Chương 11: Vội vàng trở về chúc mừng cậu thoát khỏi bể khổ.

Hứa U U kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt nhiệt tình của Tô Lan Nhứ, sự bất ngờ nhanh chóng đổi thành ngạc nhiên.

"Lan Lan, cậu trở về khi nào?"

Tuần trước Tô Lan Như đã cùng mẹ đi ra nước ngoài xem kịch, Hứa U U không nghĩ cô ấy lại đột ngột trở về như vậy.

"Nghe nói cậu không kết hôn với Lâm Ân nữa, tôi phải vội vàng trở về để chúc mừng cậu thoát khỏi bể khổ."

Tô Lan Nhứ tay lôi kéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Đây là lần đầu tiên sau hôn lễ cô nghe tên của Lâm Ân, nội tâm nháy mắt bị cảm giác lạc lỏng bao phủ, nụ cười trên gương mặt cũng nhạt đi vài phần.

Tô Lan Nhứ ôm lấy bờ vai của cô, an ủi.

"Được rồi! Đừng buồn nữa, đàn ông trên thế giới không hiếm, không được thì chúng ta đổi người khác! Ô Ô của chúng ta lương thiện, còn sợ gì không ai theo đuổi sao?"

Ngay từ đầu cô ta đã không vừa mắt cái tên Lâm Ân này, cô ta tình nguyện cùng mẹ đi ra nước ngoài xem kịch cũng lài vì không muốn thấy bạn thân của mình lấy một kẻ ngụy quân tử.

Nhưng mà, chẳng hiểu sao Ô Ô lại nghĩ Lâm Ân rất tốt!

Hứa U U bĩu môi.

"Tôi không có buồn, chắc là tôi với anh ấy hữu duyên vô phận."

Tô Lan Nhứ rõ ràng không tin lời cô nói, cậu ấy thích Lâm Ân như vậy sao lại có thể không đau khổ, đôi mắt đen láy đảo một vòng, đầu cô đột nhiên nghĩ ra một kế hoạch.

"Ô Ô, chúng ta đến quán bar chơi đi."

"Sao?"

Hứa U U ngẩn người, vẻ mặt có chút do dự.

"Chuyện này không được ổn cho lắm."

Từ trước tới giờ, cô chưa từng đi quán bar, bởi vì Hứa Gia Lộc không cho phép cô đến quán rượu, nếu không thì anh ta sẽ "phô bày thiên phú nghệ thuật" của anh ta lên bức tranh của cô.

"Có gì mà không ổn chứ!"

Tô Lan Nhứ không đồng tình, tỏ vẻ xót thương.

"Cậu xem cậu đi, vốn dĩ đang yên lành làm một cô sinh viên, sau không hưởng thụ yêu đương lại đi kết hôn, không vào quán bar chơi, không chơi game, cả ngày chỉ biết chôn chân ở phòng tranh vẽ tranh, sớm muộn gì cũng trở thành một kẻ ngốc thôi."

"Tôi không phải là kẻ ngốc...."

Lời phản bác của Hứa U U chưa kịp nói hết thì Tô Lan Nhứ đã nắm tay cô dẫn ra chiếc xe của mình đang đậu bên cạnh.

"Chúng ta ăn cơm đã, sau đó đi spa, đi dạo phố mua quần áo rồi đến quán bar... Tôi nghe nói ở gần đây có một quán bar mới mở, nhiều trai đẹp lắm....."

............

Màn đêm dày đặc như một tấm màn sân khấu phủ lên toàn bộ thành phố, thành phố phồn vinh từ từ trở về với vẻ yên tĩnh bình lặng.

Hứa U U đi theo Tô Lan Nhứ vào quán bar, bởi vì quán bar mới khai trương nên đại hạ giá, khách ra vào rất nhiều.

Đương nhiên Tô Lan Nhứ là khách quen của quán bar này, cô ta nắm tay Hứa U U len lỏi qua đám người, đến quầy bã, bảo bartender làm hai ly Cosmopolitan.

"Tôi muốn uống nước chanh."

Hứa U U vội vàng nói vói bartender.

Tô Lan Nhứ kìm lòng không được liếc xéo.

"Xin cậu đó, có ai đến quán bar mà uống nước chanh như cậu không?"

"Nếu để anh tôi biết được cậu dẫn tối đến quán bar, còn bảo tôi uống rượu...."

Không đợi cho Hứa U U nói hết, Tô Lan Nhứ đã vội vàng giơ tay đầu hàng.

"Ok, cậu uống nước chanh."

Hứa U U mỉm cười một cái, nhận lấy ly nước chanh từ bartender chậm rãi hút.

Tô Lan Như tức giận muốn nghiến răng, nhỏ giọng lầm bầm.

"Tên Hứa Gia Lộc kia mà biết được tôi dẫn cậu đi uống rượu sẽ đem tôi lăng trì mất! Siscon thì không thể trêu chọc được...."

"Cậu nói gì vậy?"

Quán rượu ồn quá, Hứa U U không nghe thấy lời cô.

"Không có gì."

Tô Lan Nhứ nắm tay cô.

"Đi, chúng ta đi nhảy."

"Ôi!"

Hứa U U có chút bất ngờ, trên gương mặt đáng yêu tràn đầy vẻ hoang mang và bất lực.

"Nhưng mà, tôi không biết nhảy..."

Tô Lan Nhứ lôi kéo cô ra sàn nhảy, vòng eo nhỏ uốn éo như rắn, cô ta la lớn.

"Không có gì khó đâu, cứ làm theo những gì cậu thấy vui..."

Hứa U U đứng giữa đám người, nhìn người xung quanh đều đang say sưa nhảy nhót, mỗi người mỗi tư thế khác nhau, có vẻ vui.

Có lẽ âm nhạc ở vũ trường quá hot, hoặc có lẽ cô bị Tô Lan Nhứ cảm hóa, Hứa U U cũng chầm chậm buông mình theo điệu nhạc, đung dưa, nụ cười trên mặt cũng trở nên tươi sáng, xinh đẹp chói mắt.