Chương 4-1

Một đêm không mộng, khi cô tỉnh dậy mặt trời đã lên cao, cô chớp chớp mắt, nhìn lên trần nhà xa lạ, giật mình nhớ tới đêm qua vô cùng điên cuồng. Lập tức, cô bật người ngồi dậy, xong đời! Bây giờ là mấy giờ rồi! Cô cầm điện thoại di động lên, phát hiện điện thoại tắt máy, đáng chết! Hôm qua sau khi cô rống xong nam nhân cặn bã kia liền tắt máy, cho nên đồng hồ báo thức không có vang!

Cô ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhìn thấy Lan Dịch đã tỉnh, anh mặc đồ ngủ, tay cầm máy tính bảng đang thao tác gì đó, cô nhìn một chút, mấy cái cửa sổ hiển thị các báo cáo giao dịch và phân tích thị trường chứng khoán, ngoại hối, kỳ hạn giao hàng, giao dịch,... Có thể quản lý một công ty lớn như vậy, Lan Dịch quả nhiên không phải là người bình thường a.

Thấy cô vội vội vàng vàng, anh bình tĩnh nói: "Vội cái gì, hôm nay là cuối tuần, anh đã xem lịch làm việc của bộ phận của em, cuối tuần này không phải em trực ban."

Cô mở nguồn điện thoại, xác nhận hôm nay đúng là cuối tuần, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thật sự là ngủ choáng váng. Sau khi thần kinh căng thẳng được thư giãn, cô vùi đầu vào gối đầu.

"Em đói bụng không? Muốn ăn cái gì?" Giọng nói của Lan Dịch vang lên, cô ngẩng đầu lên, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đồ ăn Sa Huyện."

Lan Dịch "Phốc phốc" bật cười, nói: "Nhan Hiểu Vũ, em còn chưa tỉnh ngủ à? Trên núi lấy đâu ra đồ ăn Sa Huyện." Cô nhìn căn phòng được trang trí xoa hoa lộng lẫy này, đúng vậy a, đây chính là biệt thự trên đỉnh núi, lấy đâu ra đồ ăn Sa Huyện? Thấy cô không nói lời nào, Lan Dịch lại nói: "Có muốn anh gọi quản gia mua về không?" Cô "Ừ ừ......" vài tiếng, vừa định nói không ăn đồ ăn Sa Huyện cũng không sao, liền nghe thấy anh nói: "Không bằng chúng ta đi đến cửa hàng bán đồ ăn Sa Huyện ở gần trường học cấp 3 đi?"

Một số hồi ức hiện lên trước mắt cô, trước kia cô hay cùng bạn bè đi đến cửa hàng gần trường kia ăn cơm, thỉnh thoảng sẽ gặp được Lan Dịch và bạn bè của anh, nhưng chúng ta chưa từng ngồi ăn cùng nhau.

Cuối cùng, cô gật đầu đồng ý, anh đi ra ngoài gọi quản gia đến đây. Ba người đi đến, mỗi người cầm mấy cái hộp, hóa ra là quần áo, túi xách và giày, cô không muốn, nhưng nữ quản gia nói bởi vì quần áo và giày của cô đều chưa khô không thể mặc được, cô không thể mặc áo choàng tắm hoặc là váy ngủ ra đường.

Cô cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, cuối cùng đành phải đồng ý. Cô chọn một chiếc váy liền áo và túi xách Kelly, tưởng thế là xong rồi, không nghĩ tới quản gia lại đeo thêm cho cô một chiếc vòng tay Cartier và vòng cổ đính kim cương. Nhìn chính mình trong gương, cô chỗ nào giống muốn đi ăn đồ ăn Sa Huyện, cô còn tưởng rằng đây là cô muốn đi tham gia buổi tiệc nào đó cơ.