Chương 19: Ở hay đi

Mỹ nhân xà không ngốc, biểu hiện của Triệu Hạo Dĩnh quá rõ ràng, nên đương nhiên cậu không có khả năng không nhìn ra ý đồ của hắn.

Triệu Hạo Dĩnh hiển nhiên không có ý giấu diếm, nhưng cũng không nói ra suy nghĩ của mình: "Trước đây, em không phải rất hiếu kỳ về đại lục sao? Mặc dù anh đã nói rất nhiều về nó, nhưng phong cảnh trên đại lục xa xôi có thể vượt xa những gì anh miêu tả, anh nghĩ em có thể sẽ muốn tự mình đi xem một chút mà phải không?"

"Tôi thực sự rất tò mò về đất liền, nhưng anh nghĩ người như tôi có thể đến đó được không?"ỹ nhân xà lắc đuôi chế nhạo, ""Nhân loại luôn không thân thiện với dị tộc, tôi biết bọn họ thích nghiên cứu về các loài sinh vật đặc biệt, đặc biệt là nghiên cứu giải phẫu. Anh muốn tôi trở thành vật thí nghiệm cả họ sao? "

Khả năng này rất lớn. Mỹ nhân xà cũng ý thức được sự cự tuyệt của con người đối với dị tính. Trước thảm họa, trên biển có rất nhiều thuyền cùng những thủy thủ đoàn, và nhờ vào thính lực của Mỹ nhân xà, cậu có thể nghe được những cuộc thảo luận của họ. Họ thảo luận về việc đổ rác xuống biển. Rác rưởi họ đổ vào có đủ loại thứ, trong đó xác động vật cũng không ít.*

*chém banh nhà vì tui chả hiểu gì khúc này. chắc đại khái ý bảo con người bài xích và không quan tâm với các sinh vật khác nên họ đổ rác ra biển + trong rác có xác động vật

Đặc biệt là trong bối cảnh mà con người đang đối mặt với một tình hình sinh tồn nguy hiểm, họ rất ghét sự xuất hiện của các sinh vật biến dị và quái vật biển. Với việc Mỹ nhân xà là một hải yêu, cấp bậc cao hơn cả các sinh vật biển khác, con người chắc chắn sẽ xem cậu như một mối nguy hiểm và cần phải loại bỏ.

"Cho nên anh đừng nói những lời ngu xuẩn như vậy nữa." Mỹ nhân xà không hề nghi ngờ Ngư Nhân có ý xấu gì. Cậu cảm nhận được những dao động trong suy nghĩ của anh, trong đó ẩn chứa thiện ý và một chút gì đó mà cậu không thể hiểu được, nhưng lại khiến hắn cảm thấy thoải mái và ngọt ngào với một chút dụ hoặc và mùi thơm nhẹ nhàng, một cảm giác tuyệt vời hơn bất kỳ loại trái cây nào cậu từng ăn.

Vì vậy, vì sự biến động khiến mình thích thú này, mỹ nhân xà không so đo đến hành vi không đúng đắn của Ngư Nhân.

Trên bãi biển, một lượng lớn cua móng ngựa đã đẻ trứng xong và đang rút lui. Hai con hấu to lớn, có vẻ là vợ chồng, đứng giữa các hàng. Mặc dù chúng có vẻ rất l;uyến truyên không muốn chia xa thịt nướng, nhưng rõ ràng Mỹ nhân xà đã không kiên nhẫn nữa. Ngay cả Triệu Hạo Dĩnh cũng có thể cảm nhận được cái nhìn không thân thiện của mỹ nhân xà khi cậu nhìn chúng rời đi.

Khi bầy hấu rời đi, sự hung tàn của những con Loan Ngạc đang đi săn càng trở nên trầm trọng. Đôi khi, ngay cả những con chim biển cũng trở thành mục tiêu của chúng.Chim biển có máu đỏ tươi, còn hấu có máu xanh đậm. Khi hai loại máu này nhuộm lên cát trắng mịn, chúng hòa quyện với nhau tạo thành màu tím đặc biệt. Khi nước biển rửa sạch chúng khỏi bờ biển, cảnh tượng trở nên kỳ quái và đáng sợ.

Hầu hết cua móng ngựa chỉ dài một mét, không đủ lớn để cung cấp đầy đủ thức ăn cho các con Loan Ngạc khổng lồ. Vốn hai con hấu lớn nhất là mục tiêu lý tưởng cho bọn Loan Ngạc, chẳng qua trước đó, hai con hấu này ở quá gần mỹ nhân xà, nên đám Loan Ngạc không dám tiếp cận. Bây giờ bọn chúng chuẩn bị rời đi, các Loan Ngạc sẽ không bỏ lỡ cơ hội có được thức ăn ngon này.

Loan Ngạc to lớn ra đòn trước, cái miệng cá sấu khổng lồ đầy răng nanh sắc nhọn cắn vào lưng cua móng ngựa đực.

Triệu Hạo Dĩnh đương nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, khi nhìn thấy Loan Ngạc khổng lồ tấn công, Ngư Nhân tưởng cua đực sẽ bị cắn thành từng mảnh, nhưng lại thấy đòn tấn công của Loan Ngạc không hề ảnh hưởng gì đến cua móng ngựa đực. , khi răng sắc nhọn cắn vào lưng cua móng ngựa phát ra một tiếng động chói tai, nhìn kỹ thì răng của Loan Ngạc đã bị giáp lưng của hùng hấu chống lại một cách hiệu quả, không gây ra tổn thương nào. Trong khi đó, cua móng ngựa đực giơ chiếc đuôi nhọn lên và bắt đầu tấn công Loan Ngạc, chiếc đuôi nhọn của nó cứng như mai và có thể dễ dàng tấn công Loan Ngạc. Cuối cùng, Loan Ngạc không thể chống cự được nữa mà buộc phải rút lui.

Các con Loan Ngạc khác nhìn thấy cảnh tượng này cũng chọn cách bỏ cuộc, cuối cùng để hai con cua móng ngựa trở về biển an toàn.

"Cái mai cua đó thật dày. một con cá sấu bình thường có lực cắn của tới hơn hai nghìn cân. Lực cắn của con cá sấu lớn như vậy có lẽ còn lớn hơn, vậy mà vẫn không thể cắn xuyên qua được cái mai cua móng ngựa đó."

"Thể chất biến dị nhất định có gì đó đặc biệt, nếu không thì làm sao có thể phát triển đến kích thước lớn như vậy."

"Nói cũng đúng"

Đàn cua móng ngựa rời đi cũng dẫn theo theo đàn Loan Ngạc đang đi kiếm ăn. Tuy nhiên, trên bờ biển không hề yên bình, với sự hiện diện của số lượng lớn chim biển vẫn tiếp tục tìm kiếm và săn bắt những trứng hấu được chôn vùi trong cát.

"Này." Mỹ nhân xà nhìn đàn chim biển đang tìm kiếm trên bãi biển, đột nhiên hô lên.

Ở đây chỉ có anh và mỹ nhân xà, cho nên đây là đang gọi anh, Ngư Nhân lên tiếng: "Ừm?"

"Không phải anh nói trứng cua móng ngựa rất ngon sao? Đi đào một ít ra rồi nấu cho tôi ăn thử."

"Dù nói vậy nhưng không có công cụ thì anh cũng không thể làm gì được." Triệu Hạo Dĩnh bất đắc dĩ nói. Trải qua nhiều cuộc thám hiểm trong thiên nhiên, anh đã quen với việc tự mình tìm kiếm các nguồn tài nguyên cần thiết để sống sót. Dù tài nấu nướng của anh rất tốt nhưng trong tình huống không có dụng cụ nhà bếp và gia vị phù hợp thì anh cũng không thể làm món trứng hấu hợp khẩu bị của mỹ nhân xà là không thể nào.

Nghe anh nói không làm được, mỹ nhân xà không còn cách nào khác đành buồn bã từ bỏ ý định.

(Edited by FYYS)

Chẳng qua hiện tại cậu cũng đã no nên cậu liền nhanh chóng quên hết ý nghĩ này.

Triệu Hạo Dĩnh gom đống lửa và rác còn sót lại, tìm chỗ chôn chúng rồi lại quay lại phơi nắng bên cạnh mỹ nhân xà.

Sinh hoạt thật mục nát mà.

"Tiếp theo em định làm gì? Ở lại đảo hay tiếp tục đi du lịch?"

"Tôi còn chưa nghĩ tới." Mỹ nhân xà cũng có chút do dự, thân là Hải yêu, biển là nhà của cậu, nên thân thể cậu không thể rời khỏi nước biển thoải mái trong một thời gian dài.

Nhưng sau khi vừa thưởng thức hoa quả và thực phẩm chín, mỹ nhân xà không muốn rời khỏi đây sớm như vậy. Dù ở đây có một nhóm sinh vật ồn ào nhìn không sạch sẽ, và nơi này cũng không sạch sẽ.

Nhưng thực sự, thức ăn chín thật sự rất ngon, mỹ nhân xà xoa xoa cái bụng căng tròn của mình. Trong cả cuộc đời cậu, hai ngày này là thời điểm cậu được ăn uống thoải mái nhất. Nhớ tới mùi thơm của đồ ăn thỉnh thoảng bay ra từ những con thuyền đi trên biển, mỹ nhân xà có chút khó chịu vì đã không tìm cách lên thuyền tìm món gì ngon. Sao trước đây lại bỏ lỡ nhiều món ngon nấu chín như vậy?

Đi hay ở, suy nghĩ đi suy nghĩ lại, mỹ nhân xà cảm thấy khổ não không thôi.

Còn Ngư Nhân chỉ có thể dở khóc dở cười nhìn mỹ nhân xà chậm rãi lâm vào giấc ngủ say. Anh cũng không biết phải làm sao với thói quen ngủ gật mỗi khi nghĩ đến chuyện gì đó của mỹ nhân xà nữa.

Được rồi, dù sao cũng không thể cùng anh trở về, đi đâu cũng không có gì khác biệt, Ngư Nhân nhìn cái đuôi cuộn tròn của mỹ nhân xà, khẽ thở dài.

Nếu như không phải là đuôi rắn thì tốt biết bao.