Chương 37

Ngô Dao thở phào nhẹ nhõm và khi cậu bước xuống sân khấu, cậu đã vô tình gặp một người đàn ông có vẻ ngoài rất quen mắt và thậm chí người đó còn rất đẹp trai nữa.

Dáng người cao gầy, trên người chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản phối cùng quần tây, mái tóc bù xù, để lộ ra những đường nét hoàn mỹ trên khuôn mặt, từ lông mày đến cằm, không có điểm nào là không đẹp. Khi Ngô Dao nhìn thấy người nọ, trong ngực không ngừng đập "Thịch thịch" và một cảm giác không thể diễn tả từ trong thân thể bốc lên, ở trong mạch máu chạy loạn, cuối cùng đánh thẳng vào tim.

Cậu ngơ ngác nhìn đối phương, kinh ngạc đến mức không chịu rời đi, nhưng đối phương lại như không nhìn thấy cậu, ánh mắt nhìn thẳng, bước chân không chậm lại chút nào, trực tiếp lướt qua cậu đi lên sân khấu.

Người đó tên là Từ Thành Hạ, là tân sinh cùng khóa với Ngô Dao, cũng là một trong những người đại diện cho nhóm sinh viên năm nhất.

Các Alpha đứng đầu đa số đều sẽ chọn vào trường quân đội, nhưng không biết vì sao mà Alpha này lại chọn vào học viện bán quân sự này, học về khoa cơ khí.

Ngô Dao đi bộ trở lại chỗ của mình và những tin tức này đều là giữa chừng cậu vô tình nghe được từ miệng của các bạn học khác đang xì xào bàn tán về Alpha đẹp trai đó. Và mặc dù đã qua vài phút, nhưng cảm giác động tâm này vẫn không giảm bớt, đến khi cậu nghe thấy giọng nói của đối phương từ trong micro truyền đến, Ngô Dao lại nhanh chóng quay trở lại trạng thái tim đập thình thịch như muốn thoát khỏi l*иg ngực.

Trường học này được xem như là một nửa của học viện quân sự, Omega học ở đây cũng không nhiều, các nam Omega ứng tuyển vào đây cũng không đến 100 người, ban giám hiệu đặc biệt xây dựng một tòa nhà ký túc xá cho bọn họ, Ngô Dao được phân vào một gian bốn người ngủ. Mặc dù nói là bốn người ngủ, nhưng cậu học một tuần ở trường, cũng chỉ thấy được hai người bạn cùng phòng, còn bạn cùng phòng thứ ba lại chưa từng xuất hiện.

Ngô Dao rất đẹp trai, các Omega bình thường đều rất có lợi thế về ngoại hình, và cậu cho dù ở trong một đám Omega cũng là một người vô cùng bắt mắt, cho nên nhập học chưa được bao lâu đã có mấy người theo đuổi. Trước đây cậu chưa từng có kinh nghiệm bị người theo đuổi, nên không có kinh nghiệm đối phó với loại chuyện này, cậu cũng không có từ chối quá thẳng thắn, hình như còn có chút cẩu thả, cộng thêm một số chuyện được các bạn học nhiều chuyện ngồi lê đôi mách lan truyền, danh tiếng cũng vì vậy mà không được tốt cho lắm. Nhưng cậu cũng không quan tâm, vì dù sao ngoại trừ đi học, cậu còn có công việc làm thêm, thời gian cũng không nhiều.

"Nơi này lớn thật đó." Khi mở cửa kho chứa cơ giáp cũ ra, Lương Minh phát ra một tiếng cảm thán.

Lương Minh là bạn cùng phòng của Ngô Dao, cả hai đều là sinh viên năm nhất cùng chuyên ngành. Bây giờ công việc bán thời gian này được áp dụng trong trường học, nội dung có thể coi là đơn giản, đó là lau chùi và bảo dưỡng máy móc trong nhà kho cũ, tiền lương cũng không thấp.

Ngô Dao liếc mắt một cái đã nhìn thấy một chiếc cơ giáp đặt ở trong góc, cậu nhìn chằm chằm vào nó một hồi rồi mới nói: "Đẹp quá! ”