Chương 31

Cố Minh nói ra mấy lần đề xuất tốt, cũng đành phải theo sau lưng cô ấy ra khỏi phòng làm việc, Chung Hiểu Âu thấy hai người ra ngoài, Cố Minh phất tay với cô, để cô lấy giấy bút đi đằng sau, để ngừa cái tổ tông trước mắt này lại muốn tung mấy con thiêu thân nhỏ nào đó ra ngoài.

"Trung tâm quản lý tập đoàn chủ yếu là ở các tầng 8, 9, 10 của toà nhà này, tầng 9 chính là bộ phận kỹ thuật và phòng quản lý tài sản, tầng 8 chính là phòng nhân sự, phòng tài vụ, phòng kế hoạch và các phòng kinh doanh khác, hạng mục của các công ty con khác thì ở trên, hiện tại Quan tổng có muốn đi xem không?" Cố tổng cho dù có cắn răng hàm, cũng phải nói cho con nhà giàu này biết.

"Tôi mặc bộ này đi gặp nhân viên được không?" Điều Quan Dĩ Đồng quan tâm mãi mãi cũng cực kỳ không giống, Cố Minh tinh tế đánh giá một cái, một thân này, thích hợp nằm tắm nắng trên bờ biển hơn, tất nhiên là cô không dám nói thẳng rồi, chỉ uyển chuyển nói, "Có hơi nhàn nhã."

"Tôi cũng nghĩ vậy, vậy tôi đi đổi bộ khác." Nói xong cũng đi vào phòng làm việc của mình, để Cố Minh và Chung Hiểu Âu ở lại ngoài cửa, ở trong lòng hai mắt Cố Minh trợn trắng, cũng muốn lật chết rồi, Chung Hiểu Âu thấy cô tâm tình không được tốt, cũng không dám lên tiếng, nghĩ người Quan tổng này thực sự rất không bình thường.

"Lát nữa dẫn cô ấy đi dạo công viên xong, cô đến phòng nhân sự nói với Nhâm quản lý, nếu hôm nay cô ấy lại không tìm được thư ký cho Quan tổng, thì ngày mai cô ấy đừng đi làm." Cố Minh nghiến răng nghiến lợi.

Chung Hiểu Âu đành phải ghi lại từng chữ từng chữ vào sổ tay.

"Ê ai đó, cô vào đây đi!" Bên trong truyền đến tiếng người.

"Bộ quần áo này có được không?" Quan Dĩ Đồng từ phòng trong của phòng làm việc đi ra, mặc bộ chức nghiệp xinh đẹp, đỏ thắm đỏ thẫm, so với tóc tai bù xù cả người nhu nhược còn kém nằm nhoài lên bờ biển là cùng một người sao?

"Được." Cố Minh gật đầu.

"Màu này có quá lộng lẫy không? Có qúa chói mắt không? Tôi không phải là người thích đứng giữa rừng người."

Cố Minh quả thực muốn cười ha ha.

"Cô cảm thấy thế nào?" Quan Dĩ Đồng nói với Chung Hiểu Âu đứng cách đó không xa.

"Rất đẹp." Chung Hiểu Âu nhất định là không có nguyên tắc mà cùng Cố Minh đứng chung chiến tuyến.

Cuối cùng Quan Dĩ Đồng vẫn thay bộ khác, áo sơ mi trắng, quần chữ a, có thể nhìn ra cô ấy ăn mặc rất thống khổ, có lẽ, cô ấy vẫn rất nhớ bộ đồ như đi biển của mình.

Cứ như vậy từ tầng 9 kiểm tra đến tầng 8, tất cả mọi người đều đứng dậy đến vây xem các cô, cô ấy ở nơi đó gật đầu ra hiệu, còn dám nói cô ấy không phải là người thích đứng giữa rừng người đi?

Trung tâm quản lý ở hai tầng lầu, mười mấy khâu, cô ấy kiểm tra một tiếng, chuyện thứ nhất khi trở về phòng làm việc chính là đổi bộ đồ như đi biển của cô ấy, cô ấy cũng không tránh né Cố Minh và Chung Hiểu Âu, phòng trong là trong suốt, đường viền còn nhìn rõ ràng thế kia cơ mà, Cố Minh cũng không biết những ngày tháng này bắt đầu thế nào đây, cũng không biết khi nào mới có thể kết thúc được, như vậy suốt ngày đều tốn thời gian bồi con nhà giàu này chơi, thật sự cũng là một chuyện rất lo lắng.

"Vừa mới đi hết một vòng, cô có cảm nhận gì không?" Cô ấy vừa thay quần áo xong, lại yếu ớt ngồi trên ghế salông.

Còn có cái cảm nhận gì, mỗi một khâu đều sẽ có mỗi người quản lí chức vụ của khâu đó, cô đi hết một vòng, tất cả mọi người đều dừng công việc lại, chờ đợi cô ấy kiểm duyệt, Cố Minh không muốn nói chuyện, Quan Dĩ Đồng lại không bỏ qua chờ câu trả lời của cô.

Cô đành phải mở miệng nói, "Gần đây lượng công việc của bộ phận kỹ thuật rất nhiều, mọi người đều rất bận, bộ phận kế hoạch cũng vậy, phòng nhân sự có chút không tập trung. . ."

"Dừng lại!" Quan Dĩ Đồng đánh gãy cô, sớm biết từ trong miệng cô phun không ra được cái gì tốt, "Cô nói." Quan Dĩ Đồng chỉ chỉ Chung Hiểu Âu, Chung Hiểu Âu trong lòng cả kinh, cảm thấy thực oan ức mà, cô chỉ là người đi cùng thôi mà, boss của mình đi khảo sát, tại sao muốn hỏi mình, cô chọt chọt cây bút trong tay, đành phải giữ vững nguyên tắc nói, "Tôi cảm thấy Cố tổng nói vô cùng có đạo lý, tôi cực kỳ tán đồng!"

"Người cô bồi dưỡng này cũng rất trung thành đấy." Quan Dĩ Đồng sờ đầu Chung Hiểu Âu, "Lượng công việc của bộ phận kỹ thuật và bộ kế hoạch rất lớn, có mấy người trong bộ phận kế hoạch có vẻ như còn rất rảnh rỗi, lúc chúng ta vừa mới xuống, có người còn mở trang web Taobao chưa có tắt đâu, hình như cả hai người này đều là cô phân công quản lý bộ phận thì phải."

Cố Minh há miệng, còn chưa lên tiếng, lại bị Quan Dĩ Đồng nói tiếp, "Có thể gần đây công ty nghĩ cha tôi ra nước ngoài, tôi trở lại giai đoạn giao thời, có chút buông thả, Cố Phó tổng, tiếp đó, có lẽ cô nên nhắc nhở các cô ấy một chút đi, được rồi, chuyện công tác đã nói xong, tiếp đó tôi phát hiện tuổi tác nhân viên của công ty chúng ta có phải hơi lớn không? Tất cả đều làm ông lão và lão thái thái nổ mắt đom đóm nha."

Bởi vì công ty quốc tế Kinh Điển không tính là công ty mới, có rất nhiều nguyên lão đã từng cùng Quan Đổng gầy dựng giang sơn, ví dụ như trong đó có hai vị phó tổng, còn có quản lí của phòng tài vụ cũng đã đi theo Quan Đổng rất nhiều năm.

"Nhan sắc không đẹp, dựa vào cả hai chúng ta đều không thể quay lại mức trung bình."Giai đoạn đầu nói hai, ba câu công việc đàng hoàng thì giai đoạn sau lại bắt đầu nói vớ vẩn, "Vị thư ký nhỏ này, cũng giữ được một ít nhan sắc."

Chung Hiểu Âu che ngực, boss mới nhà cô mới thật sự không phải là người bình thường.

"Phòng tài vụ quả thực chính là khu vực đầy tai hoạ, nhớ tới nữ ở phòng tài vụ nhiều hơn chỗ khác, nhiều là bao nhiêu, tỉ lệ 8:2, với chất lượng này cũng không được rồi, tuổi trẻ cũng ba bốn, nhan sắc còn chưa cao, cũng trên gáy hận không thể dán lên mình là một tiểu T, mặt có thể nhìn ổn, phòng nhân sự vốn cũng là một bộ ngành nhan sắc cực kỳ có hi vọng, ngoài trừ trong đó có một nữ hài vẻ bề ngoài rất giống người bình thường, những người khác nhìn nổi không? Cố Phó tổng, sau này kêu bộ phận tuyển dụng, khi tuyển nhất định phải lấy nhan sắc làm tiêu chuẩn tham khảo, biết không?"

"Được rồi." Cố Minh đã đầu hàng, không nói đến những cái gối thêu hoa kia bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc nhưng bên trong lại thối rữa, với những án lệ kinh điển này, ngay cả bộ phận kỹ thuật và bộ phận kế hoạch không tốt cũng đến phiên cô phân công quản lý, sinh hoạt của phòng nhân sự cũng để cô phân công quản lý, tại sao cái gì cũng đến cô thế? Quan tổng cô có thể phân rõ được sự khác biệt chủ yếu và thứ yếu và chức trách công việc không? Cố Minh chỉ cảm thấy so với việc tăng ca thêm một buổi ban đêm còn mệt mỏi hơn, cô nghĩ Quan Dĩ Đồng nói nhiều như vậy cũng nên nghỉ ngơi rồi, đứng dậy chuẩn bị cùng Chung Hiểu Âu đi ra ngoài, nào có biết cô ấy lại mở miệng nói: "Đồng tính trong công ty nhiều không?"

Trái tim Chung Hiểu Âu muốn rớt ra ngoài rồi, notebook rơi xuống đất, Cố Minh cũng không ngờ cô ấy lại bất thình lình hỏi như vậy.

"Làm sao vậy? Chưa từng nghe tới đồng tính luyến ái sao? Kinh ngạc như vậy?" Quan Dĩ Đồng bắt đầu sơn móng tay.

Cố Minh cảm thấy da đầu gần như muốn nổ tung, thực sự nhịn không được phản bác lại, "Quan tổng, xu hướng tính dục là việc riêng tư của mỗi người, chúng tôi đi hỏi nhân viên thích người khác phái hay thích cùng phái không hay lắm thì phải."

"Đúng không, tôi cũng cảm thấy vậy, nghe cô nói, hình như thái độ cô đối với đồng tính luyến ái vẫn thật khoan dung nhỉ?"

Cố Minh quay đầu sang hướng khác, lát nữa cô phải gọi cho Quan Đổng, hỏi thăm tình huống cụ thể thế nào.

"Vậy hai cô phản ứng lớn như vậy làm gì? Tôi là đang quan tâm cấp dưới của chúng ta, trong phạm vi đủ khả năng cho phép tôi sẽ giúp đỡ bọn họ một ít, cô biết, xã hội bây giờ, đối với đồng tính vẫn còn kỳ thị rất nhiều." Quan Dĩ Đồng vừa nói vừa cầm lọ sơn móng tay sơn lên ngón tay của Cố Minh.

Cố Minh chỉ cảm thấy đầu ngón tay mát lạnh, trên ngón tay có một vết màu vàng đất, đúng là màu vàng đất, màu mà cô ghét nhất, chợt rút tay lại.

"Không thích màu này sao? Vậy đổi màu khác, Tôi vừa đi một vòng, ít lắm cũng 3, 4 vị thích cùng giới, tôi không có ý tứ kỳ thị, tại ở công ty có nhan sắc thấp như vậy, điều này dù sao cũng thú vị một tí, cô nói đi? Thư ký nhỏ?"

Tại sao lại kéo tới mình rồi, Chung Hiểu Âu hai tay chắp sau lưng, chỉ lo Quan tổng biếи ŧɦái cũng sơn móng tay cho mình, Quan tổng quá biếи ŧɦái, đành phải nghênh tiếp cô ấy nói, "Quan tổng nói cái gì chính là cái đó, chỉ cần Quan tổng thích là được."

"Quan tổng còn muốn gì nữa không, chúng tôi liền đi xuống trước." Cố Minh nhìn hai vệt màu vàng đất trên ngón tay thì có chút muốn chết.

"Được rồi, vậy hai người ra ngoài trước đi, lát nữa tôi cũng phải đi rồi, ở lại công ty này hai tiếng là quá với tôi rồi."

Cố Minh cũng không quay đầu lại mà ra khỏi phòng làm việc của Quan Dĩ Đồng, Chung Hiểu Âu vội vàng đi theo, Cố Minh tức giận đến phổi cũng muốn nổ tung, cả khuôn mặt gần như sắp bốc ra khói xanh, Chung Hiểu Âu thấy Cố Minh phát giận, cũng đã gặp cô ấy tức giận mắng người, nhưng cho tới bây giờ chưa gặp cô ấy tức đến vậy, trở lại phòng làm việc của Cố Minh, nữa ngày tinh thần của Cố Minh mới trở lại bình thường, Chung Hiểu Âu nghe Tô Nhiên nói qua Cố tổng ghét tiếp xúc thân thể, cho nên cũng không dám tùy tiện đi vuốt ngực giúp cô ấy, chậm chạp đứng sau lưng, đành phải dùng lời nói mà khuyên, "Cố tổng, Cố tổng, cô đừng tức giận nha, Quan tổng, có lẽ cô ấy có chút không đi đường bình thường."

"Cô nói đi, cô ấy có phải bị bệnh hay không?" Cố Minh xem Chung Hiểu Âu như người một nhà, không thể nhịn được nữa mà mắng.

"Cô đi tìm cho tôi nước tẩy sơn móng tay đi, màu này tôi nhìn thật khϊếp sợ."

Chung Hiểu Âu vội vàng chạy tầng 8 đi tìm nước tẩy sơn móng tay, Cố Minh nhân lúc rảnh rỗi gọi một cuộc điện thoại đường dài quốc tế, nghe điện thoại chính là thư ký của Quan Đổng, "Cố Phó tổng, hiện tại Quan Đổng đang tĩnh dưỡng, nếu nhưng không có chuyện gì đặc biệt, bác sĩ đề nghị khoảng thời gian này không được ai quấy rầy đến ông ấy."

"Thân thể Quan Đổng có tốt không? Bệnh tình nghiêm trọng sao?" Cố Minh cố nén lửa giận, đành phải quan tâm nói.

"Không phải rất vui vẻ, thế nhưng tình huống thân thể bây giờ đã không cho phép xử lý công việc của công ty nữa, chủ tịch đã toàn quyền trao cho Quan đại tiểu thư, Cố Phó tổng, nếu như là chuyện làm ăn, cô nói cho Đại tiểu thư nghe là được."

Đại tiểu thư, Đại tiểu thư chính là đồ thần kinh.

Cố Minh bất đắc dĩ cúp điện thoại, thân thể nặng nề tựa lên ghế salông, cô còn nói sẽ ở lại bên cạnh Quan Đổng mấy năm, chờ tích lũy đủ nhiều, hoặc là đổi nghề hoặc là gây dựng sự nghiệp, ai mà biết lại gặp hoạ như vậy chứ.

Chung Hiểu Âu từ tầng 8 mang về chai tẩy sơn móng tay, Cố Minh suy nghĩ đến xuất thần, Chung Hiểu Âu cũng không quan tâm cô kỳ lạ, tẩy sạch màu vàng đất trên móng tay cô, Cố Minh lại tựa như nghĩ tới điều gì đó, tại sao gần đây những người này luôn luôn nói về chuyện đồng tính luyến ai với cô vậy cà? Mộc Dao vui buồn thất thường mà cũng lên giường với phụ nữ, boss mới nhậm chức cũng hỏi cô đồng tính trong công ty có nhiều không nữa chứ?

"Công ty của chúng ta có đồng tính luyến ái thật sao?" Cố Minh đột nhiên hỏi.