Chương 5: vẫn là H

Người dẫn đầu đội chữa bệnh tên là Kier, là một giống đực, mặc áo blouse trắng, có một khuôn mặt nghiêm túc của một nghiên cứu giả.

Trong phòng đặt đầy các loại dụng cụ, năm vị bác sĩ cũng đã sẵn sàng trận địa đón quân địch.

Thuỵ Nặc nhìn thoáng qua bảng tên trên áo blouse trắng của Kier, hơi hơi khom người, "Xin hào ngài, Kier tiến sĩ."

Kier ngoài ý muốn nhướng mày nhìn Thuỵ Nặc và Quý Quân, hai giống đực này cư nhiên xuất hiện đặc trưng của loài thú!

Mà nhóm chữa bệnh còn lại thì hưng phấn đến đôi mắt sáng lên, đặc trưng của loài thú!

Điều này nói lên giống cái đang động dục trong phòng ít nhất cũng phải cấp A!

Nhóm chữa bệnh liếc nhìn nhau, đều kinh hỉ vạn phần.

Giống cái cấp A luôn giống như sao băng trên trời chỉ có thể gặp không thể cầu!

Mỗi năm giống cái thức tỉnh cấp A ở toàn đế quốc lam tinh chưa từng vượt qua 100.

Thần Thú tại thượng, bọn họ có bao nhiêu may mắn, mới có thể chính mắt chứng kiến một giống cái cấp A ra đời!

Kier khó được mỉm cười, ý bảo Thuỵ Nặc và Quý Quân lên dụng cụ để tiến hành kiểm tra.

"Chúc mừng hai vị, nhìn dáng vẻ giống cái của các cậu tất nhiên là cấp A."

Khóe môi Thuỵ Nặc và Quý Quân cùng cong lên.

"Cảm ơn." Thuỵ Nặc nói.

Hai người phân biệt kiểm tra xong, Kier nhìn kết quả kiểm tra, nói: "Tất cả đều bình thường, ngoại trừ tin tức tố đang phát ra nhanh chóng, thể chất và thiên phú của các cậu cũng dần tăng lên, nhưng dù sao hôm nay vẫn chỉ là ngày đầu tiên trong kỳ động dục của Thời Dĩ Thiên các hạ, những tư liệu này còn chưa quá rõ."

"Chúng tôi không tiện quấy rầy mọi người, nên sẽ không vào phòng, nhưng chúng tôi sẽ luôn chú ý phát sóng trực tiếp, theo dõi tình huống của y, nếu có vấn đề gì, hy vọng các cậu kịp thời báo cáo, chờ khi kết thúc kỳ động dục, tin tức tố ổn định rồi, chúng tôi mới có thể kiểm ra toàn diện cho y."

"Ngoài ra, ở đây có thuốc tinh lực, không biết các cậu có cần hay không, nếu muốn uống thì tùy thời đến lấy, cuối cùng chúc các cậu có một kỳ kết hợp viên mãn."

"Cảm ơn ngài tiến sĩ," Quý Quân mở miệng nói, "Tuy nhiên chúng tôi nghĩ hẳn sẽ không cần dùng đến thuốc tinh lực."

Thuỵ Nặc phụ họa gật đầu, ngay sau đó cùng Quý Quân vào phòng Thời Dĩ Thiên.

Kier nhìn cửa phòng đóng lại, nhún nhún vai, lắc đầu với các cấp dưới của mình nói: "Người trẻ tuổi thật ngây thơ không phải sao? Muốn đánh cuộc một keo hay không, ngày mai, bọn họ nhất định sẽ ra lấy thuốc tinh lực."

Nhóm chữa bệnh sôi nổi lắc đầu.

"Không không không, chúng tôi không đánh cuộc đâu, nhất là chuyện biết chắc sẽ thua."

"Đừng để ý, những người trẻ tuổi kia vừa cảm nhận được sự tốt đẹp của giống cái, bọn họ chỉ là không có kinh nghiệm, cũng không hiểu nhóm giống cái có thể khiến người mê say cỡ nào......"

"Chúng ta cũng bắt đầu xem phát sóng trực tiếp đi."

Trong phòng, Thời Dĩ Thiên đang quỳ ghé trên giường, Chris nắm vòng eo tinh tế lại mềm dẻo của y, hung ác ra vào.

Dâʍ ɖị©ɧ từ hai tiểu huyệt chảy xuống, lôi ra chỉ bạc thật dài, làm khăn trải giường dưới thân ướt một tảng lớn.

"Ha a...... Chris...... Sắp, sắp bị cắm hư......"

Thời Dĩ Thiên ánh mắt mê ly, cao cao thấp thấp rêи ɾỉ, thân thể cong lên thành một độ cong duyên dáng, cổ thon dài giống như thiên nga mỹ lệ.

Tiểu huyệt phía sau gắt gao hút lấy côn ŧᏂịŧ thô to, thịt non thậm chí có thể cảm nhận rõ từng mạch máu trên đại dươиɠ ѵậŧ.

Những mạch máu nhô lên đó hung hăng nghiền áp thành ruột mềm mại, mang đến dòng điện khiến người rùng mình.

Thời Dĩ Thiên liếʍ môi, vô thức cầu xin: "Phía trước...... Phía trước cũng muốn...... Ô ô ô...... Hảo muốn......"

Hốc mắt Chris đỏ lên, nhìn chằm chằm hai cánh mông mượt mà bóng loáng của Thời Dĩ Thiên, nhìn dươиɠ ѵậŧ của mình ra ra vào vào ở hậu huyệt y, từ sống lưng đến da đầu đều tê dại.

Tựa như cả linh hồn cũng sắp bị hút vào.

"Bảo bảo...... Thả lỏng một chút......"

Chris thở hổn hển, một tay đè lại bụng nhỏ Thời Dĩ Thiên, mỗi lần dươиɠ ѵậŧ của hắn cắm vào, đều có thể sờ được hình dạng qυყ đầυ ở đó.

"Là chỗ này sắp hỏng sao?"

"Ô ô...... Thật sự...... Thật sự sắp hỏng......"

Thời Dĩ Thiên một mặt hưởng thụ Chris đâm chọc, một mặt ủy khuất lên án hắn.

Chris lại không giảm lực đạo, ngược lại càng ác liệt thêm, mỗi lần luôn phải nghiền nát vài cái thật mạnh lên điểm mẫn cảm nhất của Thời Dĩ Thiên, rồi mới hung hăng đυ.ng đến chỗ sâu nhất.

Cái đuôi sau lưng Chris vòng lên đằng trước, đuôi tiêm* cọ xát thư huyệt Thời Dĩ Thiên, lông tơ đều bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt nhẹp thành từng sợi.

"A a...... Không cần...... Chỗ đó...... Chỗ đó......"

Đuôi đè lại âm đế xoa xoa, khiến Thời Dĩ Thiên hét lên.

"Không phải em nói muốn sao?" Chris cúi người cắn vành tai Thời Dĩ Thiên, đầu lưỡi chui vào lỗ tai, hơi nóng phả ra khi hắn nói chuyện làm Thời Dĩ Thiên choáng váng đầu óc, tiểu huyệt co rút từng đợt.

"Tê...... A...... Hảo chặt......" Chris nhíu mày thấp suyễn.

Đuôi của hắn chọc vào thư huyệt Thời Dĩ Thiên, bắt chước động tác tính giao mà thọc vào rút ra.

"Ha...... Thật thoải mái......" Thời Dĩ Thiên nhắm mắt lại, thư huyệt gắt gao ngậm lấy cái đuôi của Chris, giống như một cái miệng nhỏ tham ăn, không ngừng nuốt vào.

"Không, không được...... A...... A a......"

Song trọng kí©h thí©ɧ khiến Thời Dĩ Thiên như bay lên chín tầng mây, tiểu huyệt kịch liệt co rút lại, đạt đến cao trào.

Chris bỗng có loại cảm giác bị hút đến mất hồn, trong nháy mắt bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ kia, Chris cho rằng mình đã chết.

Đôi trứng trứng dưới dươиɠ ѵậŧ nghiêng về phía trước, không ngừng bơm tϊиɧ ɖϊ©h͙, phảng phất tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị rút cạn.

"A...... Em quả thật...... Là yêu tinh ăn thịt người......"

Mắt Chris xẹt qua tia sáng, ước chừng bắn vài phút mới dừng lại.

Chờ khi Thuỵ Nặc và Quý Quân lần nữa đi vào, bọn họ phát hiện một việc.

Tin tức tố trong không khí dần thay đổi.

Tuy tin tức tố vẫn nồng đậm, lại ẩn ẩn nhiều thêm thứ gì đó, nó không còn phóng thích không hề tiết chế, không còn như một quả bom khiến người không có sức chống cự.

Nó trở nên dụ hoặc.

Lúc mới bắt đầu, tin tức tố Thời Dĩ Thiên có thể làm nhóm giống đực trong vòng một giây đã dục hỏa đốt người, khó kìm lòng nổi.

Nhưng đó là đến từ bản năng sinh lý.

Mà hiện giời, tin tức tố Thời Dĩ Thiên vẫn làm nhóm giống đực thần hồn điên đảo.

Nhưng lại không quá điên cuồng.

Nó là thứ khiến người khát vọng nhất.

Dù tan xương nát thịt cũng phải có được.

Nó là ánh lửa trong mắt thiêu thân.

Tình nguyện hóa thành tro cũng muốn hướng đến.

Nó có thể gợi lên du͙© vọиɠ sâu nhất trong nội tâm người, khiến người giao cả linh hồn cho nó.

Chưa từng nếm qua người vĩnh viễn sẽ không biết nó mỹ diệu thế nào.

Ba giống đực cứ thế lâm vào điên cuồng.

Thời Dĩ Thiên chính là thứ trái ác trong truyền thuyết, dụ hoặc thiên sứ rơi vào địa ngục.

Loại tình ái điên cuồng này giằng co suốt bảy ngày bảy đêm, Thời Dĩ Thiên không ăn không uống, mà nhóm giống đực mỗi khi đói bụng, theo bản năng kêu người máy đưa thuốc tinh lực, lấy nó để duy trì thể lực.

Bảy ngày sau Thời Dĩ Thiên tỉnh táo lại, y bắt đầu cảm thấy đói bụng, cũng muốn tắm rửa, ba giống đực cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút.

Bọn họ không biết, xếp hạng phòng phát sóng trực tiếp của Thời Dĩ Thiên nhanh chóng bay lên, nhận được vô số đánh thưởng, trong vòng vài ngày ngắn ngủn đã vọt vào hàng một trăm.

Mà lúc này, gần như hơn phân nửa dân chúng đế quốc lam tinh đều đang xem phát sóng trực tiếp của bọn họ, chỉ cần là người xem qua phát sóng trực tiếp của Thời Dĩ Thiên, đều vì y mà điên cuồng.

Tác giả có lời muốn nói: Vì tinh thần không quá tỉnh táo, dùng di động gõ chữ, gõ gõ sao ngủ quên luôn ô ô ô.

Cầu cái cất chứa, cầu mọi người bình nha, cảm ơn mọi người đặt mua!! Sao sao đát!