Chương 3-2

Lại ngâm một lát, anh liền ôm cô đi ra ngoài, cô sợ anh lại muốn làm cái gì, vội vàng vươn tay che ngực lại, anh trợn mắt nhìn cô một cái, ném cô lên áo choàng tắm đã trải sẵn.

Cô ngồi trên bàn, nhanh chóng mặc vào áo choàng tắm, anh tự nhiên đi tới lau tóc cho cô, làm cô có chút thụ sủng nhược kinh.

"Anh... Sau khi anh rời đi trường học, đã đi đâu vậy?" Cô nhìn khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc của anh, nhịp tim không khỏi tăng nhanh, thế là cô tìm chủ đề hỏi một câu.

Lan Dịch một chút cũng không dừng lại động tác trong tay, nói: "Đến một trường nội trú tư nhân ở nước ngoài, không được sự cho phép không thể ra khỏi cổng trường, muốn đến nhà bạn học tham dự tiệc sinh nhật, phải có giấy ký tên đồng ý của phụ huynh, kết quả lúc anh gọi điện thoại cho ba thì đã 3 giờ sáng, làm anh bị ba mắng một trận." Nói xong, anh nở nụ cười.

Cô cũng cười theo, quay đầu lại nhìn anh, nói: "Nhìn dáng vẻ bây giờ của anh, công sức của ba anh không phải vô ích a."

Anh ngồi xổm xuống rất tự nhiên mà lau nước trên bắp chân và bàn chân cho cô, cả người cô có chút mất tự nhiên, cô không quen với việc người khác chạm vào chân mình, anh dùng thêm chút sức lực giữ chặt chân của cô, lòng bàn chân cô cảm nhận được nhiệt độ từ bàn tay anh, làm cô bớt xấu hổ hơn một chút.

"Sau lần đó, anh không còn tiếp tục đánh nhau." Anh ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có, thu liễm hết thảy bất cần đời và nụ cười xấu xa, làm cô nhất thời nghẹn lời.

Anh nói rất uyển chuyển, nhưng trong lòng chúng ta đều biết rõ anh nói "Lần đó" là chỉ thời gian nào, chính là lần anh còn học cấp 3 đánh người đến nằm bệnh viện chính mình cũng suýt chút nữa phải ngồi tù.

Lúc anh đang treo khăn lên giá, cô liền nhảy xuống khỏi cái bàn, đi trở về phòng ngủ, muốn nhanh chóng rời khỏi làm cô đỏ mặt tim đập nhanh. Cô vốn cho rằng có thể cứ như vậy mà ngủ, nhưng không nghĩ tới anh lại thong thả ung dung đi vào, ngủ ở bên cạnh cô, cô vô thức ôm chặt chăn, quấn chặt lấy chính mình, anh cười cười, nói: "Nên làm vừa rồi đều đã làm qua, hiện tại đã đến giờ đi ngủ."

Anh không để ý việc cô bao bọc bản thân như cái nhộng, trực tiếp ôm chăn lẫn người vào trong lòng, dùng chóp mũi cọ xát tóc cô, nói: "Ngủ chung, tiết kiệm tiền điện."

Lý do này thật sự là tệ đến không thể càng tệ hơn, thấy anh đã buồn ngủ nhắm mắt lại, cô cũng cảm giác được cơn buồn ngủ ập đến, không bao lâu sau, cô liền chìm vào giấc ngủ sâu.