Chương 4-2

Chờ đến khi cô chuẩn bị xong, Lan Dịch từ trên lầu đi xuống, anh mặc đồ rất đơn giản, áo thun đen và quần jean, khác một trời một vực với phong cách đồ vest giày da đi làm thường ngày, làm cho cô có chút không thể dời mắt được.

"Sao còn ngây ra đó, đi thôi." Anh gõ trán cô một cái, ra hiệu cô đi theo anh đến gara. Trong gara có rất nhiều siêu xe mà cô chỉ thấy trên tạp chí và trên internet, cô đến gần chiếc xe cách cô gần nhất, xem tới xem lui, Lan Dịch thấy cô không thể dời mắt được, muốn đi qua mở cửa xe, nói: "Vậy lái chiếc xe này đi!"

Cái quái gì vậy! Cô vội vàng giữ chặt cánh tay anh, nói: "Đi đến chỗ kia sao có thể lái loại xe này, chờ lát nữa bị cọ xát trầy xước anh lại muốn ăn vạ em, em nhưng không bồi thường nổi đâu." Anh dừng động tác lại, ánh mắt đầy ý cười mà nhìn cô, lúc này cô mới kịp thời phản ứng lại đây, lúc cô kéo cánh tay anh không cẩn thận cọ ngực vào cánh tay anh, mặt cô đỏ lên, buông tay ra, anh vừa cười vừa nói: "Không nghĩ tới em còn rất ngây thơ."

Cô không lên tiếng, đi theo phía sau anh. Cuối cùng, anh lái chiếc Porsche tầm thường nhất, khiêm tốn nhất trong gara ra cửa.

Lúc này cửa hàng bán đồ ăn Sa Huyện chỉ có hai người bọn họ, anh gần như gọi hết các món trên thực đơn, mỗi món chỉ ăn một chút cô cũng đã ăn no đến không sai biệt lắm, anh cũng đi theo cô mỗi món ăn một chút, cũng không biết là do tâm cảnh không giống nhau hay là hương vị đã thay đổi, cô luôn cảm thấy ăn không còn ngon như hồi học cấp 3 nữa.

Lan Dịch thì ngược lại, anh ăn đến say sưa ngon lành, còn đưa tay lau sạch tương ớt trên khóe miệng cô, sau đó lại đưa ngón tay thon dài vào trong miệng của mình, hai má cô nóng lên, rủ mắt không dám nhìn anh, chỉ yên lặng ăn sủi cảo trước mắt.

Sau khi ăn xong anh lái xe chở cô dọc theo trường học lượn một vòng, còn chỉ vào một chỗ lan can bị xây cao thêm nói: "Trước kia anh luôn từ nơi này leo tường ra ngoài, chậc chậc, thế mà lại xây cao thêm, đáng tiếc." Anh lại chỉ vào một góc sân trường nói: "Đây là nơi khi anh học lớp mười, một người đánh ngã bốn người lớp mười một, từ đó về sau rốt cuộc không ai dám gây sự với anh nữa, còn cung cung kính kính gọi anh là Lan gia." Cô nghe anh nói như vậy, không nhịn được gán cho anh cái mác "Làm nhiều việc ác ".

Khi trở về nhà anh, trời chiều đã ngã về tây, quần áo và giày của cô đã được phơi khô và đặt trên giường, cô cúi người xuống muốn ôm quần áo lên đi vào nhà vệ sinh bên để thay đổi, không nghĩ tới cô vừa cúi người, liền cảm nhận được Lan Dịch đi tới, đặt tay lên eo cô, dùng tư thế cắm vào từ phía sau va chạm cô mấy cái.

Mặt cô hơi nóng lên, xoay người lại một câu "Anh làm gì ——" còn chưa nói xong, miệng đã bị anh lấp kín, anh vươn tay giữ chặt sau gáy cô, làm cô không thể cự tuyệt được, một cái tay khác sờ soạng cái mông cô, cô giật mình muốn đẩy anh ra, anh lại càng ôm chặt hơn, ôm chặt tới mức cô không thể động đậy được.