Chương 38

1077 Chữ Cài Đặt
Mạc Kỳ bế người lên, cô mềm nhũn ngã gục vào l*иg ngực cậu, một chút cảm giác cũng không có, còn cọ cọ ngực mình vào người cậu.

Cả người Mạc Kỳ cứng ngắc, cánh tay dùng lực gắt gao ôm cô càng chặt.

“Tiểu bại hoại.’’ Giọng cậu khàn khàn, dường như đang nhẫn nại đến khó chịu: “Chờ lát nữa sẽ khiến em khóc lóc gọi anh Mạc Kỳ.’’

Nói rồi, bước chân cậu cũng nhanh hơn, gấp gáp không thể chờ nổi mà ôm người vào phòng, ném lên chiếc giường lớn mềm mại.

Lâm Chiêu ngã vào trên giường, ê a hai tiếng, vặn vẹo thân mình.

Ánh mắt Mạc Kỳ trở nên u ám, du͙© vọиɠ cuồn cuộn dâng trào. Thật quyến rũ lòng người. Cậu nhanh chóng cởi chiếc áo trên người mình, sau đó áp lên người bên dưới. Đôi môi gấp gáp hôn lên môi cô, giống như hôn thế nào cũng không đủ, hé miệng tỉ mỉ trêu chọc, hơi thở càng lúc càng trở nên dồn dập.

Cánh tay cũng không nhàn rỗi, sốt ruột khó dằn nổi mà luồn vào trong quần áo cô, bắt lấy một bên ngực.

Đã lâu lắm rồi, Chiêu Chiêu, đã lâu lắm rồi không sờ vào em.

Cậu kìm nén đến vô cùng khó chịu.

Cậu gắt gao đè nặng lên người cô, hận không thể dung hoà hai cơ thể lại làm một, đôi môi khó có thể tách rời hấp dẫn lẫn nhau, động tác trong tay càng lúc càng không biết nặng nhẹ. Năm ngón tay xoè ra lại nắm lại, bắt lấy ngực cô, vân vê xoa nắn, niết duỗi, nắm chặt, xoa bóp.

Hai luồng thịt đầy đặn này khiến người ta yêu thích không thôi. Khát vọng mãnh liệt.

Hai tay cậu mở cúc áo trên người cô gái ra rồi chuyển dời mục tiêu chôn đầu vào trước ngực cô. Cậu vươn đầu lưỡi ngậm lấy một bên núʍ ѵú, tỉ mỉ đảo thành một vòng tròn nhỏ, sau đó ngậm lấy toàn bộ quầng trắng sữa trên ngực cô.

“Ưm…” Lâm Chiêu khẽ kêu lên một tiếng, giống như con mèo nhỏ rêи ɾỉ. Cô vặn vẹo thân mình, tay hai vô lực đẩy đầu cậu ra, kết quả càng đẩy, người bên trên càng chôn chặt hơn.

“Rõ ràng em rất thích mà.’’

Mạc Kỳ bật đèn lên, cậu thích làʍ t̠ìиɦ với cô dưới ánh đèn sáng rực, cậu có thể nhìn thấy rõ toàn bộ cơ thể cô, nhìn cơ thể hai người triền miên quấn quýt bên nhau, nhìn dáng vẻ cô toàn tâm toàn ý không phòng bị bị cậu đè xuống dưới.

“Anh yêu em, Chiêu Chiêu.’’

Đầu cậu vùi vào giữa cổ cô, miệng lưu luyến trên cần cổ trắng nõn, một tay xoa ngực Lâm Chiêu, tay còn lại duỗi vào trong quần cô.

“Anh Mạc Kỳ cởϊ qυầи áo cho em nhé.’’

Cậu nhẹ nhàng cắn vào vành tai cô, tỉ mỉ liếʍ láp. Tay lại âm thầm lần lượt cởi bỏ quần áo trên người cô.

Sau đó là quần của mình.

Hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ kề sát bên nhau.

Mạc Kỳ đưa ba ngón tay vào trong cơ thể cô, mở rộng tiểu huyệt nhỏ nhắn gần như hết cỡ, bắt chước đồ vật kia của mình cắm ở bên trong, không ngừng thọc vào rồi lại rút ra.

“A… Đừng….’’ Lâm Chiêu mở rộng hai chân, cánh tay nhỏ nhắn yếu ớt đẩy cậu ra.

“Đừng cái gì? Cũng đã ướt hết cả rồi.’’

Mạc Kỳ rút tay ra, hai tay mở chân cô ra, ngồi quỳ ở giữa, cầm côn ŧᏂịŧ cứng rắn ở giữa hai chân chen vào trong miệng huyệt của cô.

“A…’’

Lâm Chiêu vặn vẹo, cơ thể khẽ ưỡn lên khỏi giường, tay nắm chặt ga trải giường.

Mạc Kỳ chậm rãi đi vào, đợi đến khi cô thích ứng được với kích cỡ của cậu, cậu mới khẽ nhích eo một cái, hoàn toàn đưa toàn bộ côn ŧᏂịŧ đi vào.

“A… Ưm…’’

Mạc Kỳ cúi xuống ngậm lấy đôi môi cô: “Thả lỏng nào bảo bối, kẹp chặt anh như thế làm gì.’’

Toàn bộ công thịt chôn vùi trong cơ thể cô, cảm giác chặt chẽ bao vây xung quanh khiến cậu ngây ngất, nhưng lại không dám nhấp thiếu suy nghĩ vì sợ làm tổn thương đến cô, cậu cũng rất khó chịu, chẳng qua là, thực sự, thoải mái đến bùng nổ.

“Đã lâu không làm, em còn chặt hơn trong tưởng tượng.’’

Cậu chậm rãi di chuyển, côn ŧᏂịŧ chậm rãi rút ra, tạo cho cô một khoảng không gian để thích ứng rồi sau đó lại cắm vào toàn bộ, chọc mở miệng huyệt vừa mới khép kín.

“Ưm… a….’’

Lâm Chiêu chuyển sang nắm chặt bả vai cậu, côn ŧᏂịŧ đang làm loạn trong cơ thể khiến cô cảm thấy khó chịu nhưng đồng thời cũng cực kỳ thoải mái, muốn ngừng mà không ngừng được.

“Em cũng thích mà, Chiêu Chiêu bảo bối.’’

Cậu bắt đầu buông thả, phóng túng bản thân mình, phóng túng du͙© vọиɠ. Côn ŧᏂịŧ chôn sâu trong cơ thể cô không ngừng thọc ra rút vào, hai quả trứng nặng nề đυ.ng vào miệng âʍ đa͙σ non mềm của cô, cậu đè lên hoa hạch từ từ cọ xát.

“Em nhìn xem, hai chúng ta kết hợp bên nhau này.’’

Hai tay cậu vòng qua sau lưng Lâm Chiêu, ôm chặt rồi trở người cô lại để cô dán chặt lên người cậu.

Cậu giữ chặt mông cô, eo và mông không ngừng dùng sức, bạch bạch bạch mạnh mẽ va chạm vào da thịt non mềm.

Lại thay đổi tư thế khác, cậu lật người con gái bên dưới quỳ bò ở trên giường, còn bản thân mình lại đi vào từ phía sau.

Cậu bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, nhìn côn ŧᏂịŧ mình ra ra vào vào trong miệng huyệt dam đãng, khí huyết trong đầu điên cuồng tuôn trào.

“Em nhìn xem, đẹp đến nhường nào.’’

Cậu hung hăng ấn một cái, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã tích tụ bấy lâu nay vào trong thể cô.

Ôm cô từ phía sau lưng, Mạc Kỳ không ngừng hôn đến tấm lưng mịn màng của người con gái mình yêu.

“Chiêu Chiêu.’’ Cậu lẩm bẩm.