Chương 39

Những người cuối cùng đến là một số giáo viên kỹ thuật trong trường, cùng với Từ Thành Hạ.

Ngô Dao đã nhớ tới người mình gặp ở quán bar là Từ Thành Hạ, cũng nhớ tới lời nói và hành động mất mặt của mình khi đó và bây giờ trong hoàn cảnh như này, cậu càng thêm có phần xấu hổ. Thế nhưng Từ Thành Hạ lại làm như không nhìn thấy cậu, thậm chí còn chẳng thèm liếc cậu một cái, đã cùng với mấy thầy cô nhỏ giọng thảo luận về cách sửa chữa.

Trên thực tế, khôi phục trang bị hư hỏng về trạng thái ban đầu không khó, nhưng nếu cơ giáp bị loạn mã thì hơi khó xử lý hơn một chút. Đây là những mô hình đã bị loại bỏ gần hai thập kỷ, cho nên về cơ bản sẽ được thao tác bằng tay, không giống như bây giờ làm gì cũng chỉ cần dùng máy tính là xong. Với lại tư liệu sản xuất cơ giáp cũ tuy rằng không bị mất, nhưng cũng sẽ mất một khaongr thời gian để tìm ra cách sửa.

“Nhất định phải nghĩ ra được cách sửa chữa cho tốt!” Giọng điệu của hiệu trưởng trường rất nghiêm túc: "Mặc dù đây đã là loại cơ giáp đã bị đào thải, nhưng trên thế giới chỉ còn lại không đến mười chiếc, tôi cũng đã hứa sẽ gửi đến viện bảo tàng để triển lãm. Nếu đến cả học viện kỹ thuật quân sự của chúng ta cũng sửa chữa không được, thì thật sự là quá mất mặt rồi!” Hiệu trưởng nhìn thoáng qua Ngô Dao, rồi nói với chủ nhiệm giáo dục: "Sau này loại chuyện này cũng đừng nên giao cho tân sinh, lần này tôi bỏ qua, nhưng nếu lần sau còn tái phạm chuyện tương tự, tôi chắc chắn sẽ trừng phạt thích đáng."

Giáo viên chủ nhiệm lau mồ hôi trên trán liên tục gật đầu, hiệu trưởng trường lại tươi cười ôn hòa vỗ vỗ bả vai Từ Thành Hạ, ôn nhu nói: "Tôi biết cậu đối với kiểu dáng cũ đều có nghiên cứu, cậu và giáo viên Lý cùng thảo luận xem nên làm thế nào đi. ”

Từ Thành Hạ gật gật đầu, trên mặt cũng không có biểu tình gì.

Hiệu trưởng trường đang muốn rời đi, Ngô Dao nãy giờ đứng im bặt, đột nhiên lên tiếng nói: "Em có thể ở lại hỗ trợ họ không? ”

Giọng nói của cậu đột ngột đến nỗi những giáo viên từng giao tiếp với cậu cũng sửng sốt một chút, vội vàng nháy mắt với cậu, những người khác cũng đều nhíu mày lộ ra vẻ khó chịu. Hiệu trưởng trường rốt cục liếc mắt nhìn Ngô Dao một cái, tuy rằng ông ta đã cố gắng thu liễm lại cảm xúc trên mặt mình, nhưng nét hoài nghi trên mặt vẫn không giấu được: "Cậu là tân sinh mà, phải không? Cậu có thể giúp ích gì được cho bọn họ? Cậu có biết mô hình cơ giáp này là gì không?”

Ngô Dao nói: "AF-3098, Tinh Nguyên sản xuất đầu tiên vào năm 1777 và trong lô sản xuất đầu tiên có 288 chiếc, lô thứ hai là 1055 chiếc. Tinh Nguyên năm 1779 nâng cấp máy móc thế hệ thứ tư vào, nó đã ngừng sản xuất và năm 1885 được đưa vào sử dụng. Kể từ đó, tất cả những cái còn lại đã được phục hồi và một số đã bị tiêu hủy. 87% bảng điều khiển của nó được điều khiển bằng tay và chỉ số tiêu thụ nhiên liệu của nó là 5000. Tự do chuyển đổi hình dạng, sức mạnh hủy diệt đã đạt tới.. ."

Ngô Dao nói chuyện không chậm, người chung quanh mới đầu chỉ là thản nhiên nghe thử, nhưng dần dần họ có chút kinh ngạc, ngay cả các giáo viên kỹ thuật lâu năm cũng ngẩng đầu nhìn cậu, thậm chí đến cả Từ Thành Hạ cũng nhịn không được liếc mắt nhìn lên mặt Ngô Dao một lúc.