Chương 35: Mau làm đi

Triệu Đức Tam nham nhở nói:

- Chị..để em hôn ở dưới nhé?

- Ừm…không…cả ngày làm việc…chưa tắm..hôi..

- Hì..em thích cái mùi nguyên thủy của nó..

- Ưʍ..kỳ cục lắm..

Triệu Đức Tam không nói không rằng, tháo ra thắt lưng cái quần, kéo ra khóa kéo, cởi bỏ cái quần dài cùng qυầи ɭóŧ của Trương Aí Aí ra .

- Tiểu Triệu, nhẹ . . . ách . . . nhẹ . . .

Nương theo thân thể Trương Aí Aí rêи ɾỉ vặn vẹo, đầu lưỡi của Triệu Đức Tam liếʍ từ bụng dưới rồi du ngoạn đến cái khe hở âʍ ɦộ mẫn cảm! Một cái mùi hăng hắc nồng đậm ngây ngấy của sự bài tiết ủ trong cái qυầи ɭóŧ từ sáng đến chiều xộc thẳng vào lổ mũi của Triệu Đức Tam, khi đầu lưỡi hắn xoay tròn đến cửa miệng âʍ đa͙σ, hắn đã thấy nước chảy thành sông rồi, giờ phút này Triệu Đức Tam đã gần như điên cuồng, hưng phấn với cái mùi vị hăng nồng bài tiết của con cái rồi………………………………………………………….

Hắn nín thở ngậm lấy cái âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ mυ"ŧ vào, Trương Aí Aí thoải mái giãy dụa thân thể, bên cạnh tiếng rêи ɾỉ của Trương Aí Aí, hắn dùng đầu lưỡi len vào ở bên trong cửa miệng âʍ đa͙σ rất nhanh bờ môi chuyển động trái phải, bị loại mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ này trùng kích, Trương Aí Aí lớn tiếng rên lên:

- Chị muốn.. tới rồi, sắp… ra rồi. .nhanh nhanh chút….

Nghe Trương Aí Aí gọi như vậy, Triệu Đức Tam càng thêm hưng phấn, sử xuất ra tất cả kỹ thuật, bắt đầu dùng hai ngón tay đút vào âʍ đa͙σ tăng thêm tốc độ…

Chỉ nghe được Trương Aí Aí quát lên một tiếng “ á…” , hai bắp chân cuộn lên trên người của hắn!

Triệu Đức Tam biết rõ Trương Aí Aí đã đến cơn cực khoái, hắn càng nhanh hơn tần suất tốc độ hai đầu ngón tay đút vào âʍ đa͙σ! Trong nháy mắt khi Trương Aí Aí run lên từng cơn, dịch nhờn trắng xóa xủi đầy bọt hiện lên chung quanh cửa miệng âʍ đa͙σ, trên mặt của Trương Aí Aí rất là khoái lạc hạnh phúc!

Một lát sau Trương Aí Aí vẻ mặt ngượng ngùng nói với hắn:

- Đầu lưỡi của em thật là lợi hại….!

Triệu Đức Tam cười cười nói với cô.

- Chỉ cần chị thoải mái vui vẻ là được rồi!

……………………………………………………………………………………

Xong việc về sau, Triệu Đức Tam vội vã muốn trở về xem lại những phim mà mình quay lén, không có ở lại lâu trong văn phòng, hắn cho Trương Aí Aí đi ra ngoài trước xuống lầu, bản thân mới từ từ đóng cửa đi sau, đốt điếu thuốc, khoan thai đi xuống lầu .

Ngày hôm nay thời gian chờ đợi đối với Triệu Đức Tam rất là gian nan, hắn đứng ngồi không yên, một phương diện bởi vì chột dạ, sợ chính mình thiết trí máy quay lén bị phó cục trưởng Vương phát hiện ra, một phương diện khác, cũng có thể nghĩ đến lúc xem lại cảnh tượng trong phòng của phó cục trưởng Vương khiến cho hắn cảm xúc hỗn loạn, hận mình không được ngay lập chứng kiến thành quả to lớn của mình.

Trên đường về nhà hơn 20 phút ngồi trên xe buýt mà hắn thấy con đường hôm nay kéo dài như vô hạn….

Cuối cùng cũng về đến nhà, sau khi đóng cửa lại, Triệu Đức Tam liền đâm đầu vào phòng ngủ, nằm lỳ ở trên giường, xem lại phim quay lén .

Phim đầu tiên Triệu Đức Tam bị hình ảnh hấp dẫn sâu đậm, chỉ thấy nhân viên phòng tổn hợp xinh đẹp Trương Hiểu Yến toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải che thân, bị Phó cục trưởng Vương đè ầm ầm ở trên giường, dùng hai ngón tay "này nọ í é .." lấy, có thể là do chất lượng hình ảnh có hạn , hoặc có lẽ là do kẹp máy quay phim ở khe hở của tường cách quá xa, tóm lại trong máy quay phim hình ảnh cũng không rõ ràng lắm, nhưng đủ để có thể thấy rõ khuôn mặt phó cục trưởng Vương và Trương Hiểu Yến rồi.

Phim thứ hai là sau buổi trưa, trong phim là nhân viên phòng tài vụ Văn Thiến, lúc này đây phó cục trưởng Vương tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ áp Văn Thiến dưới thân thể, ra sức "này nọ í é .." lấy, nhưng hình như đã mệt mỏi, thời gian không dài, liền rút cây dươиɠ ѵậŧ nhét vào bên trên miệng Văn Thiến bắt cô bú ʍúŧ lấy…..

Trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi, Triệu Đức Tam đem hai đoạn phim hương diễm thận trọng chuyển qua máy vi tính, chỉnh sửa lại chất lượng hình ảnh chất lượng, nhìn kỹ một hồi , thật sự là quá mức nghiện, chỉ mới xem vẻn vẹn Trương Hiểu Yến xinh đẹp năm dang tay dạng háng, đã có thể khiến người ta thần hồn điên đảo rồi.

Buổi sáng ngày hôm sau phó cục trưởng Vương ở phòng làm việc vừa xuất hiện một chút , liền kẹp cặp công văn , nói là đi tham dự hội nghị chuyên đề khai thác mỏ than đá ở trên thành ủy, bàn giao hắn trông chừng văn phòng cẩn thận rồi đi ngay…

Triệu Đức Tam ở phòng làm việc đợi cho tới trưa, phó cục trưởng Vương cũng chưa trở lại, giữa trưa lúc ăn cơm, dưới căn tin cũng không thấy thư ký Lý San San, lại nghe người khác nói là Lý San San đã đi theo cục trưởng Trương đi họp ở trên thành ủy, Triệu Đức Tam cảm thấy mình mất mác, cục trưởng Trương có thể mang thư ký mình đi họp, phó cục trưởng Vương thì không dẫn hắn đi để hắn có thể mở mang kiến thức về công việc đâu này? Triệu Đức Tam cảm thấy có thể là biểu hiện của hắn vẫn chưa đủ, dù sao mới tới đây vài ngày , thư ký làm là tâm phúc của một lãnh đạo, muốn muốn lấy được tín nhiệm , cũng không phải là chuyện đơn giản.

Ăn xong cơm trưa, Triệu Đức Tam vừa đến lầu một, thì trông thấy có bảng thông báo công khai mới, liền hiếu kỳ đi qua nhìn xem, xem rồi lại càng kinh ngạc, đó là bộ phận nhân sự cục khoáng sản than thông tri về những nhân viên nằm trong biên chế, Trương Hiểu Yến bỗng nhiên cũng nằm ở trong danh sách đó, cô tốt nghiệp đại học trong năm nay, theo lý thuyết thì tối thiểu phải có 6 tháng thử việc thì mới chính thức là nhân viên biên chế, nhưng Triệu Đức Tam tỉ mỉ nghĩ lại, Trương Hiểu Yến có thể dâng hiến cái âʍ đa͙σ của mình cho Phó cục trưởng Vương chơi đùa, chắc chắn là có nguyên nhân của cô, bên trong thế giới cơ quan nhà nước này, không có phụ nữ nào nằm ngữa cho người chơi không miễn phí, nghĩ đến như thế thì hắn đã hiểu, bất quá Triệu Đức Tam cũng không lo lắng vấn đề bản thân mình có chính thức, hay là không chính thức biên chế, cha của hắn đã nhờ người quen tiêu tốn không ít tiền để hắn dọn vào đây, hồ sơ đã đã thành lập nên rồi, cứ đến đến ngày đó, tháng đó là đã chính thức được vào biên chế của cục khoáng sản than rồi.

Ở phòng làm việc chơi game hay xem phim cũng không dám mở âm thanh, Triệu Đức Tam buồn chán chịu đựng suốt đến buổi chiều, lúc tan việc, hắn nghĩ tới việc Trương Hiểu Yến được chuyển làm nhân viên biên chế chính thức, vì vậy liền gọi điện thoại cho Trương Hiểu Yến, nói:

- Mỹ nữ, chúc mừng cô nhé, mới công tác hơn một tháng thì đã chuyển qua chính thức, công tác rất xuất sắc, tốt xấu gì thì cũng biểu thị một chút chứ.

- Biểu thị như thế nào đây?

Trương Hiểu Yến hỏi hắn.

- Một mình cô mời tôi ăn bữa cơm đi.

Triệu Đức Tam cười ha hả nói.

Kết quả đương nhiên là nằm trong dự liệu của Triệu Đức Tam, Trương Hiểu Yến cười nói dịu dàng rồi nói lý do chỉ có hai người thì bất tiện v.v..….

Vì vậy, Triệu Đức Tam xuất thủ chiêu cuối cùng, đem tấm hình cắt chụp từ trong phim quay lén phó cục trưởng Vương cùng cô đang "này nọ í é .." gửi qua cho điện thoại của Trương Hiểu Yến. . .

Quả nhiên , Trương Hiểu Yến nhận được tấm ảnh, lập tức gọi điện thoại tới, trong điện thoại giọng nói cực kỳ xao động:

- Anh đến cùng …là muốn làm gì?

Triệu Đức Tam không vội vã hồi đáp:

- Cô đừng kích động, có chuyện gì chúng ta gặp mặt rồi nói sau !"

Trương Hiểu Yến lo lắng hỏi:

- Anh đang ở đâu?

Triệu Đức Tam cười nói:

- Nửa giờ sau, gặp tại ngã 4 đường Trường Nhạc.

Nói xong cũng không đợi cô trả lời, liền cúp điện thoại .

Triệu Đức Tam vội vàng xuống lầu, chận chiếc xe taxi, đi đến ngã 4 đường Trường Nhạc, đứng dưới cây cổ thụ ven đường, đợi điện thoại của Trương Hiểu Yến.

Ước chừng có 10 phút đồng hồ, thấy Trương Hiểu Yến xuống xe taxi, theo đường cái đối diện đi tới trước mặt Triệu Đức Tam, nhìn thấy hắn câu nói đầu tiên là hỏi hắn:

- Triệu Đức Tam ! anh muốn làm gì?

Triệu Đức Tam nhìn cô bởi vì sinh khí và lo lắng nên gò má trên khuôn mặt mặt đỏ thắm,hắn dứt khoát nói:

- Còn có thể làm gì khác nữa, chỉ muốn làm giống như lúc cô ở trong phòng cùng phó cục trưởng Vương thôi!

- Anh thật hạ lưu . . !.

Trương Hiểu Yến hai mắt bốc hỏa, hung hãn trừng mắt nhìn Triệu Đức Tam nói tiếp:

- Nếu như tôi không đồng ý?

- Vậy thì dễ thôi, tôi sẽ liền đem những tấm hình này đưa lên mạng của cục khoáng sản than đá, không biết những người trong cục khoáng sản than đá chứng kiến những hình này sẽ có cảm tưởng thế nào đây?

Triệu Đức Tam không nhanh không chậm đáp .

Gặp Triệu Đức Tam tĩnh táo biểu lộ, Trương Hiểu Yến với giọng điệu uy hϊếp nói:

- Triệu Đức Tam ! Anh không sợ tôi đem chuyện này nói cho phó cục trưởng Vương biết sao?

- Đương nhiên là sợ!

Triệu Đức Tam giả bộ như đang lo lắng, hướng nhìn bốn phía nói tiếp:

- Thế nhưng phó cục trưởng Vương sẽ không có thích chuyện của mình bị gièm pha công bố cho mọi người biết đâu ? Trừ phim tôi quay lại hình ảnh của cô, tôi còn quay lại được một vài cô gái khác nữa khi phó cục trưởng Vương ở trong văn phòng lêu lổng chơi bời! Cô chẳng qua là đồ chơi của phó cục trưởng Vương như phần đông còn lại ! Ông ta chắc có lẽ sẽ không vì chuyện của cô mà để cho mọi người biết rõ những chuyện như thế này chứ ? Đương nhiên, tôi biết cô vì chuyển sang nhân viên biên chế chính thức cũng thật không dễ dàng, nếu như cô nói cho phó cục trưởng Vương biết, đây không phải là tự hủy tương lai sao? Cuối cùng kết quả xấu nhất là cái gì chứ? Phó cục trưởng Vương sẽ không làm gì tôi ! Mà chính là cô, sẽ bị bắt buộc ly khai rời khỏi cục khoáng sản than đá đấy!"

Triệu Đức Tam nói những câu nặng nề, từng chữ từng tiếng, làm cho Trương Hiểu Yến phảng phất như quả bóng xì hơi, thoáng cái lặng im, cúi đầu , nhỏ giọng lầm bầm:

- Hèn hạ hạ lưu !

Triệu Đức Tam thấy cô đã chịu thua, trong nội tâm rất vui vẻ, cười nói:

- Hèn hạ? Đúng, tôi thấy như vậy cũng có chút hèn hạ thật, nhưng cô cũng đừng quên, cô dùng thân thể để trả một cái giá lớn, chỉ là vì chuyển qua biên chế, vậy còn với những người đang thực tập tại đây thì sao? Cô có cảm thấy đối với người ta công bằng sao?

Trương Hiểu Yến không phục ngẩng đầu nói:

- Còn anh thì sao? Cũng dựa vào quan hệ mới vào đây làm mà nói cái gì!

Triệu Đức Tam ha ha cười nói:

- Tôi? Tôi không có cái gì để truy cầu ! Không lý tưởng ! Nếu rời khỏi cục khoáng sản than đá tôi cũng sẽ kiếm việc khác làm ! Còn cô dùng thân thể để đánh bại những người khác mới tốt nghiệp được phân tới đây, làm như vậy sáng rọi sao? Còn phó cục trưởng Vương lợi dụng chức vụ tùy tiện hưởng thụ đến thân thể của cô không phải càng hèn hạ hơn sao? Cho nên tôi cho rằng, mọi người chẳng qua là kẻ tám lạng, người nửa cân, ai cũng vậy thôi.

Trương Hiểu Yến đầu cúi thấp hơn, không nói được một câu nào nữa, Triệu Đức Tam ước lượng tâm lý của cô, biết cô đang suy nghĩ lựa chọn cuối cùng, vì vậy, Triệu Đức Tam cũng không quá gấp tại bức bách cô, đứng yên lặng nhìn xem dòng xe cộ mà chờ đợi lựa chọn của Trương Hiểu Yến.

Trầm mặc một lát, Trương Hiểu Yến rốt cục ngẩng đầu, trong đôi mắt ứa lệ nói ra:

- Được rồi, tôi đáp ứng anh, nhưng cũng chỉ có lần này đây, làm xong về sau, anh phải thủ tiêu hình ảnh cùng với đoạn phim của tôi !

Triệu Đức Tam rất trầm tĩnh, hắn nhìn Trương Hiểu Yến, sau đó nghiêm trang nói:

- Bộ cô cho là tôi sẽ thật sự đem đoạn phim này thủ tiêu sao? Bất quá cô yên tâm, dùng có giữ lại đoạn phim tông cũng sẽ không tìm đến cô nữa, chỉ cần tôi không công bố, thì đâu có ai biết! Chẳng qua tôi giữ lại nó, để dùng về sau khi đối phó với phó cục trưởng Vương lão sắc ma đấy thôi!

- Vậy thì làm một lần, sau khi làm xong chúng ta liền không có bất kỳ quan hệ gì cả !

Trương Hiểu Yến thấy thật sự không lay chuyển được hắ , đành phải thỏa hiệp.

- Loại chuyện này còn có quy định à !

Triệu Đức Tam xảo trá cười, nói tiếp

- Tôi cảm thấy được loại chuyện này nếu miễn cưỡng thì không được, còn là làm một lần hay là bao nhiêu lần, vậy phải chờ làm xong sau này mới có thể định đoạt, biết đâu làm xong lần này, tôi đối với cô không còn có hứng thú! Còn nữa, cũng đâu biết được, nếu cô lại thích tôi làm thì sao! Cho nên nói làm bao nhiêu lần, hãy để sau này hãy nói !

Trương Hiểu Yến gặp cùng Triệu Đức Tam trả giá nào cũng thua thiệt, đành phải tự nhận xui xẻo, vì vậy thở phì phò nói:

- Vậy anh tìm một chỗ ! Nhanh lên làm xong ! Tôi còn phải mau về nhà!

- Ha ha, việc này hối thúc không được đâu ! Muốn làm nhanh, thì phải xem thái độ của cô như thế nào rồi !

Trương Hiểu Yến không trả lời, chỉ yên lặng đi theo sau lưng Triệu Đức Tam. Hắn dẫn cô đến tướng nàng dẫn tới khách sạn Thất Thiên thuê một phòng tính theo giờ .

Đi vào trong phòng, Trương Hiểu Yến cũng không nói chuyện, đưa lưng về phía Triệu Đức Tam bắt đầu cởi bỏ quần áo bên ngoài .

Triệu Đức Tam ôm lấy cái thân thể cứng ngắc của Trương Hiểu Yến quay lại, sau đó từng chút một vuốt ve thưởng thức da thịt bóng loáng không tì vết, mãi đến khi. . . thân thể của cô không còn cứng ngắc nữa . . .

Trương Hiểu Yến đem thân thể không ngừng nhích lui, không cho Triệu Đức Tam đυ.ng chạm của bầu vυ" của cô, hắn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, cô khép chặt lại đôi môi không cho đầu lưỡi hắn duỗi vào miệng mình, hắn liền dùng đôi tay bóp mạnh ở đôi bầu vυ", Trương Hiểu Yến than nhẹ một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn hé mở ra, đầu lưỡi của Triệu Đức Tam liền thừa dịp xu thế duỗi vào trong miệng cô, sau đó thân thể Trương Hiểu Yến dần dần đình chỉ giãy dụa, một lúc sau cái lưỡi thơm tho chậm rãi quấn quanh đến đầu lưỡi của hắn.

Triệu Đức Tam nhấm nháp từ trong cái miệng thơm mát, đầu lưỡi quấn bú ʍúŧ lấy cái lưỡi trơn mêm của Trương Hiểu Yến, đôi bàn tay hắn giờ mới thong thả nhẹ nhàng lục lọi thám thính trên hai bầu vυ" no đủ …

- Ư… không được..

Bàn tay của Trương Hiểu Yến nhẹ đẩy đôi tay hắn ra, nhưng lại tựa như không có sức lực, bàn tay Triệu Đức Tam nắm bóp vuốt ve đôi bầu vυ" đầy đặn, Trương Hiểu Yến dù cố gắng không rêи ɾỉ nhưng cái miệng nhỏ nhắn lại “ hừ “ nhẹ một tiếng.

Nghe thấy tiếng thở dốc Trương Hiểu Yến dần dần tăng nặng, hắn cỡi lấy cái áo ngực ra, một đôi bầu vυ" tuyết trắng đầy đặn nhảy ra trước mắt, hai tay hắn bóp lấy bầu vυ", cái miệng làm càn ngâm lên qua lại hai đầu núʍ ѵú anh đào tươi mới, vừa liếʍ, vừa bú ʍúŧ, vừa khẽ cắn, Trương Hiểu Yến không nhịn được kí©h thí©ɧ, phát ra tiếng rêи ɾỉ thẹn thùng.

- Ư.... dừng lại.. không thể …dừng tay..ư…

- Một lần là được rồi.. chỉ một lần....

Triệu Đức Tam lừa gạt thỉnh cầu, nghe qua Trương Hiểu Yến không nói nữa, chỉ là thở gấp theo, đôi bàn tay hắn đã di chuyển xuống cái bụng dưới bằng phẳng của cô, sờ soang đến thắt lưng cái qυầи ɭóŧ, Trương Hiểu Yến nhích lên cái mông vặn vẹo, bàn tay Triệu Đức Tam thuận thế úp lên cái âʍ ɦộ, làn vải tơ hơi mỏng của cái qυầи ɭóŧ đã bị mồ hôi làm ẩm ướt, Hiểu Yến không ngừng nhúc nhích hai chân như muốn thoát khỏi.

Đôi môi Triệu Đức Tam hướng xuống từ lổ rún của cô, một ít vải vóc cái qυầи ɭóŧ không giấu không được cái mu âʍ ɦộ gồ cao xuân sắc mê người của Trương Hiểu Yến, hai ngón tay hắn cách làn vải tơ của cái qυầи ɭóŧ khıêυ khí©h hai bên mép ngoài âʍ ɦộ phì nộn mập mạp .

Hiểu Yến tiếng rêи ɾỉ xé gió, càng lúc càng kiều mỵ, Triệu Đức Tam kéo cái qυầи ɭóŧ che dấu nơi thần bí nơi riêng tư của cô xuống, hắn dúi đầu vào giữa hai chân cô, nhấm nháp cái âʍ ɦộ non trẻ tươi mới…

." uh..."

Hiểu Yến dưới sự kí©h thí©ɧ kẹp chặt hai chân, Triệu Đức Tam dùng tay đem hai chân cô tách ra, đem cái đầu lưỡi dò xét vào cái khe thịt đỏ hồng liếʍ dọc theo khe rãnh cái âʍ ɦộ.

Trương Hiểu Yến vô lực chống cự, đành phải không ngừng đong đưa eo thon nhằm giảm bớt từ bên trong âʍ đa͙σ truyền đến sự ngứa ngày đến tê dại, Triệu Đức Tam muốn cô, nhưng hắn muốn chính cô cầu đến hắn.

Hắn đang dùng đầu lưỡi liếp láp âʍ ѵậŧ, một hạt đậu đỏ, màu đỏ hồng đã sung huyết lồi lên, vừa nhay vừa liếʍ, đầu ngón giữa từ từ dò xét vào bên trong âʍ đa͙σ ấm áp ướŧ áŧ …

- Đừng.. à…

Trương Hiểu Yến cuối cùng chịu nhận không được sự khıêυ khí©h của hắn như thế..

- Ừ… chịu không được…. mau làm..đi…ừ….