Chương 41

Ăn xin biến thành công chúa nhỏ

Cố Quốc Hưng không ngờ con gái lại chủ động hôn mình, sau khi đột nhiên cảm thấy sự ấm áp và mềm mại ở trên khuôn mặt thì sửng sốt mất mấy giây rồi đột nhiên bật cười, hưng phấn kéo đứa con trai lớn đang ngồi ở vị trí gần mình nhất nói: “Viên Viên hôn cha! Minh Sâm con thấy không? Em gái con hôn cha đó!”

Cố Minh Sâm không kịp đề phòng bị Cố Quốc Hưng kéo lảo đảo một cái, nhanh chóng ổn định thân thể, bất lực nói: “Con thấy rồi, cha cẩn thận một chút, đừng kích động quá làm ngã Viên Viên.”

Khóe miệng của Cố Quốc Hưng dường như muốn cong lên tận trời, nghe vậy trừng mắt nhìn con trai, nói: “Con yên tâm đi! Cho dù cha có té ngã cũng không làm ngã Viên Viên! Nào Viên Viên, chúng ta đừng để ý tới anh trai con nữa, mau chọn quần áo chuẩn bị ra ngoài thôi!”

Viên Viên bị tâm tình vui vẻ của Cố Quốc Hưng lây nhiễm, cô nhóc cũng trở nên hưng phấn, nhìn bộ quần áo mới đầy màu sắc treo trước mặt, cô nhóc muốn nhả xuống ngay leo lên tủ quần áo để chọn.

Những món đồ treo trên dãy tủ này đều là mẫu mùa đông năm ngoái, dù đã một năm trôi qua nhưng đến giờ chúng vẫn không hề lỗi mốt.

Hơn nữa mỗi một bộ đều được bọc trong một túi chống bụi trong suốt, thỉnh thoảng sẽ có người đến dọn dẹp, nên từ trong ra ngoài trông vẫn còn rất mới.

Viên Viên nhìn hàng chục bộ quần áo với nhiều kiểu dáng và màu sắc khác nhau ở trên giá thì hoa hết cả mắt. Cô nhóc cảm thấy bộ nào cũng đẹp, thực sự không biết nên chọn bộ nào, cuối cùng đành phải đóng cửa lại nhắm mắt chọn ngẫu nhiên một bộ.

“Con gái của cha tinh mắt thật đấy, Chiếc váy này là phiên bản giới hạn kỷ niệm của nhà Y năm ngoái. Trên thế giới chỉ bán ra mười chiếc!"

Cố Quốc Hưng nhìn thấy Viên Viên chọn một bộ váy thì lập tức giơ ngón cái lên khen ngợi cô nhóc.

Bộ váy màu hồng nhạt dành cho trẻ em của nhà Y này được làm hoàn toàn thủ công, từng đường kim mũi chỉ đều là tâm huyết của người chế tạo!

Váy được làm bằng vải len nguyên chất mịn, cắt, nhuộm, cuối cùng mới dệt thành hình, cổ tay áo và đường viền cổ áo được thêu bằng chỉ bạc, khảm những viên ngọc trai nhỏ màu trắng với nhiều kích cỡ khác nhau, trông vừa tinh tế vừa thêm phần dễ thương.

"Oa! Đúng là một chiếc váy đẹp! Viên Viên rất thích!” Viên Viên nghe thấy lời khen ngợi của Cố Quốc Hưng, vốn định giải thích, nhưng vừa mở mắt ra nhìn thấy chiếc váy thì cô nhóc không thể dời mắt được, chỉ biết há miệng thốt lên kinh ngạc.

"Con thích thì mau mặc vào đi. Viên Viên xinh đẹp như vậy, nếu mặc váy vào thì chắc chắn sẽ xinh đẹp hơn!”

Cố Tinh Quân nhìn thấy chiếc váy mà em gái mình chọn trúng, vốn đã quen với việc phối đồ, anh đích thân đi lên chọn nội y, giày, tất và trang sức phù hợp cho cô nhóc, sau đó đưa tất cả mọi thứ cho vυ" Lưu, giục bà ấy nhanh chóng dẫn Viên Viên vào phòng thay đồ.

Viên Viên lấy quần áo mới, vui vẻ đi theo vυ" Lưu thay đồ, bà ấy rất khéo tay không chỉ thay quần áo cho cô nhóc mà còn giúp cô nhóc buộc hai búi tóc xinh xắn ở hai bên đầu, sau đó cài lên chiếc kẹp tóc có ngôi sao màu hồng.

“Con gái của tôi xinh quá, tùy ý mặc một bộ quần áo thôi cũng biến thành nàng công chúa nhỏ rồi!”

Vυ" Lưu dẫn Viên Viên đã mặc quần áo chỉnh tề xuống phòng khách ở tầng dưới, Cố Quốc Hưng và hai người khác đang đợi ở phòng khách nhìn thấy Viên Viên thì không nhịn được mở to hai mắt, không hẹn mà cũng tiến lên muốn ôm cô nhóc.

“Không cần phải ôm Viên Viên đâu, Viên Viên có thể tự đi được!”

Viên Viên sau khi thay quần áo mới không cần người khác ôm, tự tin ưỡn ngực, mang đôi giày da trắng xinh đẹp chạy ra khỏi cửa, mở cửa leo lên xe.

“Tiểu Chu, chúng ta tới Viện điều dưỡng Tề Sơn đi!”

Ba cha con Cố Quốc Hưng đột nhiên cảm thấy mất mác, ăn ý nhìn nhau mỉm cười, chạy đuổi theo mở cửa lên xe, đóng cửa xe rồi lên đường tới viện điều dưỡng.