Chương 7: Phải cùng giống đực xa lạ làʍ t̠ìиɦ vượt qua kỳ động dục

Thời Dĩ Thiên cả kinh một câu cũng không dám nói.

Sống ở thế giới này 16 năm, y đương nhiên thấy đủ loại bản thể giống đực ở lam tinh, nhưng cũng chỉ là thấy thông qua sách giáo khoa và Tinh Võng.

Khi còn nhỏ y từng thấy hình thú xù xù lông của Quý Quân và Chris, còn thích dựa vào người họ ngủ.

Nhưng lại chưa từng nhìn thấy bản thể Thuỵ Nặc, mặc kệ y quấn quýt làm nũng thế nào, Thuỵ Nặc vẫn không cho y xem.

Đây là lần đầu tiên Thời Dĩ Thiên nhìn thấy bản thể Thuỵ Nặc.

Cánh tản ra ánh sáng xanh quá khiến người chấn động!

Hơn nữa...... Hơn nữa dươиɠ ѵậŧ của hắn còn chôn sâu trong cơ thể Thời Dĩ Thiên.

Bởi vì chấn động, toàn thân Thời Dĩ Thiên căng thẳng, thư huyệt không khống chế được co rút, căn dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng cứng rắn Thuỵ Nặc bỗng chốc trướng lớn, làm thư huyệt Thời Dĩ Thiên hoàn toàn căng ra.

"Đau quá......" Mày Thời Dĩ Thiên nhăn lại, khóe mắt chảy ra nước mắt, sinh ra cảm giác đau đớn bị xé rách.

Y có thể cảm nhận được qυყ đầυ để ở tử ©υиɠ đang không ngừng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đó là đặc tính của loài bướm, khi bọn họ bắn tinh luôn rất thong thả.

Bụng nhỏ Thời Dĩ Thiên phồng lên, cũng bắt đầu thấy trướng đau.

Quý Quân gắt gao nhìn chằm chằm Thuỵ Nặc, vẻ mặt đề phòng, rất sợ hắn đột nhiên cử động, làm Thời Dĩ Thiên bị thương.

Chris đã phát tin cho Kier.

Kier và nhóm bác sĩ khác mặc đồ cách ly, mang mặt nạ bảo hộ bước vào.

Bọn họ trang bị kĩ càng là vì lo sẽ không chống được tin tức tố Thời Dĩ Thiên, cứ thế không thể bảo trì lý trí, không thể tiến hành các loại kiểm tra.

Đẩy cửa ra, thấy một màn trong phòng, tất cả bác sĩ đều kinh ngạc há to miệng.

Con bướm lớn nằm trên giống cái, dươиɠ ѵậŧ gắt gao dính chặt với hạ thể y, ba cái chân dài lóe ánh kim lấy một loại tư thế chiếm hữu khóa giống cái dưới thân mình, cặp mắt kép lộ ra địch ý mãnh liệt với những giống đực khác, cánh màu lam xinh đẹp bắn ra lưỡi dao sắc bén, tùy thời chuẩn bị công kích.

"Đáng chết!" Kier mắng một tiếng, phân phó cấp dưới, "Chuẩn bị súng gây mê, nhanh!"

Con bướm này rõ ràng đã mất ý thức, hắn bây giờ chỉ còn lại bản năng giao phối của động vật, sẽ không ngừng chiếm hữu giống cái của hắn, làm đến khi giống cái dựng dục trứng trùng.

Nếu ngày thường xảy ra chuyện như vậy, Kier sẽ không quá khẩn trương.

Nhưng tình huống bây giờ không giống, thể chất Thời Dĩ Thiên đặc thù, bọn họ còn chưa rõ cấp bậc Thời Dĩ Thiên, trước mắt chỉ biết Thời Dĩ Thiên sẽ vào lúc cao trào, vô thức hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙ giống đực.

Nói ngắn gọn, Thuỵ Nặc có thể sẽ bị Thời Dĩ Thiên hút khô, không ai biết sẽ sinh ra hậu quả gì, nhưng hình thể bây giờ của hai người không phải chỉ kém tí tẹo, Thời Dĩ Thiên chắc chắn sẽ bị thương, Thuỵ Nặc...... Cũng sẽ chết.

Thời Dĩ Thiên vốn đang trần trụi, đột nhiên bại lộ trước mắt nhiều người lạ, hơn nữa còn lấy tư thế rất chi quỷ dị, y xấu hổ giận dữ đến toàn thân đỏ lên.

Chăn bị chân thon dài của bướm lớn đè lại, Thời Dĩ Thiên vô pháp che khuất thân thể, y cắn môi dưới, đơn giản nhắm hai mắt.

Kier nâng súng gây mê, nã một phát về phía Thuỵ Nặc.

Súng gây mê chứa 10 phần dược tính, vài giây sau, cánh màu làm trên lưng con bướm rũ xuống, đôi mắt dần bất động, chân dài không chống đỡ được thân thể mà nghiêng sang một bên.

Khi ngã xuống giường phát ra tiếng vang lớn, mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhóm bác sĩ lấy ra một người máy từ nút không gian, người máy mang con bướm lớn ra ngoài, đặt trong khoang chữa bệnh.

Thời Dĩ Thiên kéo thảm qua, gói mình thật kỹ lưỡng.

Chris và Quý Quân lo lắng ôm Thời Dĩ Thiên.

"Bảo bảo, em không sao chứ?"

Thời Dĩ Thiên lắc đầu, lông mày thanh tú hơi nhăn, nhỏ giọng nói: "Chỉ là...... Phía dưới hơi đau."

Quý Quân không rảnh lo trong phòng còn người ngoài, chui vào thảm, tách hai chân Thời Dĩ Thiên ra xem xét.

Thư huyệt phấn nộn ướt dầm dề bị căng thành một động nhỏ, không thể khép lại trong thời gian ngắn, môi âʍ ɦộ nhỏ sưng to, phía dưới có một vết nứt, nhưng còn may không chảy máu.

Quý Quân ở trong lòng hung hăng mắng Thuỵ Nặc một trận, nếu không phải Thuỵ Nặc đang hôn mê, hắn đã sớm đi hành hung Thuỵ Nặc.

Quý Quân ra từ thảm lông, an ủi Thời Dĩ Thiên: "Không sao đâu, chỉ là hơi sưng, để nhóm bác sĩ bôi chút thuốc lên là được."

"Ừm," nghe vậy Thời Dĩ Thiên cũng nhẹ thở ra, người như y sợ đau nhất, ngay sau đó lại hỏi, "Thuỵ Nặc...... Sẽ không sao chứ?"

Chris và Quý Quân liếc nhau, đều nhìn về phía Kier.

Kier mặc đồ cách ly, trên đầu là mặt nạ bảo hộ trong suốt, ông khom người trước Thời Dĩ Thiên, "Xin chào cậu, tôi là Kier bác sĩ chuyên chúc của cậu, sau này sẽ hoàn toàn phụ trách sức khỏe của cậu."

"Thuỵ Nặc chỉ do mất sức mới lâm vào hôn mê, tạm thời không thể khôi phục hình dạng loại người, chờ bổ sung năng lượng xong sẽ tỉnh lại, cậu không cần lo lắng."

"Bởi vì thể chất của cậu đặc thù, tôi đã báo cáo việc của cậu lên bộ liên hiệp giống cái nhi đồng và hội nghị, rất nhanh sẽ phái người đến."

"Ngoài ra, kỳ động dục của cậu còn chưa kết thúc, mà hai vị giống đực cộng sinh này của cậu ——" Kier liếc Chris và Quý Quân một cái, "Bọn họ đều không thể vượt qua kỳ động dục với cậu, tôi nghĩ chắc cậu cũng biết, nếu cứ cố chấp giao phối sẽ phát sinh tình huống giống Thuỵ Nặc."

"Cho nên tôi kiến nghị chọn vài giống đực cấp bậc cao hơn tới giúp cậu vượt qua kỳ động dục."

Thời Dĩ Thiên: "......"

Y quay trái quay phải nhìn hai vị giống đực cộng sinh của mình, sắc mặt của bọn họ cũng không quá đẹp, nhưng không có phản bác lời Kier.

Dù là giống đực nào cũng không thể vui nổi trước việc không thể thỏa mãn tính dục của vợ mình.

Đây là đang vũ nhục giống đực.

Nhưng đó là sự thật.

Cấp bậc gien Chris và Quý Quân thấp hơn Thời Dĩ Thiên, bọn họ không đủ năng lực giúp Thời Dĩ Thiên vượt qua kỳ động dục.

"Biểu tình đó của các cậu là sao hả?" Kier buông tay, nói, "Tình huống của Thời Dĩ Thiên tiên sinh là lần đầu tiên, cũng không phải lỗi tại các cậu, cấp A ở đế quốc đã được coi như cao cấp, phải vui vẻ lên chứ, thiên phú của giống cái các cậu càng cao không phải chuyện tốt sao?"

"Thời Dĩ Thiên tiên sinh sớm muộn gì cũng sẽ có giống đực khác, bây giờ chẳng qua là chọn sớm hơn chút."

"Còn nữa, lúc trước tôi cũng đã nói, nếu không muốn chọn một người lạ ở kho gien, các cậu cũng có thể mời giống đực các cậu quen đến."

"Theo tôi, giống đực cấp S ít nhất phải 3 người, nếu là cấp SS, hai người chắc cũng đủ, đến nỗi cấp SSS —— ừm...... Toàn bộ đế quốc cũng chỉ có vài vị cường giả, cứ bỏ qua một bên đi."

Chris và Quý Quân trước đó cũng đã nghe qua những lời này, vậy nên sắc mặt bọn họ cũng không thay đổi gì.

Nhưng Thời Dĩ Thiên lại là lần đầu nghe được, y ôm chặt Quý Quân, khó tin hỏi: "Nghĩa là...... Em phải cùng người không quen làm, làm......"

Quý Quân hôn hôn trán y, gật đầu, "Bảo bảo, đừng lo lắng, bọn anh sẽ ở cạnh em."

Thời Dĩ Thiên: Duma!

Tao con mẹ nó mới không muốn lên giường với người lạ!

Y không ngại chơi 4P với bọn Quý Quân là vì họ cùng nhau lớn lên, ít ra còn có tình cảm.

Bây giờ bác sĩ đùng một cái nói cho y phải ước pháo với người lạ? Còn là tình nhiều đêm?

Không không không, y không muốn.

"Em không muốn cùng người khác làʍ t̠ìиɦ." Ngón tay thon dài Thời Dĩ Thiên nhéo vạt áo trước ngực Quý Quân, ủy khuất nói, "Em vốn không quen người ta, em, em thà chết cũng không muốn làm với người lạ! Dù sao, dù sao em cũng không thể làm một việc thân mật như vậy với người không quen, em chỉ muốn các anh, nếu không được, vậy đưa em công cụ, em có thể chịu đựng qua."

Nghe Thời Dĩ Thiên nói chỉ muốn bọn họ, trong lòng Quý Quân và Chris ngọt như rót mật, nhưng theo sau, lại chua xót cong khóe miệng.

"Bảo bảo." Quý Quân thở dài một tiếng, duỗi một tay xuống dưới thảm lông, ngón tay sờ thư huyệt Thời Dĩ Thiên, nơi đó tuy bị thương, nhưng vẫn róc rách chảy ra chất lỏng dính nhớp thơm ngọt, khát vọng côn ŧᏂịŧ lớn lấp đầy nó.

Quý Quân nói: "Em xem, nó đang khóc. Bảo bảo không khó chịu sao? Dù dùng công cụ cũng không thể an ủi em, em cần giống đực."

Trong cổ họng Thời Dĩ Thiên phát ra tiếng rêи ɾỉ, nếu có thể, y rất muốn luôn bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm chẳng phân biệt ngày đêm.

Trong mắt Thời Dĩ Thiên đông đầy khát vọng, hôn Quý Quân, cả người mềm mại dựa vào lòng hắn, môi đỏ thở ra nhiệt khí: "...... Ưʍ...... Em muốn...... Cho em......"

Hô hấp Quý Quân dần dồn dập, chế trụ sau đầu Thời Dĩ Thiên, gia tăng nụ hôn này.

Sau khi kết thúc, Thời Dĩ Thiên khó nhịn cọ cọ trong ngực Quý Quân, vối ngón tay vào quần, cầm dươиɠ ѵậŧ Quý Quân.

"A......" Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu, híp mắt liếʍ cắn hầu kết gợi cảm Quý Quân.

Hầu kết Quý Quân hoạt động lên xuống, trong mắt toát ra ngọn lửa.

Đang lúc cánh tay hữu lực của hắn bóp chặt eo nhỏ Thời Dĩ Thiên, Kier ở một bên đánh gãy bọn họ.

"Tôi kiến nghị các cậu tốt nhất không cần tiếp tục, nếu không sẽ xảy ra chuyện."

Kier nói: "Nơi này có một phần danh sách do tôi sàng chọn ra, đều là những giống đực độc thân từ cấp S trở lên đồng ý xứng đôi, các cậu nhanh chọn đi."

"Nếu không muốn chọn từ trong đây, vậy các cậu cũng có thể chọn bằng phương thức của mình, cơ mà tôi phải nhắc nhở trước, giống đực thích hợp phải đến đây trong vòng 12 giờ, nếu không Thời Dĩ Thiên tiên sinh sẽ không chịu nổi."

Cơ thể của Thời Dĩ Thiên đã nóng cả lên, y nhẫn nại đến trán toát mồ hôi, đôi mắt ướt dầm dề, khiến dươиɠ ѵậŧ Chris và Quý Quân trướng phát đau.

Nhưng bọn hắn không thể cho y thứ y muốn.

Chris và Quý Quân nhìn nhau.

"Bảo bảo," Quý Quân thay Thời Dĩ Thiên lau mồ hôi, đau lòng hôn hôn y, "Bọn anh sẽ chọn giống đực cho em, em biết rõ em không thể nào nhịn qua hết kỳ động dục mà, em đã từng học trong lớp rồi đúng không?"

Thời Dĩ Thiên quả thật đã học qua, khi giống cái tiến vào kỳ động dục, nếu không giao phối cùng giống đực, giống cái sẽ bị du͙© vọиɠ tra tấn đến chết.

Y không muốn đồng ý, cũng phải đồng ý.

Chris và Quý Quân chỉ có thể tạm thời để Thời Dĩ Thiên một mình, đi ra ngoài thương lượng.

"Tôi không tán thành tuyển từ kho gien, cần phải có ba cấp S, tôi nghĩ bảo bảo chắc chắn sẽ không muốn nhìn thấy nhiều người lạ như vậy, tôi cũng không muốn có nhiều người như thế cùng bảo bảo......"

Ngoài cửa, Quý Quân từ từ bình ổn xao động, nói: "Cho nên tôi nghĩ chúng ta nên chọn hai người cấp SS, tôi có một đứa em trai là cấp SS, diện mạo thì không cần nói nhiều, ít nhất sẽ không kém hơn tôi, tính cách của đệ tử Quý gia chúng tôi thế nào, cậu hẳn cũng biết, em trai của tôi chắc chắn sẽ thích bảo bảo, em ấy sẽ đối xử tốt với bảo bảo."

Tuy ba người không thể làm chính phu Thời Dĩ Thiên, nhưng thân là giống đực cộng sinh, địa vị của bọn họ cũng tương đối đặc thù.

Bây giờ có thành viên mới gia nhập, mặc dù không phải người lạ, nhưng để đảm bảo, bọn họ vẫn cần nghiêm khắc sàng chọn.

"Cậu thì sao?" Quý Quân hỏi Chris.

Chris không tỏ ý kiến, "Như vậy người đầu tiên chính là em trai của cậu."

Quý Quân hỏi: "Còn người thứ hai?"

Chris không trả lời, mà là đi đến trước cửa sổ, mở máy truyền tin, máy truyền tin vang lên vài tiếng, tiếp máy.

Chris không có mở công năng hình ảnh, vậy nên Quý Quân cũng không thể nhìn thấy diện mạo người đối diện, hắn chỉ nghe được Chris kêu một tiếng:

"Cữu cữu."

Tác gia có lời muốn nói:

Cảm ơn phiếu phiếu và cmt của mọi người!! Mọi người hảo nhiệt tình nga ~

Bản thân tôi không thích ngược thân và làm với người qua đường. A ~ lần đầu viết thịt không viết quá đa dạng được, cả mình đọc cũng thấy ngán ô ô ô....

Editor: hôm nay mới lên truyenhdt.com, sau đó bị lượng lớn thông báo cấp hoảng sợ rồi. Vậy nên tranh thủ thả một chương này lên.

Hôm giờ bận việc học, kiểm tra đến dồn dập không có thời gian nghỉ, kiểm tra xong thì kỳ thi lại kéo đến, cho nên có lẽ phải đợi editor thi xong rồi mới có thời gian làm tiếp.

Gửi ngàn trái tim cho những bạn đọc giả vẫn một lòng đợi truyện ❤