậy không say mới là lạ chứ.

Rất nhanh thì đến cửa nhà biệt thự Mã Đình, xe dừng lại, Triệu Đức Tam xuống xe trước, nói:

- Cẩn thận một chút, trên mặt đất có phân chó đấy .

Xuống xe, Triệu Đức Tam đi theo sau lưng Mã Đình, vào trong nhà, Mã Lan đang ngồi trong phòng khách xem tivi, nghe thấy cửa mở, cô quay đầu lại vừa thấy Triệu Đức Tam cùng con gái Mã Đình của mình đồng thời trở về, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, khóe miệng nhúc nhích vài cái hỏi:

- Hai người sao cùng một chỗ về nhà vậy?

Triệu Đức Tam cố ý trước mặt Mã Lan vỗ ngực khoe khoang kể lại câu chuyện vừa rồi gặp Mã Đình, Mã Lan nghe xong quay lại trách mắng Mã Đinh vài câu, , Mã Đình liền quay đầu giả bộ tức giận, đùng đùng đi vào gian phòng của mình đóng cửa lại.

Mã Lan mời Triệu Đức Tam ngồi xuống ở trên ghế sa lon, đứng dậy rót cho hắn chén trà, ngồi xuống nhỏ giọng nói:

- Người đàn ông bé nhỏ, không nghĩ tới em lợi hại như vậy ah.

Triệu Đức Tam dương dương đắc ý cười nói:

- Chứ sao, chị thấng không, chẳng riêng gì chuyện ấy, chuyện nào em cũng lợi hại phải không, ha ha.

Mã Lan nhắc nhở hắn:

- Nhỏ giọng một chút, đừng để Mã Đình nghe biết .

Mã Đình lúc này đột nhiên kéo cửa phòng mình ra, đứng ở cửa, vẻ mặt giận dỗi , hét to:

- Triệu Đức Tam ! Anh vào đây..

Mã Lan cùng Triệu Đức Tam hai mặt nhìn nhau, Triệu Đức Tam ha ha cười, nhưng trong lòng có chút thấp thỏm không yên, đi qua , tiến vào gian phòng của Mã Đình .

Vừa mới đi vào, Mã Đình đóng cửa lại, cô dựa vào trên cửa, ngửa mặt lên nhìn trừng trừng hắn , chu mỏ một cái, dùng cái giọng ra lệnh với hắn:

- Hôn em…

Triệu Đức Tam giơ ngón tay lên miệng, nói:

-Suỵt..nhỏ giọng một chút, đừng để cho mẹ của en nghe được.

Mã Đình bĩu môi trừng mắt nhìn thẳng vào mặt hắn, vẫn là giọng ra lệnh, nhỏ giọng nói:

- Hôn em một cái, có nghe không?

Triệu Đức Tam mặt mày ủ dột, cười khổ, nhỏ giọng hỏi:

- Đại tiểu thư, hôn ở đâu à?

Mã Đình nhìn chằm chằm nói:

- Hôn môi, anh đồ lưu manh vậy muốn hôn ở đâu?

Triệu Đức Tam cười lắc đầu, trong lòng lại chờ mong, nhìn xem cô gái 17 tuổi đôi môi đỏ thắm, rất muốn thử một chút đôi môi mật đào còn chưa có thành thục tư vị như thế nào .

Mã Đình nhắm lại mắt lại, mân mê cái miệng anh đào đỏ thắm, Triệu Đức Tam đã đến gần, hai tay vịn hai bên vai cô, dần dần đem cái miệng tới gần đôi môi Mã Đình, có thể nghe thấy được trên người cô gái hương thơm, có chút vị sữa tanh, giống như mới vừa dứt sữa vậy, miệng hắn tiếp xúc đến, Mã Đình có hé miệng ra, duỗi ra một cái đầu lưỡi mềm mại trơn trợt, nhẹ nhàng nhú lấy bờ môi Triệu Đức Tam…..