Chương 6: Thuỵ Nặc mất khống chế (H)

Tất cả người online trên Tinh Võng đều đang kịch liệt thảo luận về Thời Dĩ Thiên.

"Bảy ngày! Thật khủng khϊếp!"

"Lầu trên, bảy ngày không phải việc khủng bố nhất, khủng bố chính là ba giống đực của y đều biến về hình thú!"

"Siêu muốn biết tin tức tố của giống cái này có mùi gì a a a a! Cả người ngoài như tôi cũng có thể cảm giác được sự điên cuồng của ba giống đực kia! Hoàn toàn không thể khống chế được thú tính!"

"Trời mẹ ơi a! Mau xem mau xem! Con bướm kia lại xuất hiện cánh! Tôi thấy hắn gần như sắp chết trên người Thời Dĩ Thiên!"

"Nam thần không hổ là nam thần, quá lợi hại!"

"Tôi cũng muốn thử chết theo cách đó!"

"Muốn thử +1"

"Tôi muốn hẹn hò với nam thần ô ô ô ô......"

"Cầu nam thần lật tên tôi!!!"

【 "Sữa xà phòng" đưa một trăm vạn tinh tệ ở phòng phát sóng trực tiếp Thời Dĩ Thiên. 】

"Sữa xà phòng: Tôi tự mình hiểu lấy, không dám mộng tưởng chính phu, chỉ cầu một vị sườn phu!"

"Cùng cầu một vị sườn phu của nam thần!"

"Lầu trên một đồng tinh tệ cũng không tặng, còn muốn làm sườn phu?"

【 "Tôi là một quỷ nghèo" đưa 500 vạn tinh tệ ở phòng phát sóng trực tiếp Thời Dĩ Thiên. 】

"Ngọa tào! Rich kid!"

"Đại gia từ đâu tới a!"

"Muốn xin vẫn phải để đại gia xin."

"Không thể trêu không thể trêu."

"Tôi là một quỷ nghèo: Tôi muốn cầu một vị chính phu!"

"Đại gia cậu đùa à, Dĩ Thiên nam thần chúng ta thuộc cấp bậc này, mới 500 vạn cậu đã muốn làm chính phu? Đang nằm mơ chắc."

"Quỷ nghèo đại ca chắc chắn còn chưa tỉnh ngủ ha ha ha ha ha!"

【 "Tôi xảy ra chuyện gì" đưa 50 vạn tinh tệ ở phòng phát sóng trực tiếp Thời Dĩ Thiên. 】

"Tôi xảy ra chuyện gì: Là nghèo thiệt, sườn phu có lẽ không được, chỉ cầu Thời Dĩ Thiên hẹn hò với tôi một lần!"

"Cầu hẹn hò!!"

"Cầu hẹn hò +1"

"Cầu hẹn hò +2"

......

Thời Dĩ Thiên thông qua Tinh Võng khiến dân chúng điên cuồng, nhưng ở nơi mọi người không nhìn thấy, ba vị giống đực cộng sinh của y lại gặp phải một vấn đề khó xử.

Thừa dịp Thời Dĩ Thiên lâm vào mộng đẹp, ở phòng y tế mới dọn trong biệt thự, nhóm chữa bệnh đầy mặt nghiêm túc đảo qua ba vị giống đực trước mặt.

Râu trên đầu Thuỵ Nặc làm sao cũng không thể thu lại, nửa thân trên phủ đầy hoa văn mỹ lệ phức tạp, đó là hoa văn thuộc về điệp tộc, cánh sau lưng còn do nhờ uống xong một bình thuốc tinh lực lớn, mới miễn cưỡng thu về.

Quý Quân cũng không thể biến về hình người hoàn toàn, hiện ra lỗ tai nhòn nhọn và cái đuôi to xù xù lông, hắn đã không khống chế được thú tính của mình.

Tình huống Chris cũng không tốt hơn bao nhiêu, giống như Quý Quân, đều không thể thu lỗ tai, răng nanh, cái đuôi về.

"Không thể cứ tiếp tục như thế," Kier cảnh cáo nói, "Dụng cụ đã thu thập được tin tức tố và thành phần máu của Thời Dĩ Thiên các hạ, kết quả biểu hiện, kỳ động dục của y còn chưa kết thúc, bây giờ chỉ mới qua một nửa, sau khi y ngủ no, tin tức tố có thể sẽ càng mãnh liệt, đến lúc đó các cậu sẽ không thừa nhận được."

"Hơn nữa, tôi nghĩ mình phải báo cáo chuyện này với hội nghị, Thời Dĩ Thiên các hạ có lẽ sẽ là giống cái thức tỉnh thiên phú cao nhất từ trước đến nay."

"Y nên được bảo vệ. Chỉ có giống đực ưu tú nhất mới có tư cách làm trượng phu của y, như vậy mới có thể sinh ra đời sau cường đại hơn."

Ngụ ý, bọn Thuỵ Nặc không đủ ưu tú.

Giống đực cấp A cũng không đủ tư cách làm trượng phu Thời Dĩ Thiên, vậy phải cấp mấy mới có tư cách?

Đáp án không hề nghi ngờ ——Cấp S.

Hoặc cấp S trở lên.

Không có người đàn ông nào sẽ thừa nhận mình không được, đặc biệt là đang lúc làʍ t̠ìиɦ.

"Không." Thuỵ Nặc là người đầu tiên mở miệng, "Tiến sĩ, chúng tôi có thể giúp Dĩ Thiên vượt qua kỳ động dục, xin tin tưởng chúng tôi."

Ông nhìn thoáng qua Quý Quân, Quý Quân cũng khẳng định gật đầu, "Chúng tôi có thể."

Kier lại nhìn về phía Chris, Chris không nói gì, nhưng vẻ mặt của hắn đã nói rõ hắn cũng nghĩ như hai người kia.

Kier nhíu mày, "Vậy được, nhưng một khi mất khống chế, các cậu nhất định phải nghe theo lời tôi."

"Ngoài ra, tôi kiến nghị ngừng phát sóng trực tiếp, hơn nữa sau khi Thời Dĩ Thiên các hạ tỉnh lại, cũng không thích hợp tiếp tục phát sóng trực tiếp."

Dù sao thời gian phát sóng trực tiếp lúc trước đã đủ dài, bây giờ ngừng cũng sẽ không có người ý kiến.

Thế là ba vị giống đực đều đồng ý quyết định này.

Ăn no bụng, lại ngủ một giấc đẹp, Thời Dĩ Thiên từ từ tỉnh.

Khăn trải giường không biết đã thay bao nhiêu lần, trong phòng vẫn tràn ngập mùi hoa.

Ba giống đực đang đợi Thời Dĩ Thiên.

Mỗi con dân đế quốc khi đi học, đều được dạy về tính tương quan.

Trong nội dung bọn Thuỵ Nặc từng học, chưa từng nghe nói có giống cái nào có kỳ động dục dài tới bảy ngày, lại còn sẽ xuất hiện giai đoạn thứ hai.

Tình huống Thời Dĩ Thiên có thể nói là chưa từng có.

Thời Dĩ Thiên lúc này thần thanh khí sảng, làn da nhìn qua như ẩn ẩn sáng lên.

Y quả thật cũng cảm thấy tinh lực dư thừa, hơn nữa hai tiểu huyệt đều truyền đến cảm giác hư không.

Y muốn.

Muốn côn ŧᏂịŧ lớn xỏ xuyên mình.

Thời Dĩ Thiên liếʍ liếʍ môi, mắt phượng xinh đẹp lóng lánh ánh nước, nhìn qua ba giống đực cộng sinh.

Y ngồi dậy, tách ra hai chân thon dài, hai da^ʍ huyệt phấn nộn bại lộ trước mắt giống đực.

Ánh mắt ba giống đực trở nên tham lam, không hẹn mà cùng vây quanh y.

Thời Dĩ Thiên hưng phấn hôn lấy Chris, như mèo nhỏ nheo đôi mắt, chủ động vươn đầu lưỡi, dây dưa với đầu lưỡi lớn của Chris, phát ra tiếng nước da^ʍ mĩ.

Quý Quân liếʍ hôn da thịt Thời Dĩ Thiên, không buông tha mỗi một tấc, phảng phất như đang hưởng thụ mỹ vị.

"A...... Các anh đều...... Đều thật nóng...... Còn muốn...... Liếʍ em...... Hút chỗ này......"

Thời Dĩ Thiên ưỡn ngực, đưa đầṳ ѵú nhỏ phấn nộn đến bên môi Quý Quân.

Quý Quân không khách khí, ngậm lấy viên trái cây nhỏ mê người kia, vừa hút vừa cắn, làm thư huyệt Thời Dĩ Thiên không ngừng chảy ra nước sốt.

Thuỵ Nặc chui đầu vào giữa hai chân Thời Dĩ Thiên, đầu lưỡi tùy ý liếʍ hôn thư huyệt Thời Dĩ Thiên, muốn đem tất cả mật dịch hút ra, nhưng mật dịch lại càng liếʍ càng nhiều.

Cả người Thời Dĩ Thiên lâm vào kɧoáı ©ảʍ tê dại, thư huyệt tự động hút kẹp, khát vọng dươиɠ ѵậŧ thô to lấp đầy y.

Cấp bậc Thuỵ Nặc vốn thấp hơn hai người còn lại, sức chống cự với tin tức tố Thời Dĩ Thiên càng thêm thấp, vậy nên hắn là người đầu tiên không nhịn được, đôi mắt biến thành mắt kép, gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên cắm dươиɠ ѵậŧ cực đại vào thư huyệt Thời Dĩ Thiên.

"A......!" Thời Dĩ Thiên kinh hô một tiếng, tức khắc cong eo.

"Thật thoải mái...... Thuỵ Nặc...... Nhanh lên......"

Thư huyệt Thời Dĩ Thiên kẹp chặt, có vẻ chặt hơn lúc trước, Thuỵ Nặc vừa vào đã suýt mất khống chế bắn ra.

"A...... Thuỵ Nặc...... Thuỵ Nặc......" Thời Dĩ Thiên một bên kêu tên Thuỵ Nặc, một bên đứng dậy, đẩy ngã Thuỵ Nặc.

Sức Thời Dĩ Thiên cũng không lớn, nhưng Thuỵ Nặc lại nguyện ý phối hợp với y.

Chris ở một bên cười nói: "Bảo bảo muốn tự động sao?"

"Ừm...... Thuỵ Nặc, không được nhúc nhích......" Thời Dĩ Thiên lên tiếng, thư huyệt ngồi trên dươиɠ ѵậŧ lớn Thuỵ Nặc, không ngừng mυ"ŧ vào.

Thời Dĩ Thiên nâng mông, tuần hoàn theo khát vọng trong nội tâm, bắt đầu lên xuống.

Hình ảnh Thời Dĩ Thiên ngồi trên người đánh sâu vào thị giác Thuỵ Nặc, khiến đôi mắt hắn biến hóa hoàn toàn, hai bên sườn mặt lại không khống chế được xuất hiện trùng văn.

Mới ngắn ngủn vài phút, Thuỵ Nặc đã cận kề cao trào, đang lúc trán hắn hiện gân xanh, tinh hoàn bắt đầu run rẩy, dươиɠ ѵậŧ trướng lớn thêm một vòng, mã mắt trên qυყ đầυ lúc đóng lúc mở, vào lúc sắp bắn tinh, Thời Dĩ Thiên bỗng dừng lại.

"...... Bảo bảo?"

Mắt kép Thuỵ Nặc chăm chú nhìn Thời Dĩ Thiên, thở hổn hển phát ra nghi vấn.

Thời Dĩ Thiên không đáp, chỉ ngồi bất động trên đại dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Y nghiêng nghiêng đầu, "Mùi của Thuỵ Nặc...... Giống kẹo......Ngọt."

Thuỵ Nặc hồng hộc thở dốc, thậm chí thẳng lưng muốn cắm thư huyệt Thời Dĩ Thiên, nhưng lại bị Thời Dĩ Thiên tránh thoát.

"...... Bảo bảo...... Đừng giày vò anh......"

Thời Dĩ Thiên cúi đầu ngăn môi hắn.

Cứ thế hoãn trong chốc lát, chờ khi du͙© vọиɠ muốn bắn tinh Thuỵ Nặc dần dần dịu xuống, Thời Dĩ Thiên lại bắt đầu nuốt ăn đại dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Một lúc sau, Thuỵ Nặc lại muốn cao trào.

Lúc này Thời Dĩ Thiên đại phát từ bi, không đùa bỡn Thuỵ Nặc như lần trước.

"...... A...... Nhanh, nhanh một chút...... Em muốn......"

Thuỵ Nặc được Thời Dĩ Thiên cho phép, cuối cùng không nhịn được, thẳng lưng, mãnh liệt thọc vào rút ra.

Một khắc đạt đến cao trào, Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu, không tiếng động thét chói tai, thịt mềm trong thư huyệt điên cuồng cắn đại dươиɠ ѵậŧ Thụy Nặc, kɧoáı ©ảʍ từ huyệt tâm lan đến mỗi tế bào, phun ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, cùng lúc đó, căn côn ŧᏂịŧ kia cũng phun trào.

Trên mặt Thời Dĩ Thiên hiện lên vẻ thỏa mãn.

Rõ ràng là một khắc cực lạc, nhưng trong phòng lại vang lên tiếng kinh hô.

"Dừng lại! Thuỵ Nặc! Mau dừng lại!"

Thời Dĩ Thiên từ từ mở to mắt, thấy được hình ảnh có thể nói là kỳ ảo.

Trước mặt y, là một con bướm thật lớn.

Toàn thân con bướm vượt qua 2m, trên trán có râu dài uốn lượn, thân thể bị giáp kim loại bao lấy, lập loè ánh sáng lạnh, khiến người chú ý nhất là kia đôi cánh xinh đẹp kia, mỏng như cánh ve, thậm chí có thể thấy rõ từng căn mạch lạc, phiếm ánh sáng màu lam, rõ ràng xinh đẹp như vậy, lại sắc bén như đao, giờ phút này hơi hơi mở ra, nhẹ nhàng run rẩy, Thời Dĩ Thiên biết, nếu nó mở toàn bộ, nhất định vượt qua 4m.

Sắc mặt Chris và Quý Quân đều trắng bệch, bọn họ khẩn trương nhìn Thuỵ Nặc đã mất khống chế, thật cẩn thận nói: "...... Dừng lại, cậu sẽ xúc phạm tới bảo bảo!"

Editor: ố là la, chương sau sau xuất hiện thêm hai anh công nữa (một manh công và một...chưa rõ thuộc tính công). Chờ xem trò vui nào~