“Thứ ba, hiện tại thần nữ không quá dư dả…”
Hoàng đế liền cắt ngang lời ta:
“Cái này ngươi không cần lo lắng, cha ngươi cả đời vì ngươi mà liều mình giữ nước, tiền của để lại đủ để ngươi sống vô lo vô nghĩ 3 đời còn được!”, ta nghe mà trong lòng có chút choáng váng.
Cứ như vậy, ta để lại một nguyện vọng không dùng, chính thức bắt đầu một cuộc sống mới vui vẻ!
Quay trở lại phủ Tướng quân, nhìn cả nhà dượng ta đang thu dọn hành lý, ai ai cũng ném cho ta những ánh mắt oán hận, ta lại bày ra một bộ dáng ngoan ngoãn, ngọt ngào:
“Cảm ơn dì dượng, dì hai, dì ba, đại tỷ, nhị ca, tam muội đã chăm sóc ta mấy năm nay, nay ta đã lớn có thể tự chăm sóc chính mình, hẹn ngày sau gặp lại!”
Lúc này sắc mặt của đại tỷ đã trắng bệch sắp nổi giận, ta nhìn thị vệ ngoài cửa một cái hắn liền hiểu ý mà đưa bọn họ ra ngoài.
Thật là yên tĩnh quá đi!
Vài ngày sau đó, ta bận đầu tắt mặt tối, vội vàng đem toàn bộ người của phủ Tướng quân đổi một loạt từ trên xuống dưới, từ tỳ nữ cho đến thị vệ, dù sao thì trước đó bọn cũng đã coi thường ta, kiêu ngạo ức hϊếp ta.
Ở phủ Tướng quân này, thân thiết với ta nhất chắc cũng chỉ có vυ" nuôi và nha hoàn cùng ta lớn lên Thanh Kết. Vυ" nuôi tuy đã qua tuổi 30 nhưng nhìn nhan sắc vẫn còn rất mê người. Nghe nói bà là bạn tốt nhiều năm của mẹ ta nên mới cố ý ở lại chăm sóc ta.
Bà ấy sống tự do, phóng khoáng vô cùng. Năm đó, ta bị đám người kia coi khinh, ức hϊếp liền đi tìm bà để được an ủi, bà chỉ nhẹ nhàng xoa đầu ta nói:
“Cứ kệ tụi nó, con cứ coi như là một đám chó dại đang nổi điên, tiếp tục đến quyền quán luyện tập đi.”
*quyền quán: nơi dùng để tập luyện võ thuật.
Đúng vậy, ta luyện tập ở quyền quán cũng đã 5 năm. Vốn dĩ, nữ tử không thể luyện quyền, vì sợ để lại thương tích nên ta dùng 5 năm này luyện nhu thuật dành cho nữ.
Ta bước vào Túy Tiên Lâu, vào cửa liền bảo chủ quán gọi cho ta vài tiểu nãi cẩu*. Bận rộn nhiều ngày rồi, chuyến này bổn cô nương muốn chơi cho thỏa thích.
*小奶狗: một thuật ngữ chỉ các thanh niên trẻ tuổi, dễ thương, dẻo dai khoẻ khoắn, tràn đầy năng lượng.
Túy Tiên Lâu này ngoài mặt thì là một tửu lầu bình thường, đứng đắn nhưng ngầm bên trong lại là một cái xuân lâu đang làm ăn vô cùng phát đạt.
Chủ quán thấy ta đến, hắn biết ta vừa được phong Quận chúa liền ân cần:
“Đúng lúc hôm nay quán ta vừa mới thu nhận một tiểu ca ca từ nước láng giềng, đảm bảo đẹp mắt, làm hài lòng người!”