Chương 16: Tình yêu đích thực 2

Nếu là ở thế giới trước đây, Cố Vân Sơ đương nhiên cảm thấy đây là lời nói vô căn cứ, nhưng ở thế giới này, nàng đã tận mắt thấy nữ thi tập kích người. cho nên nàng không thể không nghĩ nhiều thêm mấy phần.

[Ngươi có để ý hay không, vừa rồi bộ dạng khi Trương Họa thấy thi thể hình như quá mức bình tĩnh.]

So với những người khác chỉ thét to và khủng hoảng, khi tình lang của mình bị người ta đào tim đào phổi, Trương Họa lại không chút có chút đau lòng nào, nhìn thôi đã biết không phải chân ái.

Đương nhiên, chuyện này ngoại trừ chứng minh được Trương Họa là một nữ nhân cặn bã thì dường như cũng không chứng minh được cái gì.

Đêm khuya.

Người Trần phủ đều đã đi nghỉ ngơi.

Trong một mảnh đen nhánh, tất cả nha hoàn đều đang nằm ngủ ngon trên chiếc giường đệm mềm mại, nhưng vào lúc này thì trên chiếc giường tập thể kia có tiếng động. Trương Họa bỗng nhiên xuống giường, nàng ta bỏ qua những nha hoàn khác rồi cứ thế đi thẳng đến đầu giường Cố Vân Sơ, bình tĩnh nhìn mặt Cố Vân Sơ trong chốc lát. Sau đó, nàng ta xoay người nhẹ nhàng đẩy cửa ra đi ra ngoài. Ánh trăng chiếu vào trên mặt nàng ta trắng như mặt người chết, lộ ra một luồng tử khí cứng đờ không thuộc về người sống.

Ngay khi nàng ta vừa rời đi, Cố Vân Sơ nhìn như đang thở đều đột nhiên mở mắt.

[Ngươi xác định Trương Họa không phải là công chúa đang bỏ trốn trong trò chơi của các ngươi sao?]

Cái loại đam mê nửa đêm không ngủ được đứng ở đầu giường người khác nhìn nàng chằm chằm này, thật đúng là đủ âm phủ, vô cùng phù hợp với phong cách nhân vật trò chơi của hệ thống.

Hệ thống bình tĩnh tỏ vẻ: [Yên tâm, trong số thẻ nhân vật của chúng ta không có thẻ nhân vật xinh đẹp như vậy.]

Cố Vân Sơ:...

Cố Vân Sơ hít sâu một hơi, ngồi dậy.

Thật ra nàng nửa đêm vẫn không ngủ là để chờ Trương Họa thức dậy.

Từ mấy ngày trước, hệ thống đã nói với nàng, mấy buổi tối này, Trương Họa đều sẽ thức dậy, đầu tiên là thưởng thức khuôn mặt Cố Vân Sơ một chút, sau đó rời đi từ khoảng nửa giờ đến một giờ. Trước đó Cố Vân Sơ còn không hiểu cái gì là thưởng thức khuôn mặt nàng, nhưng trải qua chuyện vừa rồi, nàng đã hoàn toàn hiểu rõ.

Vốn dĩ chuyện Trương Họa đi tiểu đêm cũng không liên quan gì tới Cố Vân Sơ, dù sao đi tiểu đêm cũng rất bình thường, đi lâu một chút cũng bình thường, nói không chừng dạ dày người ta không tốt, mỗi đêm giờ này đều đúng giờ hóa thân thành chiến thần bắn pháo vàng thì sao? Nói không chừng người ta táo bón, đêm nào cũng rặn nổi gân xanh xong bất lực quay về thì sao? Nhưng trải qua chuyện vừa rồi cùng với chuyện gϊếŧ người moi tim gần đây, cho dù Cố Vân Sơ có bất cẩn vô tâm thế nào đi nữa cũng cảm thấy các loại hành vi của Trương Họa quá quỷ dị. Cho dù là đi tiểu đêm ở WC, nhưng hành vi nhìn nàng chằm chằm là chuyện thế nào? Nhìn nàng có thể giảm bớt táo bón sao?

Dưới tình huống không đánh thức nha hoàn khác, Cố Vân Sơ nhẹ nhàng đứng dậy chuồn êm ra cửa. Nàng ngược lại muốn xem mỗi lúc trời tối, rốt cuộc Trương Họa này đi làm gì. Hay là những người đó đều là do Trương Họa gϊếŧ?

Nhưng nàng lại không có một chút phát hiện chút nào, là do Trương Họa quá biết ngụy trang sao?

Cố Vân Sơ theo rất xa ở phía sau, đêm tối che giấu bóng dáng của nàng rất tốt. Nàng nhìn Trương Họa phía trước quen thuộc rẽ trái rẽ phải, ra hậu viện rồi lại tới tiền viện, hơn nữa còn đi thẳng đến thư phòng của đại lão gia.

Cố Vân Sơ mê mang, cái này… Nhìn qua không giống như là bộ dạng của hung thủ gϊếŧ người mà như là gian tế đêm tối thăm thư phòng, hay Trương Họa là gian tế do kẻ địch của đại lão gia phái tới?

Khóa thư phòng như là vật vô dụng đối với Trương Họa vậy, cũng không biết nàng ta làm như thế nào, khóa đã bị mở ra, sau đó nàng ta thoải mái ung dung đi vào.

Cố Vân Sơ đi tới sau cửa sổ thư phòng, khẽ khàng nằm bò trên cửa sổ, miễn cưỡng thấy một chút hình ảnh.

Nàng vốn tưởng rằng sẽ thấy hình ảnh Trương Họa lục tung thư phòng tìm đồ vật, ai ngờ Trương Họa kia trực tiếp đứng trước bàn sách, móc ra cái gì từ trong lòng ngực đặt lên bàn, sau đó nàng ta bắt đầu cởϊ qυầи áo. trong chớp mắt nàng ta đã lộ nửa vai ngọc.

Cố Vân Sơ kinh ngạc trừng lớn đôi mắt, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Cởϊ qυầи áo trong thư phòng người ta gì đó, đây là chuyện nàng không cần tiêu tiền là có thể xem sao? Nhưng nhìn như vậy, xem ra hình như Trương Họa thật sự không phải hung thủ gϊếŧ người. Có lẽ nàng ta chỉ là… Có đam mê hơi biếи ŧɦái một chút?

Nhưng ngay khi Cố Vân Sơ đang do dự có nên che mắt rời đi hay không, chỉ thấy Trương Họa kia cởϊ áσ ngoài rồi cởϊ áσ trong, cởi xong áo trong vẫn còn cởi, mà lần này lại là cởi da của nàng ta ra!