Chương 20: Thực lực

Đôi khi, Ngư Nhân cũng thấy rất dở khóc dở cười một số thói quen sinh hoạt của mỹ nhân xà. trước đây cậu chỉ ăn thức ăn sống, nhưng bây giờ cậu đã thay đổi. Tuy nhiên, việc cậu sẽ ngay lập tức ngủ nếu suy nghĩ bất cứ thứ gì khi no vẫn không hề thay đổi.

——Kỳ thật không thay đổi cũng tốt, nhất là khi anh có thể tận dụng cơ hội để gần gũi hơn một chút khi mỹ nhân xà ngủ.

Mỹ nhân xà khi ngủ có một thói quen. Cậu thích dùng đuôi rắn của mình như một cái gối, tựa như các con rắn khác cùng loài. Nếu có vật thể phù hợp bên cạnh, cậu sẽ quấn đuôi rắn quanh nó như ôm gối. Cậu kiếm soát sức mạnh rất tốt, không giống như những con rắn lớn khác giữ chặt con mồi bằng sức mạnh của mình. Điều này khiến Triệu Hạo Dĩnh cảm thấy an toàn hơn khi bị quấn quanh bởi cậu mà không sợ sẽ tử vong.

Mỹ nhân xà không phải là loài động vật máu lạnh nhưng nhiệt độ cơ thể cậu vẫn rất thấp so với con người. Triệu Hạo Dĩnh từng suy đoán rằng nhiệt độ cơ thể cậu chỉ khoảng 20 độ. Nhiệt độ như vậy khiến mỹ nhân xà dễ cảm thấy lạnh khi thiếu ánh nắng mặt trời. Điều này cũng là lý do vì sao cậu thích phơi nắng. Nhiệt độ cơ thể của Triệu Hạo Dĩnh cao hơn rất nhiều nên mỹ nhân xà cũng rất vui khi được quấn cơ thể tự động sưởi ấm như vậy khi ngủ. Dù ban đầu là để ngăn cản Ngư Nhân trốn thoát trong khi hắn đang ngủ, nhưng bây giờ chỉ là vì ngủ rất thoải mái mà thôi. Cộng thêm điều này không chỉ thỏa mãn sở thích quấn quanh của cậu mà còn khiến cậu cảm thấy ấm áp nên mỹ nhân xà cũng ngầm ưng thuận tình huống này.

(Edited by FYYS)

Trong khi mỹ nhân xà đang phân vân giữa việc rời đi và tiếp tục ở lại để chơi thì Ngư Nhân lại cảm thấy thực ra không cần phải lo lắng về việc này vì dù sao họ cũng đã ở trên đảo được vài ngày.

Rất rõ ràng, mỹ nhân xà không thể rời xa những món ăn ngon như thịt nướng, cá nướng, sò điệp nướng, hoặc cua nướng mà cậu mong đợi mỗi ngày. Từ khi Triệu Hạo Dĩnh tìm được một chiếc vỏ sò điệp to nửa mét để dùng làm nồi thì từ đó các loại canh hải sản đơn giản cũng đã trở thành món ngon mà Mỹ Xà ưa thích. Do đó, khẩu vị của cậu ngày càng lớn. Trước đây cậu chỉ ăn vài xiên thịt nướng với một ít trái cây đã no, nhưng bây giờ cậu có thể ăn được con cá nướng nặng hai cân sau đó lại uống một bát canh và ăn thêm nhiều trái cây sau bữa ăn. Giờ đã hình thành thói quen ăn ba bữa một ngày và không cần cứ cách một thời gian lại ăn thêm một bữa*.

*Trước đó thói quen của ẻm là ăn nhiều bữa một ngày.

Triệu Hạo Dĩnh rất hài lòng với điều này, tuy rất thích cho mỹ nhân xà ăn no nhưng việc phải chuẩn bị năm sáu bữa ăn trong một ngày là điều mà người thường không thể chịu đựng được.

Mỹ nhân xà vẫn không chịu vào rừng nên Triệu Hạo Dĩnh cũng không ép buộc. Vì anh không muốn cũng không thể ép mỹ nhân xà nên khu rừng trên đảo trở thành nơi thám hiểm của một mình Triệu Hạo Dĩnh.

Nhưng vì Ngư Nhân luôn mang về nhiều đồ ăn ngon nên mỹ nhân xà cũng giúp đỡ anh rất nhiều. Ví dụ như khi Ngư Nhân vào rừng, mỹ nhân xà sẽ ngồi trên bãi biển hát, làm cho các sinh vật xung quanh đều bị thôi miên hoặc ra lệnh cho tất cả các loài rắn phải tự động tránh xa Ngư Nhân. Những điều này thực sự đã giúp Ngư Nhân hành động dễ dàng hơn.

Ngoài việc thu thập các loại thức ăn mà mỹ nhân xà thích, Triệu Hạo Dĩnh càng tập trung hơn vào việc thu thập các vật liệu hữu ích. Cơ bản nhất là những thứ có thể dùng làm gia vị, một số loại thảo mộc cũng rất cần thiết. Anh cũng không biết mình sẽ ở trên đảo trong bao lâu. Cho nên để đề phòng tai nạn, anh vẫn tốt nhất nên chuẩn bị thêm một chút, phòng ngừa trước vẫn hơn. Mỗi khi tìm thấy thảo dược, Ngư Nhân sẽ sử dụng vỏ sò để nấu rồi vo thành viên để làm cho việc bảo quản trở nên dễ dàng và thuận tiện để mang theo.

Những loại thuốc này và những thứ khác đều chứa trong da của một loại cá mà mỹ nhân xà đã nói cho Triệu Hạo Dĩnh, nó rất bền và dẻo tốt. Ngay cả khi bị xiên qua bởi Ngư Nhân cũng không hư hao. Đó là một loại biến thể mới xuất hiện sau thảm họa, thuộc giống loài cá trân châu. Số lượng của chúng rất ít, và vì chưa được phát hiện bởi con người, nên chúng cũng chưa có tên gọi chính thức.

Loài cá vô danh này khi trưởng thành chỉ to bằng lòng bàn tay, rất nhút nhát, phần lớn thời gian chúng đều trốn ở sâu dưới đáy biển. Chúng đồng thời bơi rất nhanh nên Ngư Nhân khó có thể nhìn thấy chúng. Nếu mỹ nhân xà không nói cho Triệu Hạo Dĩnh biết có loại cá này và chúng có thể tìm thấy ở vùng biển này thì anh sẽ không bao giờ phát hiện ra.

Với số lượng ít ỏi và tốc độ nhanh của loại cá này, Triệu Hạo Dĩnh đương nhiên không bắt được. Thậm chí sau một thời gian dài tìm kiếm dưới đáy biển, anh vẫn không thể tìm thấy chúng. Cuối cùng, mỹ nhân xà không nhìn nổi nữa -- hơn nữa cũng vì Triệu Hạo Dĩnh làm trễ thời gian nấu bữa ăn ngon-- nên cậu ra tay giúp đỡ. Dù sao cậu đoán Ngư Nhân cuối cùng vẫn sẽ phải thất bại trở về.

Mỹ nhân xà đã giúp anh ta bắt giữ cá bằng cách sử dụng bài hát ru để làm cho tất cả các sinh vật xung quanh chìm vào giấc ngủ, sau đó Ngư Nhân sẽ xuống biển tìm kiếm. Tuy nhiên, việc tìm thấy loại cá này trong một đống lớn các loài cá khác trong bụng cá không hề dễ dàng. Khi bắt được cá, việc xử lý da cá trở thành một vấn đề. Ngư Nhân phát hiện ra rằng xiên cá sắc bén của anh cũng không thể để lại dấu vết trên da cá chứ đừng nói đến việc cắt đứt.

——Dĩ nhiên, anh cũng nhân tiện bắt rất nhiều loài cá quý hiếm khác. Đáng tiếc là hiện tại thiếu công cụ phù hợp, nên những loài cá này chỉ có thể trở thành món ăn trong bữa ăn của họ mà không phải dùng để nghiên cứu.

"Em có thể giúp anh xử lý chúng một chút không?" Triệu Hạo Dĩnh cuối cùng đã quyết định cầu xin mỹ nhân xà đang xem kịch vui bên cạnh hỗ trợ. Ngư nhân tin rằng nếu cậu đã gợi ý da của loài cá này có thể dùng để đựng đồ, thì cậu cũng có thể xử lý được chúng.

Mỹ nhân xà đương nhiên biết cách xử lý nhưng cậu không có ý định giúp đỡ một cách dễ dàng như vậy. Vậy chẳng phải sẽ nói lên là chủ nhân - cậu quá dễ nói chuyện sao? - Đúng vậy, Mỹ nhân Xà vẫn luôn tự nhận mình là chủ nhân, còn Ngư Nhân chính là nô ɭệ mà cậu bắt được---việc nâng cấp từ lương thực dự trữ lên nô ɭệ đã khá tốt rồi.

"Không biết loại cá này có hương vị ngon không? Chúng ta có thể thử làm nhiều món để nếm thử, như cá nướng, cá xào, hoặc cá luộc chẳng hạn? Anh tìm được một ít ớt trên đảo này, em muốn ăn thử không? Ngoài ra, trong vài ngày qua, anh đã nghiền nát xương cá và thịt cá để làm thành dạng viên, vị của nó cũng rất tuyệt. Nếu không thì làm canh cá đơn giản cũng rất ngon. Đáng tiếc là ở đây không có nhiều nguyên liệu, nếu không thì chúng ta sẽ càng có thêm nhiều lựa chọn..."

(Edited by FYYS)

Triệu Hạo Dĩnh chưa nói gì cụ thể mà mỹ nhân xà đã chuyển động cuống họng như đang nuốt nước miếng. Cuối cùng khi Triệu Hạo Dĩnh nói sẽ nấu hết món cá mình có thể làm, thì mỹ nhân xà mới đồng ý giúp anh xử lý da cá trân châu đột biến.

Triệu Hạo Dĩnh từ xưa đến nay đều biết móng tay của mỹ nhân xà rất sắc, nhưng không ngờ lại sắc đến vậy. Da cá trân châu đột biến rất dai, xiên cá của Ngư Nhân cũng không thể cắt được. Thế mà mỹ nhân xà chỉ cần dùng đầu ngón tay vạch nhẹ qua, trên con cá trân châu đột biến liền xuất hiện một vết cắt sâu, dễ dàng như cắt đậu hũ.

Mỹ nhân xà chọn khớp giữa đầu và thân cá để xuống tay, như vậy sẽ tối đa hóa được diện tích da cá. Cậu duỗi một ngón tay ra, móng tay dài thường có màu trắng bạc nhưng Ngư Nhân cũng từng nhìn thấy khi chúng chuyển đen, khi đó có nghĩa là móng tay có độc tính cực cao. Bởi vì hiện đang xử lý nguyên liệu nên mỹ nhân xà không dùng chất độc mà chỉ dùng móng tay màu trắng bạc. Móng tay màu trắng bạc cắt vào phần nối giữa đầu và thân cá biến dị, lại cắt làm thành một vòng tròn, cắt khe nối ở đuôi cá, lột đi phần da cá thừa rồi ném cá cho Triệu Hạo Dĩnh.*

*mạnh bạo chém

Triệu Hạo Dĩnh nhìn bàn tay của con rắn xinh đẹp với sự kính sợ - ánh mắt này rõ ràng đã làm hài lòng mỹ nhân xà. Sau đó anh cẩn thận từng li từng tí nắm lấy phần da cá bị rách và xé từ trên xuống dưới. Vượt xa sự dự đoán của anh, da cá và thịt cá tách ra một cách dễ dàng. Anh trực tiếp xé một miếng da cá làm dây đeo mở ra. Dây đeo này tuy mở hai bên nhưng vì đuôi của loài cá này rất nhỏ nên lỗ hở ở đuôi chỉ có kích thước gần bằng một đầu ngón tay. Điều thú vị là lỗ mở của loại da cá này không lớn nên sau một thời gian ngắn nó sẽ tự động dính lại với nhau không để lại dấu vết gì, kể cả có nước bên trong thì cũng không phải lo lắng rò rỉ ra ngoài.*

*lại chém vì tui không mường tượng nổi.

"Dùng dây buộc đuôi cá lại, sau đó đổ nước vào da cá, để phơi khô nửa ngày là có thể sử dụng được." Mỹ nhân Xà thỉnh thoảng dùng loại da cá này để gói những thứ không thể cất giữ ở dưới nước được nên cậu cũng biết cách xử lý như thế nào.

Triệu Hạo Dĩnh làm như lời cậu nói. Quả nhiên phần đuôi cá nhanh chóng được dán lại với nhau, nhưng phần da cá trên đó không thể dán được vì chứa đầy nước. Để khô theo thời gian thì độ dính bị mất đi. Chức năng duy nhất còn lại là độ dẻo dai.

Sau khi độ dính biến mất hoàn toàn,mỹ nhân xà liền yêu cầu Triệu Hạo Dĩnh đổ nước bên trong ra rồi tiếp tục phơi khô. Khi da cá khô hẳn thì biến thành một chiếc túi rất dai và hơi mờ với hoa văn của da cá trân châu. Dù giải khai dây thừng ở đáy túi để đựng nước vẫn không rò rỉ.

Sau khi thử thành công, toàn bộ số da cá còn lại đều được xử lý theo cách tương tự. Lần kế tiếp, Triệu Hạo Dĩnh tìm được một nhóm cá trân châu đột biến nhỏ. Anh không bắt những con cá quá nhỏ mà chỉ bắt bảy con lớn nhất. Nên bây giờ anh đã có bảy cái túi cỡ lòng bàn tay, đủ để đựng các vật dụng khác như gia vị, thuốc viên có thể gói trong các loại lá khác nhau và đặt trong đó. Những túi này cũng không tốn nhiều diện tích.

Khi hoàn thành việc xử lý da cá, Ngư Nhân tự nhiên muốn bắt đầu chuẩn bị món cá mà anh hứa sẽ làm cho mỹ nhân xà. Trong quá trình mài xương cá, mỹ nhân xà ghét bỏ Ngư Nhân dùng tảng đá mài một cách chậm chạp nên cậu trực tiếp tiếp nhận tất cả xương cá, nắm vào lòng bàn tay, sau đó chắp hai tay lại, xoa qua lại nhiều lần. Bột xương cá phấn trắng rơi từ khe hở giữa hai tay xuống dưới, mịn màng và không có bất kỳ hạt cứng nào. Triệu Hạo Dĩnh nhìn mà trợn mắt há mồm. Anh thầm nghĩ mỹ nhân xà tột cùng mạnh đến mức nào mới làm được chuyện như vậy.

Anh không khỏi thầm cảnh cáo mình tuyệt đối không được chọc đến mỹ nhân xà, nếu không một ngày nào đó anh có thể sẽ biến thành bột cặn như đống xương cá đó.