Chương 32

"Công ty của chúng ta có đồng tính luyến ái thật sao?" Nghe Cố Minh hỏi như vậy, trong lòng của Chung Hiểu Âu hơi ứ đọng, cũng sắp thở không nổi, nó giống như nỗi lòng nào đó bị vạch trần vậy, yêu đơn phương đều là như vậy phải không, lúc nào cũng cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ đối phương phát hiện ra.

Không đợi Chung Hiểu Âu trả lời, Cố Minh lại nói với chính mình, "Mình đúng là bị Quan đại tiểu thư làm tức đến chập mạch rồi." Cô lắc lắc đầu, tuy cô biết về đồng tính luyến ái rất ít, nhưng công việc với xu hướng tính dục cũng đâu có liên quan đến nhau đâu, tại sao những điều Quan tổng quan tâm lại lạ lùng như thế chứ.

Thứ sáu trong tuần, sau giờ làm việc, đám người kia gọi điện tới chúc mừng mượn danh nghĩa Chung Hiểu Âu thăng chức mà để Chung Hiểu Âu mời khách, địa điểm là Trì Uý chọn, một nhà hàng tư nhân đặc biệt ở phía đông đường cái, phòng ăn nằm trên lầu ba, cảm giác như một ngôi nhà mái trần, phòng bếp riêng của lão bản trồng rất nhiều hoa trên nóc nhà, đầu tháng chín, mùi hoa quế ngập tràn Thành Đô, mùa hương dính người.

Mọi người ngồi vây quanh dưới giàn nho, một bàn đầy đồ ăn, "Tao cũng không có được tăng lương, mấy đứa bây là một đám tồi mà."

"Tăng lương, thăng chức cũng không đáng giá bằng được ở bên cạnh nữ thần, chúc mừng đi nhé, nhìn mày keo kiệt như vậy, nhân viên phục vụ, lấy rượu đỏ quý nhất nơi này ra đây đi." Tiền Lệ Lệ gào to nói.

Mắt Chung Hiểu Âu trợn trắng gần như rớt ra ngoài, tiền lương của cô còn chưa từng quá 10 ngàn đâu, cô còn đang cố gắng đút ống heo mua nhà nữa mà, cho nên trong ngày thường Chung Hiểu Âu đều cực kỳ tiết kiệm, nhưng nhớ tới đến công ty lâu như vậy rồi, cũng chưa mời các đồng nghiệp ăn cơm, cô cắn răng, phải nhịn thôi TvT.

Đồng sự trong lúc ăn bữa tiệc liên hoan, cũng chỉ là chém gió những chuyện lộn xộn trong công ty mà thôi, lão đại mãi mãi cũng là chủ đề để từng người bắn nước bọt khai tiệc, mọi người cũng không kiêng kị Ngụy Hàng, chửi Văn Bàn Tử thương tích đầy mình, "Lão yêu quái" của bộ phận tuyển dụng cùng với "Chiêm ma ma" của phòng tài vụ đều không tránh khỏi đường đạn.

Quay đều quay đều, chủ đề lại tự nhiên quay tới trên người Quan tổng mới nhậm chức.

"Thật là quá đáng mà, tôi tới công ty cũng 2, 3 năm rồi, trước giờ cũng không nghĩ tới có ngày lại gặp được boss xinh đẹp đến vậy." Tiền Lệ Lệ nhắc tới Quan tổng con mắt đều toả sáng.

"Ngày đó Quan tổng cải trang đi tuần tra, hình như cô ấy nhìn tôi rất lâu đó." Tài vụ tiểu Louane xấu hổ mà nói.

"Cải trang tuần tra cái rắm." Trì Úy ném miếng rau xà lách lên mặt Diệp Tử, "Cô ấy mặc như vậy, đó là kế hoạch để dễ kiểm tra thôi, còn cải trang tuần tra đồ."

"Các người nói đi, cô ấy với Cố tổng ai đẹp hơn?" Tiền Lệ Lệ hỏi.

"Trước tiên bỏ phiếu, trước tiên bỏ phiếu đi, tranh top bảng quốc tế Kinh Điển." Ngụy Hàng ngược lại rót rượu cho mọi người.

"Đầu bảng, đầu bảng than bùn á." Chung Hiểu Âu nhịn không được mà mắng.

"Vâng vâng vâng, hẳn là nữ hoàng tranh top của quốc tế Kinh Điển chúng ta."

Trên bàn bao gồm cả Chung Hiểu Âu ở trong thì tổng cộng là năm người.

"Đến đến đến, bao là đại biểu Quan tổng, búa là đại biểu Cố tổng, đến đến đến, đưa tay ra đi, tôi đếm một hai ba, mọi người cùng nhau ra nha."

"Ấu trĩ!" Chung Hiểu Âu hai tay khoanh ngực, không muốn cùng một đám ấu trĩ này làm bạn.

"Một, hai ba, ra!"

Kết quả quả thực không có chút hồi hộp nào, ngoại trừ Chung Hiểu Âu, những người khác tất cả đều ra bao, không có tính người mà, không phải trước kia đều bất chấp đạo lí mà nói Cố tổng là mỹ nhân đệ nhất của quốc tế Kinh Điển sao? Chung Hiểu Âu trừng mắt Trì Úy, Trì Úy không dám cùng cô nhìn thẳng, nhưng vẫn không thay đổi chủ ý.

"Các người này có mới nới cũ cũng nhanh quá đi, cũng quá thế lực." Chung Hiểu Âu không phục nói.

Mọi người bưng rượu lên, đều một bộ hiểu rất rõ đυ.ng chén.

"Chung Hiểu Âu, hiện tại cô ở lầu 10 đấy, cách tầng cao nhất rất gần,... có biết chuyện gì liên quan đến Quan tổng không?" Tiền Lệ Lệ xé thịt thỏ nướng hỏi.

"Tôi không phải thư ký của Quan tổng, làm sao tôi biết được, tôi với cô ấy cách nhau xa lắm đấy." Cô còn lo lắng chuyện làm hạ thấp Cố tổng vừa nãy, "Không phải, các người nhìn người không thể chỉ bên ngoài mà không chịu nhìn bên trong, hơn nữa Cố tổng nhà chúng ta bề ngoài cũng không kém đâu, Quan tổng, Quan tổng toàn bộ là một . . ." Chung Hiểu Âu nói tới có chút phấn khích, suýt chút nữa xem Quan tổng như người thần kinh mà nói hết ra ngoài, nên vội vàng thu lại.

"Ái chà chà, từ khi nào Cố tổng lại trở thành nhà chúng ta vậy?" Trì Úy ôm vai cô.

"Thì là nhà chúng ta đấy, dù thế nào tao cũng trung thành ủng hộ cô ấy, mày là tên phản đồ, hợp tác với bên ngoài, hai người nhiều nhất cũng không phân thắng bại, hợp tác bên trong, Cố tổng không biết đã cho Quan tổng hít khói mấy cây số rồi." Chung Hiểu Âu nổi giận nói.

" Cô đấy, biện hộ cũng phải rõ ràng nha." Tiền Lệ Lệ lắc đầu nói, " Nhưng cô nói lại lần nữa đi, tại sao Cố tổng lại cho Quan tổng hít khói mấy cây số chứ."

"Quan tổng cô ấy. . ." Nhớ tới Cố tổng bị Quan tổng làm tức giận đến như vậy, cô có chút đau lòng, ai bảo Quan tổng có chức lớn như vậy chứ, cô nhịn, vẫn là đi uống rượu đi.

"Nói, cũng chỉ nói một nữa, có chuyện gì xảy ra vậy?"

"Quan tổng nói công ty chúng ta dung mạo không được đẹp, chỉ dựa vào cô ấy và Cố tổng cũng không thể làm cân bằng mặt bằng trung, các người đó, kéo hình ảnh công ty tụt hạng rồi.

Người trên bàn hai mặt nhìn nhau, "Mày cũng gáy đi, Quan tổng chắc là vào kiểu tổng tài bá đạo rồi, sao lại nói ra những cái không có tiêu chuẩn vậy."

"Thích tin hay không thì tuỳ." Chung Hiểu Âu kéo kéo khóe miệng, "Tao nói cho tụi mày nghe, vị Quan tổng mới nhậm chức này không phải là người hiền lành đâu, hỉ nộ vô thường, làm việc không theo lẽ thường." Mình nói đúng chứ không phải mình nhiều chuyện.

"Chúng tôi không hy vọng có được cô ấy, chỉ cần được nhìn vẻ ngoài cô ấy là tốt rồi, chính là thích làm việc không theo lẽ thường như vậy, tổng tài mà, đều làm việc không giống người khác thì mới có mị lực." Đám người kia còn có giới hạn không vậy.

"Cô ấy còn nhận ra Louane là tiểu T kia mà." Chung Hiểu Âu không chịu thua mà đương đầu đến chết.

"Louane đi con đường này, đến bà ngoại tôi cũng biết cô ấy là T rồi." Tiền Lệ Lệ không che lấp mà nói.

". . ." Chung Hiểu Âu chỉ cảm giác máu huyết mình sắp phun trào rồi, " Cô ấy còn hỏi đồng tính trong công ty chúng ta có nhiều hay không, nói dung mạo trung bình còn không ổn, đồng tính luyến ái có thể làm cho công ty thú vị lên một ít, chúng ta cũng đâu phải đồ chơi tình thú đâu, vậy có gì thú vị chứ?"

Khụ ~ khụ ~ Trì Úy suýt chút nữa bị rượu đỏ làm sặc, Chung Hiểu Âu vội vàng vỗ lưng, "Bình tĩnh, bình tĩnh đi." Cố Minh này quả thực cũng trở thành vảy ngược của Chung Hiểu Âu.

Chung Hiểu Âu lời vừa nói ra khỏi miệng, mọi thứ trên bàn đều xôn xao, sau đó gây ra một cuộc hỗn loạn.

Louane: "Quan tổng có nói tôi đẹp trai không?"

Tiền Lệ Lệ: "Tao cảm thấy Quan tổng mới nhậm chức này rất có thể là khởi đầu mới cho cuộc cách mạng duy tân của chúng ta."

Ngụy Hàng: " Các người nói như vậy thì tôi cũng sẽ vì Quan tổng mà thẳng lại."

Chung Hiểu Âu cảm giác miệng mình sắp sùi bọt mép, đành phải đứng dậy đi tới toilet.

Một bữa cơm, ăn có tư có vị, ngoại trừ Chung Hiểu Âu, những người khác đều giống như phát hiện ra tân đại lục mà hưng phấn như nhau, Trì Úy uống rượu xưa nay cũng không đỏ mặt, nhưng ngày hôm nay mặt lại đỏ, " Tao nói cho tụi bây biết, nếu như lời giải thích của Chung Hiểu Âu là thật, thì Quan tổng mười phần là đồng loại như mình rồi, thật sự."

"Còn giả nhé, đâu nhiều như vậy." Chung Hiểu Âu khinh thường nói.

"Muốn áp sao?" Lại tới nữa rồi.

"Bệnh thần kinh."

Cả bốn đứa kia đứng cùng chiến tuyến mà lấy tay đặt lên tay của Trì Úy.

Ôi, ngày hôm nay cô còn không tin, Chung Hiểu Âu tự dốc hết sức, "Nói rõ trước, tiền đặt cược là cái gì?"

Trì Úy nhanh trí động một tí, "Như vậy đi, Chung Hiểu Âu, nếu như mày thua, mày phải tỏ tình với Cố Minh."

Má ~ Chung Hiểu Âu gương mặt gà gỗ mà nhìn người bạn tốt, tiền đặt cược này quá lớn, cô không chút suy nghĩ cự tuyệt, "Không được." Cái này sẽ hù chết Cố tổng cho xem.

"Mày sợ à . . ." Trì Úy nhịn không được mắng.

"Đổi tiền cược đi." Chung Hiểu Âu đề nghị.

"Không đổi." Kết quả bốn con heo kia trăm miệng một lời mà đáp lại.

"Không đổi thì tự các người đi trả nợ đi." Chung Hiểu Âu sử dụng đòn sát thủ, đứng dậy muốn đi.

Đám thế lực nhãn này vội vàng kéo cô trở lại, "Đến đến đến, không dám không dám, mày muốn cược gì, muốn đổi gì đều được."

Chung Hiểu Âu được nước mà ngồi trở về, thật đúng là trả nợ đều là đại gia, "Vậy đi, nếu như tao thua, tao lại mời tụi bây ăn một bữa, còn nếu như tụi bây thua, tụt quần mà chạy đi nhé."

". . . ."

Một phen Thiên nhân giao chiến, sau mấy vòng cò kè mặc cả, rốt cục là nếu như Chung Hiểu Âu thua, thì bữa cơm mời kia phải đồng thời mời cả Cố Minh tới nữa, vẫn chưa thể uy hϊếp tự do ngôn luận của mấy người đó, nếu như bốn người bọn họ thua, thì phải tụt quần chạy nhông nhông, nhưng mà có thể chọn bất kỳ vị trí bất kỳ thời gian ở trong đại thành. Vấn đề lại nối tiếp, làm sao mà ta phân biệt Quan tổng là đồng loại được?

"Đúng vậy, có mấy người xu hướng tính dục là không bao giờ thay đổi, nhưng cũng có người xu hướng tính dục lại bay nhanh như gió, lúc này lúc kia, làm sao mày quyết định Quan tổng là thích nữ nhân chứ?"

"Như vậy đi, mặc kệ xu hướng tính dục không cố định như thế nào đi nữa, thì chúng ta cũng nên tham khảo một cái tiêu chuẩn đi, chỉ cần cô ấy lên giường với nữ nhân, cũng coi như chúng ta thắng."

". . ." Chung Hiểu Âu liếc mắt, "Chúng ta đâu phải mỗi ngày cứ ở dưới gầm giường của Quan tổng đâu, ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra trên giường đó."

Bốn con mắt đồng loạt chờ đợi nhìn cô.

"Nhìn tao làm gì chứ? Tao đâu phải bà tám."

"Bọn tôi ở lầu tám, cô dù sao cũng ở lầu mười, cách Quan tổng gần nhất, nhiệm vụ gian khổ này tất nhiên là giao cho cô rồi, Chung Hiểu Âu, làm việc bằng lương tâm đi, cô nhìn đi bọn tôi rất tin tưởng cô đấy." Tiền Lệ Lệ tiếp tra.

Chung Hiểu Âu lau mồ hôi trên trán, cảm giác dường như có chỗ nào không đúng lắm, tựa hồ chính mình tự đem mình rẽ vào trong rãnh, cô đúng là không còn gì để nói, "Vậy rốt cuộc muốn dò la thế nào đây."

Bữa cơm ăn thật lâu, rượu đỏ quý nhất uống vài bình, người một bàn đầu tiên là bàn bạc làm sao đi dò la chuyện Quan tổng, sau đó chỉ tiếc mài sắt không thành kim mà phải lập kế hoạch cho Chung Hiểu Âu theo đuổi Cố tổng, ngày thứ hai tỉnh lại Chung Hiểu Âu nhìn hoá đơn quẹt thẻ tín dụng hôm qua trên điện thoại, tiếng gào thét xuyên thấu bức tường chịu lực của phòng cho thuê.